Tiêp theo...
Sau một lúc săm soi bức hình, tôi
ngước lên và giật mình khi thấy người
đàn ông đã đứng đó từ lúc nào, với nụ
cười trên mặt chỉ cách tôi khoảng một
cánh tay. Phải thú nhận rằng lúc đó tôi
đã nhảy dựng lên theo phản xạ, cũng
như cười chữa ngượng sau đó khi
nhận một băng Nintendo 64 từ tay
ông ta. Nó có màu xám thông thường,
ngoại trừ việc ai đó đã ghi dòng chữ
"Majora" lên đó bằng bút đánh dấu
đen. Bụng tôi sôi lên vì sự trùng hợp
này và hỏi người đàn ông giá tiền của
trò chơi.
Ông ta trả lời với một nụ cười, nói
rằng tôi có thể cầm băng trò chơi hoàn
toàn miễn phí và cho biết nó từng
thuộc về một thằng nhóc trạc tuổi tôi
nhưng không còn sống ở đây nữa.
Cách mà ông ta diễn đạt câu nói có
chút gì hơi lạ, nhưng lúc đó tôi chẳng
hề chú ý bởi còn đang mải mê với việc
tìm thấy trò chơi này cũng như chẳng
phải bỏ ra một xu nào.
Quay trở lại mặt đất, tôi tự nhủ rằng
chắc gì đã chơi nổi khi băng trò chơi
nhìn khá rệu rã, nhưng phần lạc quan
bên trong lại mách bảo rằng có thể nó
là một phiên bản beta hoặc bản hack
nào đó. Tôi nói lời cảm ơn với người
đàn ông và ông ta cười đáp lại, chúc
tôi vui vẻ và nói "giờ thì tạm biệt!"
hoặc đó là những gì mà tôi nghe thấy,
nhưng suốt dọc đường khi quay trở
về, tôi vẫn thấy lăn tăn rằng dường
như ông ta đã nói câu gì khác. Và cảm
giác ấy đã đúng khi tôi khởi động trò
chơi sau khi về nhà (khá ngạc nhiên là
nó hoạt động bình thường), trong đó
đã có sẵn một file save có cái tên khá
đơn giản, đó là "BEN". "Tạm biệt Ben"
- ông ta đã nói "Tạm biệt
Ben" (Goodbye Ben) chứ không phải
"giờ thì tạm biệt!" (Goodbye then).
Ngay lúc đó tôi cảm thấy thương hại
cho người đàn ông bởi rõ ràng là ông
ta đã lẩm cẩm và vì một lý do nào đó,
nhầm lẫn tôi với cháu Ben của mình.
Cảm thấy tò mò, tôi thử nhìn vào
trong file save và bất ngờ khi thấy
người chơi trước đã đi được khá xa
trong game với gần đủ các tấm mặt nạ
và diệt 3/4 trên tổng số boss. Anh ta
đã sử dụng những bức tượng ó để lưu
game, đang đứng ở Stone Tower
Temple, ngày thứ 3 và còn còn chưa
đầy một giờ trước khi mặt trăng rơi
xuống (sự kiện chính trong game
Majora's Mask, thảm khảo tại đây). Lúc
đó tôi thật sự cảm thấy tiếc bởi chỉ còn
chút nữa là kết thúc game nhưng
người này lại bỏ dở. Sau khi tạo một
file save mới với cái tên "Link" truyền
thống, tôi đã sẵn sàng để trải nghiệm
lại thời thơ ấu của mình.
Đối với một băng trò chơi trông "tã"
như vậy, việc nó chạy hết sức ngon
lành đã khiến tôi rất ấn tượng, giống
như một tựa game chính hãng chỉ với
vài chỗ vấp váp không đáng kể (như
texture xuất hiện lộn xộn, hình ảnh
của cutscene đột ngột hiện ra rồi biến
mất... nhưng đều không quá nghiêm
trọng). Tuy nhiên có một điểm khá lạ
lùng đó là trong những đoạn hội
thoại, các NPC gọi nhân vật của tôi
theo đúng tên đã đặt là "Link" nhưng
đôi lúc chúng lại nhắc đến cái tên
"BEN". "Có thể chỉ là bug hoặc lỗi lập
trình nào đó khiến cho dữ liệu trong
file save bị lẫn" - tôi nghĩ.
Nhưng phải công nhận rằng, điều này
đôi lúc mang lại cho tôi cảm giác hơi
rờn rợn, dẫn đến hành động mà giờ
đây tôi ước gì lúc ấy mình đừng làm
đó là xóa file save "BEN" (vốn định giữ
nguyên vì tôn trọng người chơi trước)
khỏi băng trò chơi, sau khi vượt qua
khu vực Woodfall Temple và hy vọng
khắc phục được lỗi. Việc này vừa có
hiệu quả lại vừa không, bởi giờ thì
NPC chẳng gọi tôi bằng cái gì cả.
Trong hội thoại, ở vị trí trong đáng lẽ
mà tên nhân vật xuất hiện thì nay chỉ
còn một khoảng trắng (mặc dù file
save vẫn tên là Link). Bực mình và nhớ
đến đống bài tập đang chờ, tôi tạm
dừng chơi ngày hôm đó.