[center]CHAP 40
[/center]
Giật mình tỉnh dậy sau một cơn ác mộng. Nhìn đồng hồ : 5h. Tôi ngồi dậy, thở hổn hển , người ướt đẫm mồ hôi. Cơn ác mộng chết tiệt, làm tao mất giấc ngủ. Bây giờ mà ngủ tiếp thì cũng không được nữa, thôi thì dậy đi thể dục tý vậy. Lâu lắm rồi không chạy bộ buổi sáng, hôm nay chạytý cho nó khỏe người chút, chứ không suốt ngày ngồi ôm cái máy vi tính thì bao giờ mới lớn được đây.
Thay quần áo xong, tôi xuống tầng 1. Lúc này cả nhà đang rất yên tĩnh, ai cũng chìm trong giấc ngủ hết à.
Mùa đông, 5h mà trời vẫn còn tối, chưa có chút ánh sáng nào. Ngoài đường lác đác một số người đi bộ sớm, may sao vẫn còn ánh đèn đường đêm chưa tắt soi sáng cho tôi.
Hít một hơi, tôi bắt đầu chạy. Chạy chầm chậm để cơ thể dần thích nghi với hoạt động. Tôi cứ mải miết chạy, chạy, chạy, không quên mang theo cái máy nghe nhạc để nghe. Dần dần, tôi chạy như một người vô thức, người đang trôi theo điệu nhạc sàn sôi động của bài " Party Rock Anthem ". Bỗng " Uỵch ", tôi va phải ai đó chạy đằng trước thì phải. Chậc, do trời tối, đoạn tôi chạy đến lại không có đèn , cộng thêm cái mắt cận do chơi gane quá nhiều nữa nên tôi mới bị như vậy à.
Chết mẹ nó rồi, lại tông phải người ta. Tôi chạy đến gần hỏi thăm , ồ, hóa ra là Quỳnh Anh. À, Quỳnh Anh hả? Chờ đã, nhà Quỳnh Anh cách nhà tôi 2 dãy phố cơ mà?? Sao lại có mặt ở đâyđược nhỉ?? Kì quá zợ? . Tôi ngớ người hỏi :
- Ủa. Sao QA lại chạy bộ ở đây vậy?
- T hả. À , mình vừa mới chuyển nhà về khu này đó. Nhà mình ở kia kìa.
Vừa nói QA vừa đưa tay chỉ về phía cái nhà ở cuối khu phố. Cái nhà đó mình đi qua mấy lần mà không để ý. Căn bản là chỗ đó toàn là khu của nhà giàu nên mình chả cần quan tâm làm gì .
- À. Thế hả, thế QA chuyển về đó lâu chưa?
- Mình mới về được mấy ngày thôi. Định sang gặp mặt T để giớithiệu nhưng chưa có cơ hôi. Không ngờ sáng nay lại gặp nhau ở đây, trùng hợp ghê nhỉ.
- Haha. Đúng là trùng hợp thật đấy.
Bỏ xừ rồi. Nhà Quỳnh cũng ở gầnnhà tôi, mà giờ đây lại có thêm QA nữa, tính sao đây. Có lẽ từ naylàm gì cũng phải cẩn thận chứ nếu không thì cầm chắc cái chết. . Sực nhớ lúc nãy va vào QA, tôi nói thêm :
- À. Lúc nãy T lỡ va vào QA, có saokhông thế. T xin lỗi nhé.
- Haha. Không đau đâu, va nhẹ thôi ý mà. Lần sau đi đứng cẩn thận tý là được.
- QA cũng biết là T bị cận mà. Thông cảm nhé. Hehe
- Thôi, mình chạy tiếp đi. Vừa chạy vừa nói chuyện.
Thế là 2 chúng tôi chạy bộ cùng nhau. Đúng là vừa chạy vừa có người nói chuyện nó vui hơn hẳn, cũng đỡ mệt hơn. Mà nếu cómệt thì cũng là mệt do cười nhiều chứ chẳng mệt do chạy được.
Làm 3 vòng quanh khu phố xongthì cũng 6h15 rồi. Sắp phải đi học rồi, phải về nhà chuẩn bị thôi. Tôi nói :
- Hôm nay chạy thế đủ rồi . Để mai chạy tiếp nhé, bây giờ T phải về đi học rồi.
- Mình cũng thế. Buổi sáng vui vẻ nhé T.
- T hi vọng QA cũng như vậy . Hì.
Vẫy tay chào QA, tôi bước vào trong nhà. Bố mẹ cùng anh tôi dậy hết rồi, thấy tôi vừa đi thể dục về, cả nhà ai cũng nhìn tôi bằng con mắt khác. Tôi hỏi :
- Có gì mà nhìn con ghê thế?
Ông anh tôi lên tiếng :
- Thằng này hôm nay lại nổi máu đi thể dục hả. Đấy, nghe lời anh thế có phải tốt không. Ráng chăm chỉ luyện tập đi nhé.
Ổng cứ tưởng là mình nghe lời ổng nên mới làm như vậy, haha mơ đi nhé.
Tôi mò lên phòng, híc, mồ hôi ra ít nhưng cũng phải lau, nếu không để nó bốc mùi ghê lắm. Vào phòng tắm, tắm nhanh qua cơ thể rồi thay bộ quần áo đi họcvào. Nào, bắt đầu ngày học mới thật hoàn hảo nào.
Vác cái cặp xuống nhà, mẹ đã bày bữa ăn sáng ra trên bàn, bố với anh thì đang ăn. Mẹ hỏi tôi :
- Không ăn sáng à T.
- Lên trường con ăn. Con quen rồi.
Tôi chạy ra ngoài , ngồi lên con xe và phóng đi. Nếu ăn sáng ở nhà thì chắc là tôi bị muộn học mất, mà mỗi lần đi học muộn là bị viết bản kiểm điểm nên tôi sợ lắm à.
Đến trường lúc 6h50.
Vào lớp, cất cặp xong thì mới để ý: Thằng H hôm nay nó không đi học. Chắc là nó nghỉ học vì vụ tối qua đây mà. Kệ nó, chẳng quan tâm.
Giờ ra chơi tiết 1. Cả lũ bọn tôi mò đi ăn sáng, đang định ra khỏicổng thì bị thằng trực cổng nó ngăn lại không cho ra. Đậu má, thế là lại phải trèo tường ra à? Tôi không thích việc trèo tường lắm, nhưng vì muốn giải quyết cơn đói nên phải chấp nhận thôi.5 thằng thi nhau trèo qua bức tường cao 1m5 của trường. " Hấp ", tôi nhảy xuống, chả biết luống cuống thế nào đập mẹ đầugối xuống đường. Đen như thế làcùng.