Chap 16
Vậy giờ sao?
Anh dắt xe ra ngoài chở em đi tiếp khách đi...
Lúc đó, tự nhiên đứng hình, ko biết phải làm gì tiếp theo khi nghe em nói như thế.
Cảm giác hụt hẫng nó cứ chiếm lĩnh tâm trí, giống như sắp phải mất 1 thứ gì đó tương tự như cái vụ ở hồ đá khi tui lặn tìm em.kèm theo cái cơn ngấm của rượu ào đến, tui vội lao ôm miệng lại lao vào tollet để ói.Các bác có bao giờ vừa ói vừa... khóc chưa ??? tui đã từng rồi đấy.Chả hiểu sao tui lại như vậy lúc đó nữa và cũng lần thứ 2 tui rớt nước mắt vì em
Đằng sau thì Nhi cứ vuốt cái lưng rồi đập nhẹ nhẹ cho tui dễ ói hơn, mồm cứ nói: có sao ko anh, anh có sao ko? ráng ói hết cho khỏe người đi, biết vậy em mua bia uống là ko sao rồi... cái giọng cuống quít cả lên
Bây giờ đầu óc tui lảo đảo cả lên, chỉ nói được câu : Thôi em thích đi đâu thì đi đi.Anh lết còn ko nổi nói chi là chở em.
Ờ vậy thôi em đưa anh lên nệm nằm, cứ ngủ ở đây đi, em khóa cửa ngoài nhé, mai em về rồi mở cửa cho.
Tui giờ gật gù cho còn nhớ gì nữa, chỉ nhớ sau đó em dọn dẹp này nọ rồi đưa tui lên nệm nằm rồi đắp chăn cho tui ngủ thôi...
Sáng mai mở mắt dậy.cơn choáng đêm qua nó vẫn còn dư âm, đầu óc vẫn còn choáng váng ít nhiều.nhưng mà cảm thấy thì cảm thấy có cái gì đó nó đang đè mình.mẹ có khi nào bị bóng đè không trời... .định hồn lại tí xíu ngó qua bên phải thì Nhi nó đã nằm ngủ bên cạnh tui lúc nào rồi, tay chân nó gác lên người tui tỉnh bơ cứ như tui là cái gối ôm ấy
Nhìn đồng hồ treo trên tường cũng đã gần 10h sáng rồi
Tui thầm suy nghĩ nhớ lại chuyện tối qua, chắc con bé đi xong sáng mò về, rồi chắc bùn ngủ nên leo lên ngủ cạnh tôi... ko biết sáng về em nó có làm gì tui ko nữa rủi mất tờ trinh cái thì biết ăn nói sao với ba mẹ
Đùa vui thôi! quay lại thực tại, giờ nhìn em mới thấy em phờ phạc hẳn ra
tui thầm nghĩ : đm chắc thằng chó nào đêm qua nó hành em chắc nguyên cả đêm ko ngủ hay sao mà con bé ra nông nỗi này.Nhìn em nó thế này sao mà tui xót qua.rồi lại tự trách bản thân tại sao hôm qua ko ráng tỉnh táo hơn chút xíu để cản em nó lại... Rồi lại nhớ đến những câu hỏi mà tối qua em hỏi tui : Mà anh có là gì của em đâu? mà lại cứu em !!
Tui hiểu lý do em gài kèo để hỏi tui câu đó chứ ! nhưng tui ko dám chắc là tui có yêu em hay chưa vì thực sự quan niệm của tui về tình yêu nó lạ lắm, tui chả bao giờ tin vào tình yêu sét đánh, hay gặp mặt 2, 3 lần rồi cứ cho đó là yêu được.Yêu và thích là 2 phạm trù hoàn tác khác nhau, khi thích 1 ai đó thì chỉ là nhất thời thôi, nó mông lung lắm có thể bạn thích tính cách , ngoại hình của người này nhưng có dám thích có những điểm xấu của đối phương ko ? có dám hi sinh cả sự nghiệp, tính mạng cho đối phương ko, có dám tin tưởng đối phương để có thể kể tất cả tật xấu của mình cho họ nghe ko ?, còn tình yêu thì ngược lại... tui muốn nó xảy ra 1 cách từ từ, ko vồ vập, 2 bên tìm hiểu về con người nhau, tìm ở nhau 1 điểm chung nào đó, rồi từng kỷ niệm gắn bó sẽ là chất keo xúc tác làm chất dính cho 2 đứa vững chắc, cho nên khó có thể nói tui đã yêu bé Nhi được và cũng chưa chắc gì bé Nhi thích hay yêu tui nữa, lúc đó tui đoán vậy.
Điều cần thiết bây giờ tui đang suy nghĩ là làm sao cho em nó không dính vào con đường ấy nữa, ko chỉ vậy, còn phải giúp Nhi cải tạo cái suy nghĩ lầm lạc em đang mắc phải và định hướng em nó lại, vẽ cho con bé 1 lối đi mới, 1 tương lai sáng sủa hơn... mà nghĩ lại thì thấy oải , Thôi trước mắt là tìm cách cho Nhi làm sao để bỏ nghề đi.Nằm gác tay lên trán trọc suy nghĩ có 1 hồi sau vẫn ko tìm ra cách, khuyên nhủ em nó thì chắc ko đc rồi, chưa có gì ráng buộc vị trí của tui trong em thì làm sao em nghe.
Trằn trọc một hồi chán, trở mình quay qua nhìn bé Nhi ngắm em nó ngủ
Giờ mới để ý là em nó hôm nay mặc cái bộ đồ ngủ màu xanh nhìn tươi vl cái quần ngắn cũn cớn với cái áo hai dây cùng màu gặp đang trong tư thế ngủ.còn ko mặc áo ngực nữa chứ , làm tui nhìn thấy hết bên trong các bác à Thân trai đơn gối chiếc, nhiều lúc bấn loạn lắm chứ, gặp cảnh này thì làm sao mà kiềm lòng cho được đây
Nuốt nước miếng ừng ực mà chả dám làm gì ? sợ này nọ rồi Nhi thức dậy thấy tui đang vậy thì coi như hình tượng của tui bao lâu nay cất công xây dựng sẽ xụp đổ hoàn toàn Đùa vậy thôi chứ thiệt tui cũng ko nỡ, em đã mất lòng tin vào nhiều người lắm rồi, chỉ còn mình tui là chỗ dựa tinh thân cho con bé thôi, giờ vì 1 phút ham muốn tình dục mà làm vậy thì con bé chắc còn làm bao nhiêu chuyện nữa.Để xoa để cơn nhục dục đang ồ ạt trong tâm trí, tui chỉ dám ôm em lại và ngửi tóc em thôi
Giờ mặt em kề sát mặt tui, tui có thể cảm nhận từng hơi thở em phà vào mũi tôi, cái mùi rượu rum hôm qua vẫn còn phảng phất trong từng hơi thở
1 hồi sau em cựa mình dậy, thấy vậy tui cũng để im giả vờ nhắm lại đang ngủ, lỡ ôm rồi thì ôm cho trót luôn chứ biết làm sao.
bé Nhi mở mắt dậy thấy tui ôm bèn... để im rồi lấy cái tay vuốt vuốt cái mặt của tui , rồi cứ cười hì hì chả hiểu cái quái gì.
Chợt tui nói với giọng ngái ngủ (vẫn nhắm mắt nhé) thấy người ta ngủ quên đừng có mà lợi dụng đó nha
Trời tỉnh chưa vậy ? - Em nó giật mình hỏi ti
Chưa, đang ngủ, chỉ nói mớ thôi
Chưa ngủ này - Em lấy cái tay nhéo cái tai tui 1 cái, tui mới hết lên: A... A... đau má chơi ác vậy
Cho chừa cái tội gạt người ta - Em nói
ai biểu anh ngủ, em gác tay gác chân lên người anh !
vậy anh cũng ôm em nãy giờ nè - Bé Nhi trả treo
vậy giờ có cho ôm nữa ko ? - Tui ghẹo
ừ... thì cứ... ôm đi, có ai cấm đâu - Bé Nhi nói mà cứ ấp úng
được thế tui càng ôm chặt hơn kéo em sát lại gần mình hơn - Tui ghẹo tiếp
bây giờ người 2 đứa dính chặt vào nhau rồi, mặt 2 đứa cách nhau chỉ 1 gang tay thôi
Thì...
Thì sao - Tui hỏi
thì em hun anh ráng chịu chớ sao... Vừa dứt lời, em đưa cổ tới hun tui 1 phát gần cả 10s
Vừa dứt cơn hôn, em nó cười lên : hahaha, sao nhìn mặt anh tếu thế, cứ ngu ngu thế nào ấy, đã kêu rồi mà
mà đúng làm mặt tui lúc đó ngu thật, chả biết sao nữa hình như vẫn chưa dứt cơn phê.máu đã lên tới não rồi đang được dịp tui lao tới ghì em ra và hôn tới tấp sau đó...