Chap 36
Sau cái buổi ăn uống và làm hòa hôm đó, tui ko có nói trực tiếp với em là làm bạn trai hay cho con bé cơ hội, các bạn biết sao không? con gái mà? ai đời cọc lại đi tìm trâu, đang không tự nhiên đâu ra phán anh sẽ cho em 1 cơ hội quen anh rồi blah blah đủ thứ điều kiện đi kèm thì chả khác nào tui quá vô duyên và với con bé tui như 1 kẻ ban ơn cứu rỗi em, đá phăng cái lòng tự tôn của bọn con gái xuống dưới hố? không!!! tui ko làm thế trong tình yêu và nhất lại là giả vờ yêu ai đó, phải làm càng từ từ, gần gũi càng tốt. Sau buổi tối đó, đưa em về tận nhà, ông bà ta xưa đã nói rõ: muốn nhanh thì cứ từ từ, tui ngẫm ngầm lên cho mình hẳn 1 kế hoạch "giải cứu thần chết"
Sau khi đưa em về, trước khi đi ngủ tui mở đt ra nhắn cho em 1 tin chúc ngủ ngon, nhìn vậy chứ cũng gần 1 tháng trời rồi giờ mới nhắn cho con bé cảm giác xúc động đíu chịu được... Đùa chứ nghĩ lại thấy bản thân cũng hơi chó sau khi biết đc sự thật con bé troll mình. Nếu như tui có suy nghĩ như bé Nhy thì đâu đến nỗi. Nhìn vậy chứ bé Nhy có nhiều cái tính hay mà tui cần học hỏi lắm.
Tui bắt đầu lên cho mình 1 dự án suy nghĩ sẵn trong đầu, đây có lẽ là cuộc tình có tính toán chi ly mà lần đầu tiên trong đời tui áp dụng. Kế hoạch ước tính là tuần đầu tiên, tui sẽ bên em nhiều hơn, gần gũi thân mật với em hơn trước, cốt cho em nó hiểu sau khi biết em, không làm những chuyện sai lầm như tui đoán, thì tui bắt đầu có cảm tình và bắt đầu bày tỏ tình cảm với em
Tuần thứ 2, tui sẽ bắt đầu dạy đời con bé nhiều hơn bằng vài điều mà tui từng vấp ngã trong cuộc sống, ít ra giúp con bé chín chắn hơn, bớt cái tính nóng nảy, bồng bột mà tuổi trẻ thường dính phải(dự tính phải lấn sang cả tuần thứ 3 đối với trường hợp đặc biệt này, bởi vì tính cách con người muốn thay đổi ko phải là ngày 1 ngày 2 là có thể)
tuần thứ 4, tui dự là sẽ giúp con bé quán triệt tư tưởng về cái nghề cave, nói rõ và sâu hơn về cái được và mất đằng sau cái hậu của công việc này
tuần thứ 5 và 6, tui sẽ nói chuyện với em nhiều hơn về tương lai, ước mơ của con bé. Dạy cho con bé cách xài tiền bằng chính mồ hôi mình làm ra chứ ko thể ăn bám tiền của gia đình mãi được.
và 2 tuần cuối cùng cũng là khó khăn nhất tui sẽ dạy em cách... Rời xa tôi 1 cách êm thắm, đánh dấu mốc ngày tui ko còn tồn tại bên em để nâng đỡ em nữa, mà em phải bước chân vô đời để nó xô đẩy mà em vẫn sẽ hoàn toàn ko bị shock rồi đâm ra ngựa quen đường cũ. Và 2 cái tuần cuối cùng này cũng làm tui đau nhất hằng đêm mỗi khi kê đầu xuống gối ngủ
Kể từ ngày sau đó, tui chủ động với em hơn trong mọi cuộc đi chơi. Sáng đi làm thì chiều về tui ghé qua phòng em rồi chở con bé đi học, rồi tui chạy về nhà tắm rửa căn tan học là chạy lên rước rồi chở đi ăn. Rồi 2 đứa lết ra bờ kè tui bắt đầu test trình AV của con bé như thế nào. Chơi đến tối thì chở em về phòng. Đêm thì 2 đứa nhắn tin vu vơ qua lại cho nhau tầm 12h thì tui xin kiếu đi ngủ mai còn đi làm. 1 tuần liền diễn ra như vậy đi lặp đi lặp lại 1 cách thuần thục thì có bị mù bé Nhi mới ko nhận ra sự thay đổi tình cảm của tui đối với con bé. Tuy ko ai nói với ai điều nào nhưng cả 2 đều hiểu được rằng, chúng tui đã bắt đầu trở thành 1 đôi cặp kè. Bằng chứng là những lần tui chở em, em cũng bắt đầu ôm tui chặt cứng từ phía sau, đi dạo ngắm phố phường, 2 bàn tay của tui với em đan chặt vào nhau như bị sợ lạc vào cái biển người đang đạp lên nhau mà sống, những cử chỉ thân mật như vuốt tóc, bẹo má em hay con bé thường nhéo tai tui mỗi khi 2 đứa chọc ghẹo nhau.
Nhớ có lần dẫn dẫn con bé vô rạp phim xem phim gì quên bà cái tên rồi
- Anh mua vé còn em mua bắp với Pepsi - Bé Nhi chia việc ra
- Trời khôn dữ vậy má - Tui bĩu môi
- Ừ vậy để vậy em mua vé cho, anh mua đồ ăn đi - Bé Nhi hất cằm lên ngông với tui
- Trời khờ dữ vậy má - Tui nguýt dài ghẹo
- Ơ cái ông này, thích bị quánh phải hông? hiền quá lờn mặt hen, kết thúc từ hen là bé Nhi lấy tay béo vào tay tui, tuy ko đau nhưng tui cũng bộ giãy đành đạch biểu lộ trạng thái quá đáng như là vừa bị con chó nó táp phải
- Thôi được rồi, để anh bao hết cho, khổ quá, tí bù lại chở anh về được rồi
- Á à, có âm mưu gì đen tối phải không? con bé nheo mắt lại tỏ ra nguy hiểm
- Mẹ, em toàn nghi oan cho người xấu ko vậy?
- Thôi hổng cà rỡn với anh nữa, lẹ đi vô coi sắp tới giờ chiếu rồi kìa
Tui cũng mau mắn mua lẹ 2 hộp bắp, 2 ly PepSi cho con bé ôm rồi chay qua quầy bên kia mua 2 vé, rồi hiên ngang bước qua cánh cổng soát vé với đằng sau là em đang lự khự xoay xở vs những thứ cầm trên tay, nhìn con bé y như ô sin của tui vậy đó làm cha con tụi nó đứa nào cũng nhìn tui bằng ánh mắt thán phục ko quên kèm theo cái suy nghĩ: mẹ cái thằng chảnh chó nghĩ sao con bé dễ thương này lại quen cái thằng mắc dịch vậy cơ chứ
nhưng cũng chỉ tồn tại được chốc lát thôi, vừa ngồi vào ghế cái là tui được hưởng 1 cái cốc rõ đau từ bé Nhi
- Phụp - Á - Ngon ha, ko phụ em mà đi 1 mạch vô trong hen, làm em lon ton chạy theo anh, xém đổ rồi á- Bé Nhi lườm
- Hì - Tui gãi đầu, ai biểu anh bao làm chi ^^!
- Ờ nhớ nhá, vậy lần sau em bao, ráng mà làm y như vậy đó - Bé nhi trả treo
- Ừ, bình thường, mà quảng cáo lâu quá nhỉ, ko biết chừng nào nó vô phim chính đây - Tui ngắt cuộc nói nhảm 1 cách nhanh chóng
- Từ từ chờ tí có giờ - Bé Nhi trấn an tui
Tui nhớ mang máng thì hôm đó xem phim Ma hay kinh dị gì đó, nói chung cũng hơi ghê ghê sợ sợ đối với... Bé Nhi.
- Anh, em mượn cái tay - Bé Nhi thều thào vs tai tui
- Làm gì - Tui khẽ hỏi lại
- Em sợ, mỗi lần em sợ, em phải nắm thứ gì đó và... Cắn
- Hả??? à ừ cũng được T_T, mà nhẹ thôi đó...
Thế là tui chìa đôi tay qua cho con bé nắm... Cứ đến mấy cái khúc gay cấn, âm thanh ai oán cất lên, nắm chặt tui rung rung, rồi đưa lên mạng gặm gặm, y như 1 con thỏ đang gặm cà rốt vậy đó, đến khúc có biến xảy ra, âm thanh dồn dập, là con bé giật thót người lên rồi hả mồm thật to táp vào ngón tay tui T_T, làm tui cũng phải la theo mọi người, nhưng khác ở chỗ họ sợ họ la, còn tui thì chả sợ mẹ gì mà đau quá... Kết thúc buổi xem phim thần thánh đó, bàn tay trái của tui toàn dấu răng và nước miếng của con bé... Cạch tới già
Tui cũng ko nhớ tổng thiệt hại trong 1 tuần lầy lộ đó hết bao nhiêu nhưng so với đồng lương của 1 thằng làm văn phòng quèn của tui thời đó thì cũng nhịn vào cuộc nhậu với bạn bè lại, đúng là khi yêu nhau tốn tiền thật các bạn nhỉ. Đùa tí thôi, chứ cũng chả có liên quan tiền bạc gì đâu, tui đã từng chứng kiến 1 cặp đôi yêu nhau đúng nghĩa bằng niềm tin luôn đó, chuyện là vậy có 1 thằng xóm bên cạnh tui, nó đi làm phụ hộ, quen với 1 nhỏ con gái nào đó, bị cha mẹ ruồng bỏ, nghe đâu ba mẹ con nhỏ này bảo nếu quen nó thì lấy đồ theo nó luôn đi đừng ở trong nhà này nữa (chắc là vì thằng này ko có tương lai) nhưng cô bé này vẫn quyết tâm yêu thằng này, rồi 2 đứa dọn về ở chung, thằng này do còn phải lo ăn học cho con bé, nên ra sức cày kéo, làm chiều về, tắm rửa cái lại lao vào chiếc xe ra ngã 4 đường chạy xe ôm cho tới tận đêm (tại thằng này ở phòng trọ). Cuộc sống đôi bạn trẻ này khá chật vật vậy mà anh chàng này cũng cuối cùng cũng lo được cho người mình yêu học xong đại học. Nhưng chuyện đó chả là gì, cái hay là anh ta chứng minh cho cha mẹ cô ấy biết rằng, duy làm cái nghề gì thì anh ta cũng sẽ đủ nuôi sống vợ và con mình. Sau gần 3 năm bỏ nhà theo trai, thì cha mẹ cô gái này rút cục cũng phải công nhận anh ta là 1 thằng có chí rồi tổ chức kết hôn. Rất may là cô gái này nghe theo tiếng gọi của con tim mà bỏ theo anh ta (tui ko khuyến khích các cô bé yêu thằng nào rồi bỏ nhà theo trai nha) cái này là họ có niềm tin vào tương lai, sống có ước mơ vào 1 ngày nào đó, họ sẽ vươn lên thôi. Giờ thì chàng trai đang làm tài xế xe tải chở vật liệu xây dựng, còn cô nàng này thì hiện tại đang làm nhân viên trong công ty tui... Các bạn thấy tình yêu của họ đẹp ko?
Lan man 1 tí chuyện ngoài lề, trở lại câu truyện ngay đây
Vậy là 1 tuần đầu tiên đánh phủ đầu con bé cũng đủ khiến con bé hiểu được ý đồ tình cảm của tui rồi. Nhưng mà nghĩ lại bản thân đôi khi tui cũng hơi chạnh lòng, nắm tay em đi tung tăng mà trong người ko có tình cảm giác của sự thích thú.
Nhìn các cặp đôi khác cũng sánh bước cùng chúng tôi, thấy họ hạnh phúc với 1 nửa của mình, được yêu thật sự 1 ai đó tự nhiên nhìn lại bản thân mình sao trống trải quá. Nhìn em hạnh phúc bên tui thế nào, sao tui lại cứ lo lắng 1 điều gì đó mơ hồ, nếu sau này ko có tui bên cạnh rồi em sẽ ra sao?
Đôi khi nở với em vài ba nụ cười a dua khi thấy con bé cười òa lên vì 1 điều gì đó, nhưng nghĩ lại thấy tui có lỗi với con bé điều gì đó, ít ra là sau này hy vọng em sẽ hiểu tại sao tui lại như thế.
1 tuần bên em, 1 tuần đầu tiên chính thức tui làm người yêu hờ của em, đó là 1 tuần mà tui nhớ rõ nhất, chắc cũng ko thể quên, nhiều kỷ niệm vui giữa 2 đứa lắm, mà tui ko tiện kể hết, chỉ sợ nó lan man, đại loại như việc đang chở giữa đường rồi đếm biển số xe đằng trước rồi cộng lại, rồi đi chơi xe hết xăng bất tử, 2 đứa lại kẻ ngồi, người đẩy phía sau. Khi thì dẫn con bé vô nhà banh của bọn con nít chơi, nhìn con bé vui đùa với bọn trẻ con tui chả phân biệt được tuổi tác thực sự của con bé nữa. Còn nhiều lắm nhưng cũng ko đủ trí nhớ để có thể tả rõ chi tiết cho các bác hiểu được. Chỉ có thể kết luận được rằng
Đối với bé Nhi, đây là 1 tuần em được sống trong hạnh phúc thật sự, cái câu hỏi, 1 con đĩ có được yêu không đã được tui trả lời rõ ràng
còn đối với tui... Có lẽ kế hoạch đã đi đúng hướng!!!!!