Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhChủ Nhật, 22:02:02 - 29/09/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

Re: Truyện Kinh Dị Về Creepypasta

#106 » Gửi bài gửi bởi Tolabocau » 22/03/2013 22:35 » @192325

THE HOLDER OF THE AFTERLIFE - NGƯỜI GIỮ CUỘC SỐNG SAU KHI CHẾT
(Linh vật #50)


Cuộc chơi này không dành cho kẻ yếu tim hay người mang bệnh tật. Ta là kẻ chi phối cuộc sống của loài người và cả những sinh linh không-phải-người. Nếu ngươi khăng khăng muốn tìm ta, được thôi, nhưng hãy nhớ đã đi gặp ta thì không có lần thứ 2 đâu.

Ngươi sẽ đi đến một nhà xác thuộc bất kỳ thành phố, vùng lãnh thổ hay quốc gia nào. Hỏi xin nhân viên tang lễ ở đó cho ngươi gặp người “khách hàng” đến thường xuyên nhất. Nếu một cái nhìn kinh tởm và bất tin hiện lên trên gương mặt anh ta, hãy biết ơn anh ta lần này. Cúi chào, quay bước lại và đi, ĐI chứ không chạy nhé, bình tĩnh đi từ tốn về phía cổng và ra về. Ta biết rõ ngươi và cả bọn chúng, thời khắc của ngươi chưa đến đâu.

Còn nếu đó là một ánh mắt thông cảm, anh ta sẽ rời đi và một lúc sau quay lại, mang theo một con dao Pháp lớn dành cho bếp trưởng, 2 cây kim phẫu thuật cùng với chỉ khâu và một thỏi vàng. Anh ta còn đi lấy thêm một cuộn băng vải, một xác người mới chết và một quyển sách về Y học.

Nhiệm vụ của ngươi là hãy ghim kim vào băng cuộn, đâm lưỡi dao vào đầu thi thể và tay nắm chặt thỏi vàng đứng đối diện với người chết (cuốn sách thì để ở đâu tùy ngươi – nhưng chỉ cuốn sách mới được thế). Và hãy đợi đến khi người nhân viên rời hẳn khỏi căn phòng (sẽ khá lâu cho mà xem), nhưng trước khi đi, anh ta nói cho ngươi một cái tên khoa học của một cơ quan trên cái xác, và sau đó biến ngay lập tức.

Đứng đó mà không làm gì cả cho đến khi nhân viên tang lễ đi khuất. Giờ hãy lật tìm trong quyển sách để biết cái tên kia thuộc về bộ phận nào. Hãy dùng dao rạch mở bộ phận đó ra sao cho vừa với thỏi vàng, nhét nó vào rồi dùng chỉ và kim khâu lại (chỉ có 1 trong 2 kim làm cho vết sẹo liền lại hoàn toàn nên liệu hồn mà chọn cho kỹ). Giữ một nét mặt cam chịu SUỐT từ bấy đến giờ. Ngay khi ngươi làm xong, căn phòng sẽ tối om và hãy kêu lớn cho thật rõ ràng: “Thấy không? Tôi đã chuẩn bị một món quà dâng ngài, xin hãy đến nhận ngay” (See? I have prepared a gift for you, take what is yours) và ta sẽ đến trong thần sắc không thuộc về thế giới các ngươi. Và ta sẽ PHÁN XÉT.

Nếu có một phản ứng không tốt nào từ khi người nhân viên tang lễ rời phòng cho đến khi làm xong, hoặc là vết khâu chưa biến mất thì linh hồn của ngươi ta cũng sẽ coi như quà tặng, và sẽ đem luôn ngươi và món quà kia về. Nhưng nếu mặt ngươi cứ trơ một vẻ nhẫn nhục cam chịu đó, và trên món quà của ta không có dấu chỉ thì ta sẽ hào hứng dùng Lưỡi Hái của mình để mở quà và tìm kiếm thỏi vàng ngươi dâng lên ta. Chớ có dại mà biểu lộ cảm xúc gì lên mặt nhé, hay là muốn bị ta trảm thủ? Mất đầu xem ra cũng không phải một kết thúc quá tệ cho chuyến hành trình của ngươi đâu.

Khi ta tìm được nó, ta sẽ Cười. Và ngay khi ta Cười một ánh sáng chói lòa sẽ bừng lên, căn phòng giờ đây hoàn toàn khác. Để ta miêu tả cho ngươi biết, chuẩn bị tâm lý đi.

Đó là một căn phòng xây nên từ những đứa bé chết non – những đứa chỉ mới vừa biết đi, thi thể chúng bị móc mắt và máu không ngừng chảy xuống từ khóe môi. Chúng bị kết dính vào nhau bởi một thứ chất lỏng đen nhánh bao phủ chúng hoàn toàn. Và rồi chúng bắt đầu quằn quại và kêu khóc gọi cha, gọi mẹ, từ hai hốc mắt máu ròng ròng tuôn rơi. Chớ nên nhắm mắt hay bày tỏ thái độ gì. Vì như thế nghĩa là ngươi không xứng để đi tiếp, thay vì vậy ta sẽ cho ngươi đi thẳng xuống Địa Ngục (Tartarus) để mà tìm kiếm nhé.

Và kia, nằm gần chỗ ngươi đứng, một em bé rất đỗi bình thường đã chết, với một con dao mổ găm trên đầu… Nhận ra nó không?

Qua khoảng nửa phút trong phòng này mà ngươi vẫn còn tỉnh táo, thì bài thử thách thứ 3 sẽ bắt đầu ngay sau đây.

Ngươi sẽ ở trong một phiên bản tăm tối, biến dạng và méo mó của thế giới của mình, cư dân nơi đây là những kẻ bị đọa đày nguyền rủa. Khi ta và ngươi đặt chân đến đây, một cánh đồng đá lạ lùng và nhẵn thín sẽ xuất hiện, ngay trung tâm là một tháp đá cao 3 foot.

Giờ ta sẽ ném cho ngươi một con dao tối màu đã bị ếm, lưỡi dao chạm trổ đầy những biểu tượng. Ngươi phải đâm con dao vào đầu ngón trỏ của mình. Cơn đau trên đầu ngón tay sẽ không thể nào chịu đựng nổi, nhưng hãy biết ơn ta đã giảm thiểu nỗi đau kia, nếu không nó đã lan ra toàn thân thể ngươi rồi. Dù đau đến mấy ngươi vẫn không chết đâu, và mặc cho máu trên đầu ngón tay cứ chảy mãi mà không đông được, ngươi cũng không bao giờ chết vì mất máu – bởi ngươi đang ở trong thế giới của ta.

Và hãy dùng máu mình để vẽ một ngôi sao 5 cánh với 6 foot chu vi và một đỉnh chĩa về nơi ta đứng. Khôn hồn hãy làm vì tính mạng của mình, ta không phải người kiên nhẫn (đo đạc hay bôi xóa gì thì tùy, ta không cấm).

Khi đã làm xong thì ta sẽ phán quyết. Sẽ có 2 khả năng.

Một, ta sẽ quay đi và nhắm mắt với vẻ vô cùng thất vọng, và liền đó ngôi sao bằng máu kia sẽ bốc cháy. Điều này đồng nghĩa với máu đang chảy trong người ngươi cũng bùng cháy theo. Huyết quản của ngươi sẽ đốt thiêu trong lửa, ngươi sẽ vĩnh viễn bị nhốt trong ngôi sao của chính mình tạo nên và cơn đau sẽ không bao giờ rứt khỏi ngươi.

Hai, ta thấy thích thú với tác phẩm của ngươi và lại Cười. Ta sẽ quay nhìn ngươi và Cười. Mắ ta sẽ bị nuốt trọn bởi màu đen, những tua dài làm từ bóng đen xổ ra từ trong miệng và làm nên một nụ cười từ cõi âm. Ngươi sẽ nhận ra mình cũng thế: Ta vừa lây nhiễm Dịch Bệnh (Disease) của ta cho ngươi rồi đấy.

Khi cơn truyền nhiễm ngừng tỏa ra từ trong người ngươi, nó sẽ trở nên đen đặc, và chớ có nhìn đi đâu khác ngoài cái vòng sao trên nền đất. Một con quỷ kinh khủng đang đóng vai khán giả của ngươi, và nó sẽ xé xác người ta ra thành trăm mảnh nếu bắt gặp ánh mắt họ nên muốn sống thì hãy dán mắt xuống ngôi sao của mình. Bọn quỷ sẽ nhảy nhót quanh ngươi, khiêu khích ngươi, giễu cợt ngươi và phỉ nhổ vào ngươi trong cơn huyên náo chói tai. Chớ có chửi rủa bọn chúng nhé, vẫn giữ nguyên vẻ mặt cam chịu và không lâu sau chúng sẽ mất hứng mà bỏ đi. Khi chúng đi khuất thì cơn truyền nhiễm cũng trở lại, nó sẽ hóa ra một số ngọn nến thắp sáng chung quanh ngôi sao. Hãy đếm và nhớ kỹ số nến kia bởi nó sẽ có ích cho ngươi vào hồi kết.

Khi ánh sáng trở về với ngươi thì ngươi đã thấy mình thức giấc ở ngoài sân nhà xác, vào khoảng giữa trưa. Vết cắt trên ngón tay ngươi đã lành, ngươi sẽ nhận ra đã trải qua bao nhiêu ngày ứng với số nến mà ngươi thấy xung quanh ngôi sao bằng máu mình. Đồng thời ngươi cũng sẽ thấy một thứ dịch lỏng màu đen trên nền đất trước mặt và dính vào cả áo quần. Cơn Truyền Nhiễm (the Blackening) đã bám theo ngươi về tận đây. Ngươi nên tự hào đi, bởi giờ ngươi đã nắm chắc quyền năng điều khiển Cơn Truyền Nhiễm trong người mình theo ý muốn, khả năng mà ngươi đã thấy trên người ta trong lần thử thách thứ 3. Tất cả những ai nhìn vào ngươi khi nó lan truyền đều sẽ bị nuốt trọn bởi Cơn Truyền Nhiễm – nói cách khác là Dịch Bệnh của ta. Và mỗi khi triệu gọi nó thì cơn đau ở ngón tay ngươi sẽ bùng nổ khắp cơ thể và nhân lên gấp mười. Không chết đâu. Nhưng không chịu đựng nổi.

Căn Bệnh đó (The Disease) là Linh vật thứ 50. Với nó ngươi có thể Lây Nhiễm bất cứ ai, kể cả những kẻ bất tử…
Tolabocau
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️16/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Tiếu Ngạo
Xếp hạng Bang hội: ⚡5/45⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸189/4142🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Bách Chiến Bách Thắng⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Google Chrome 25.0.136)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=14237

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic14237-105.html#p192325

Quay về Thơ, truyện ngắn