Chap 13: Mối thù mới
Sau cái hôm gặp con bé ấy , tôi đã phải ngồi tiếp chuyện với nó suốt 1 tiếng đồng hồ ,qua đó tôi cũng biết rằng nhóc này tên Ngọc Hân , 1 cáitên khá là đẹp , nhà của nó phải nói là rất giàu , thậm chí còn giàu hơn nhà tôi lúc trước .
từ cái hôm đó thì cứ 1 tuần tôi lại leo rào vô nhà nó để trò chuyện cùng nó , lí do ư ?Nó đã tâm sự với tôi rất nhiều , nó dường như chưa bao giờ ra khỏi nhà , học hành do giáo viên được thuêđến tận nhà giảng dạy . Cha của nó là 1 nhân vật rất là quyền lực , nó cảm thấy cô độc trong ngôi nhà to lớn ấy khi người thân của nó là cha nhưng ít khi nó gặp được cha nó , thậm chí 1 tháng cũng chỉ gặp được vài chục phút là cùng.
Tôi cũng k biết vì sao tôi lại cứ leo qua hàng rào để trò chuyện với nó mỗi tuần , 1 hình ảnh mà tôi chưa bao giờmang , tại sao tôi làm vậy ? Tôi nghĩ đó là sự đồng cảm , có lẽ thời gian tôi ở cạnh nó là thời gian mà tôi sống đúngvới cái tuổi của mình , cái tuổi 17 năng động và vô tư . Hình ảnh của 1 kẻ lạnh lùng trong tôi biến mất , nó đem lại cho tôi những cảm giác mới lạ hơn
Ngày 10 tháng 7 năm 1994
Vậy là cũng được 3 tháng tôivà nó biết nhau , hôm nay tôilại leo rào vô nhà nó , nó đang ngồi ở ghế đá và đợi sẵn , khi gặp tôi nó liền chạy lại
H : A ! Anh Tuấn của em ! anhtới rồi hả , làm đợi muốn chết
T : Nè ! Ai là của em mà nói ! - tôi xoa đầu nó
H : Cái anh này ! Hôm nay anhsao rồi !
T : Vẫn chưa nhập viện vì bị đánh !
H : Ờ , hay quá ha !
T : Anh mà !
H : Anh nè , em k muốn anh cứ cướp giật vậy nữa được k?
T : Chuyện này em nói với anh mấy lần rồi ? Anh đã nói là anh phải thực hiện 1 lời hứa , mà anh đã hứa thì phải giữ lời chứ ?
H : Hứa cái gì chứ ? Hứa cái gìmà cứ đi cướp giật của người ta ? Những thứ anh cướp được là mồ hôi công sức của người ta , anh có làmra đồng tiền k để mà anh hiểu được !
T : Anh mệt em quá ! Anh k muốn nói chuyện này nữa , em nói nữa anh đi về đó ! - Mặc dù nói vậy nhưng tôi cũng hiểu những gì nó nói hoàn toàn đúng và tôi đã phải suy nghĩ rất nhiều từ trước đó
H : Ừm , vậy k nói nữa ! - Trênmặt nó hiện 1 nét buồn
Tôi cũng k biết phải làm gì lúcnày , đành đi tới bắt chuyện khác
T : Nè nhóc ! Dạo này em có gặp ba k ? - Tôi lại ghế đá ngồi gần nó
H : Anh đừng nhắc tới ông ấynữa ! có lẽ em k phải là con của ông ấy , cứ đến tối thì cha em lại chui vô căn phòng của ông ấy mà k ngó ngàng đến em 1 chút cho dù căn phòng ông ấy chỉ cách phòngem 1 bức tường
T : Vậy à ? - Tôi cười nhếch mép - Em ở đây đợi anh 1 chút
Tôi chạy ra ngoài và đi đến nhà kho nơi mà tôi và nhóm của Q thường tập trung , tôi tìm kiếm trong đống dụng cụlấy ra 1 cây búa rất lớn . tôi chạy nhanh đến nhà nó và leo rào vô
T : Em dẫn anh lên phòng em đi
H : Sao tự nhiên mang búa rồiđòi vô phòng em ?
T : Hỏi nhiều quá , có đưa lên hay k ?
H : rồi rồi !
Hân đưa tôi đi lên phòng nó 1 cách lén lút tránh mặt quản gia và người giúp việc
T : Phòng em đây hả ? Đóng cửa chặt lại đi , anh k muốn có ai nghe đâu
H : Anh tính làm cái gì !
T : Phòng em Đẹp quá ha , nhưng mà tiếc là nó k còn đẹp như bây giờ nữa sau khi anh....
Chưa nói dứt câu tôi dùng búa đập thẳng vào bức tường ngăn cách Hân và cha của nó
H : Ê ! Anh điên hả , làm cái gì vậy !
T : Anh chỉ đang muốn tặng em 1 món quà thôi
Quản gia và người giúp việc nghe tiếng động chạy lên phòng và đập cửa nhưng cửa đã bị khóa , tôi dùng đồ đạc trong phòng chăn cửa lại
Tôi đập càng ngày càng nhanh , Ngọc Hân ngồi 1 góc và bịt tai lại , chỉ 30 phút sau thì bức tường đã bị đập nát ,cuối cùng thì từ phòng cô bé cũng đã thấy được phòng của cha nó
T : Bức tường này chắc chắn quá , đập quài cũng xong !
H : Anh.... anh
T : Anh cái gì mà anh , đây là điều đầu tiên anh làm cho emđó , từ giờ em có thể thấy cha mình và qua bên phòng ông ấy chơi rồi ! Nếu ông ấy mà hỏi em cứ nói là anh lẻn vô nhà em và làm việc này ! Bây giờ anh phải đi đây
H: Ơ...anh , em... cảm ơn ! - Nó bỗng trào nước mắt
T : Em là đồ ngốc
Vậy là tôi du xuống dưới từ đường cửa sổ và lại leo rào bước ra khỏi căn nhà to lớn đó . tôi đi về lại khu ỏ chuột của mình , 1 cảnh tượng hiệnra trước mắt tôi
T : Trời ơi ! Cái đéo gì vậy ! Tụi mày là bọn chó nào lại địabàn của tao , chán sống hả !
1 đám người khoảng 10 tên với các loại vũ khí trên tay như kiếm nhật , mã tấu , ống tuýp và dưới chân chúng là Qvà bọn đàn em của nó
- Ê , còn 1 thằng kìa tụi bây
tên cầm đầu lên tiếng
- Mày xử nó đi !
1 thằng cầm ống tuýp lao vào tôi . Tôi cũng chạy tới và thúc mạnh đầu gối lên mặt nó trước khi nó tấn công tôi
2 thằng nữa cầm mã tấu thấy vậy cũng chạy tới , tôi cầm cây ống tuýp của thằng kia lên
thằng thứ 1 lao vào chém tôi, tôi cúi người xuống né đồng thời dùng ống tuýp đập thẳng vào bụng nó . tôi quay lưng về phía thắng thứ 2 , nó cũng lao vào tôi và chém tôi . Tôi né người sang 1 bên tung đầu gối vào bụngnó rồi dùng ống tuýp đập vào đầu nó khiến nó bất tỉnh.
Tên cầm đầu mặc 1 chiếc áo vest màu đen , thắt cà vạt đen , quần tây đen , đội 1 chiếc nón tròn , đôi mắt hắn lạnh lùng và sắt bén hơn cả tôi , đó đúng là đôi mắt của 1sát thủ
- Khoan đã ! Nó k phải là thứ chúng ta cần tìm ! giang hồ thì xử sao cho nó đẹp
Tiếng nói phát ra của 1 ... thằng nhóc khoảng 10 tuổi
T :Mày là thằng chó nào ! Sao mày lại xử thằng Q
tên cầm đầu lên tiếng
- Tôi hôm qua nó dám đột nhập vô Hắc Long Hội để trộm đồ ! Cậu chủ chỉ kêu tụi tao tìm lại món đó thôi ! Tao tới đây để lấy đồ nhưng vì tụi nó muốn chơi thì tụi tao phải chơi lại thôi , mày k liên quan thì biến đi , k thì mất mạng đó !
T : Tao đéo cần biết cậu chủ mày là thằng nào ! Hôm nay mày thắng ! Nhưng tao cũng sẽ bẻ gãy cổ mày thôi thằng chó à !
- Ờ ! Tao cũng chờ vậy đó ! Đithôi cậu chủ Trần Nam
Nó gọi thằng nhóc đó là cậu chủ sao ?
Bọn nó bước ra khỏi khu ổ chuột và thằng cầm đầu lại đicuối cùng
- Ne ! Mày muốn bẻ cổ tao thìcũng phải biết danh tính tao chứ hả ? Người ta gọi tao là "Bác Sĩ Lang sói " , nhớ cái tên đó mà còn kiếm tao
Bọn chúng đưa thằng nhóc cậu chủ lên 1 chiếc xe hơi đờimới màu đen rồi đi khuất .