Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Hai, 22:06:12 - 25/11/2024
Nơi thảo luận về các vấn đề nóng của xã hội và tán gẫu với bạn bè

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

[Truyện] hồi ức của 1 linh hồn

Re: [Truyện] hồi ức của 1 linh hồn

#17 » Gửi bài gửi bởi Tibu » 26/03/2013 10:43 » @193910

Tibu chợt cười mỉm, nụ cười đó không phải vì vui vẻ, vì hạnh phúc mà có mộtchút gì đó cay đắng…
Rồi đội của tibu thua trận đấu đó, sự thật là ai cũng đổ lỗi cho tibu, các anh lớn tuổi không ngừng chửi và la mắng tibu. Tibu không giận, trong suy nghĩ của mình, tibu cảm thấy thật sựtrận đấu này thua là vì tibu.. Nếu là tibu trước đây, thì có lẽ tibu sẽ không để yên cho thằng số 9 đó, nhưng tibu không còn quantâm đến những chuyện đó nữa… “ Sao sunny lại khôngđến” Suy nghĩ duy nhất trong đầu tibu lúc này…
Chân tibu bị lật sơ mi nặng, bó bột hai tuần thì sẽ đi lại bình thường được nhưng tibu không còn được chơi những môn thể thao nặng nữa, ừ thì sẽ không còn cái mơ ước nào nữa.. Cho đến tận ngày hôm nay, những lúc trời lạnh tibu vẫn còn cảm nhận được cái đau trong chân phải của mình, nhưng tibu không trách ai cả, mỗi khi cái chân đau tái phát chỉ có một suy nghĩ trong lòng của tibu “ Ngày đó, sao sunny lại không đến”.
Cơn gió thoáng qua, anh vẫn cảm nhận được những mùi hương của em quanh đâu đây, mùi vị của mưa, cái gay gắt của nắng dườngnhư không thể làm anh ướtát hay ấm áp... người anh yêu ơi, em không còn nữa, và anh cũng sẽ không còn nữa.. Mình gặp nhau em nhé, anh đang đứng nơi đây rồi,anh đang đứng trên đồi thông tin, nơi cô bé ngày nào luôn ở bên anh.. Và rồi anh sẽ được gặp em, anh được gặp em như anh sống lại trong từng hơi thở...gió có thể cuốn em đi, cuộc sống có thể đưa em đi mất, nhưng không có gì có thể cướp mất em từ trong trái tim anh... Đến những hơi thở cuối cùng rồi, ai sẽ thay anh nói lời yêu em...Khi anh nhắm mắt, anhsẽ lại được gặp em...
Anh yêu em...
Chap 9: Nỗi nhớ kéo dài…
Sau trận chung kết, tibu về nhà với cái chân bó bột nhưng tibu không quan tâm đến điều đó, điều tibu quan tâm là “ Tại sao sunnylại không đến, có phải có chuyện gì xảy ra với sunny không?” Buổi chiều hôm đó, Nhân xuống chơi và thăm cái chân của tibu, vừa bước vào phòng thì tibu thấy khá lộn xộn, chiếc cúp vô định của những năm trước vỡ tan tành, những chiếc huy chương mỗi chiếcvăng lăn lóc một nơi, tibu ngồi dưới đất tay cầm điếu thuốc và dựa lưng vào tường. Thấy Nhân, tibu mở miệng:
- Mới xuống hả mày, làm điếu thuốc không?
- Sao vậy tibu, sao mày đập phá lung tung vậy ?
- à, cũng chẳng có gì, tao chán chơi bóng rổ rồi, không bao giờ tao đụng đến trái banh nữa
-Có chuyện gì vậy, kể tao nghe coi. Nhân hỏi
- Không có gì đâu mày đừng lo, đơn giản là tao chán cái môn bóng rổ thôi
Rồi hai thằng ngồi nói chuyện trên trời dưới đất, hai tiếng sau thì Nhân về. Lòng tibu nặng trĩu, có thể giải đấu không quan trọng, danh hiệu cũng chẳng là gì nhưng tibu khó chịu vì không thể dành chức vô địch như là một món quà dành cho sunny. Cà ngày không liên lạc được với sunny, trong lòng tibu cứ như lửa đốt, cái cảm giác khó chịu và bứt rứt vô cùng, cái cảm giác bất lực chỉ biết ngồi yên một chỗ. Phải đến hàng chục cuộc gọi, hàng trăm cái tin nhắn cho sunny nhưng đều không có kết quả. Và rồi đến tối, tibu nhận được điện thoại của sunny
- Sunny xin lỗi tibu, hôm nay sunny có việc bận đột xuất không đến xem tibu thi đấu được, nghe nói tibu bị chấn thương nặng lắm phải không, tibu còn đau lắm không?
- Sao cả buổi chiều không liên lạc được với sunny, tibulo lắm sunny có biết không? Tibu liền hỏi sunny mà không cần phải để ý đến những câu hỏi kia, có lẽvì qua lo lắng cho sunny.
- Điện thoại sunny hết pin lúc nào mà không biết, sunny không để ý. Tibu đừng giận sunny nha!
- Ừ, tại tibu quá lo lắng cho sunny thôi, sunny có biết không? Dù thế nào tibu cũng không bao giờ giận sunny đâu. Tibu không sao,hai tuần nữa sẽ đi học lại thôi, tại tibu chơi dở nênbị dính chấn thương thôi. Xin lỗi sunny, xin lỗi vì đã không thực hiện được lời hứa là sẽ vô địch…
- Tibu dừng nói vậy mà, tibu chơi hay lắm sunny rất thích, tibu phải giữ gìn sức khỏe thật tốt để mau lành bệnh nhé, để sunny còn gặptibu ở trên lớp nữa chứ!
- Ok tibu sẽ cố gắng để sớmgặp sunny…
Tibu muốn nói rằng mình nhớ sunny lắm, nhớ rất nhiều, nhớ đến mức trong lòng thật buồn và khó chịu lắm nhưng dường như có một thứ gì đó khiến tibu không thể thốt nên lời…
Những ngày sau đó, mặc dùmỗi ngày vẫn nói chuyện với sunny, nhưng tibu vẫn cảm thấy trong lòng hụt hẫng và cô đơn lắm, có lẽ vìtibu quá nhớ sunny.. tibu tựhỏi đây có phải là cảm giác yêu một người không? Từ lúc nào tibu đã yêu sunny?..Có lẽ ngay từ cái nhìn đầu tiên, ngay từ giây phút nhìnthấy sunny, thấy ánh mắt ấm áp đó, thấy nụ cười ngọt ngào và yên bình đó.. Mọi người có thể gọi đây là tình yêu sét đánh ngay từ cái nhìn đầu tiên, với riêng suy nghĩ của tibu, dường như đó là định mệnh, là số phận của tibu đã đưa sunnyđến với tibu…
Một ai đó đã nói “trong thế giới này không có gì gọi là định mệnh, gọi là số phận mà tất cả dường như chỉ là một sự tình cờ…”
Nếu như tất cả chỉ là một sự tình cờ, vậy tại sao đậu hai trường và gia đình muốn tibu học ở HCM nhưng tibu vẫn ở lại Đà Lạt?
Nếu như tất cả chỉ là một sự tình cờ, vậy tại sao ngày đó sunny lại cất tiếng hát lên và làm tibu tỉnh giấc?
Nếu như tất cả chỉ là một sự tình cờ, vậy tại sao sunny
Tibu
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️17/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/79⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸595/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Nghĩa Bạc Vân Thiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Nokia 5130c-2)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=15146

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic15146-16.html#p193910

Quay về Thảo luận - Tán gẫu

cron