lúc nãy đang dở, nó làm một mạch đến 9h rồi dậy điăn sáng. Chạy ra quán bánh cuốn đầu ngõ, làm ngay 5 cái bánh với 2cái giò, no căng bụng.
- Hôm nay không đi học à cháu?
Bá bán bánh cuốn hỏi nó .
- Dạ, cháu hôm nay hơi mệt nên xin nghỉ ạ.
- Ừ. Mệt thì nên nghỉ, không nên cốlàm gì.
Trả tiền bánh xong, nó quay về phòng, bật máy tính lên chơi. Cũngtính đi du học tý nhưng sợ thằng Tuấn bị đòn oan của bố mẹ nên lạithôi , làm vài trận DotA thì cũng 11h30 rồi.
Thằng Tuấn về đúng lúc nó đang combat nảy lửa :
- Bem, bem nó cho tao. Đm, ngu thế, Stun, slow, mana, mekans....
Cuối cùng, vì team work quá chán nên hero nó cầm lăn ra chết. Tức quá nó chửi một câu : " Đmm, đánh như cc ", kèm theo đó là văng ra một câu : " Đ*t mẹ " khá là to.
- Này này, văng tục thế là không hay đâu nhé.
Hả. Giọng nói này nghe quen quen,nó quay lưng lại nhìn, trời ạ, là Nhi,Nhi đang đứng ở đó, đằng sau là thằng Tuấn, mặt nó đang cười nhăn nhở. Đm thằng cờ hó này chơi mình rồi, đã bảo không nói cho Nhi biết mà
- Sao Nhi biết màmà tìm đến đây?
Không nói không rằng, Nhi đến véo tai nó một cái rồi nói :
- Liều thế, dám bỏ học hả.
- Á. Đau tớ. Tại tớ mệt nên mới nghỉ mà
- Hứ, toàn lí do linh tinh à. Thế đã ăn sáng gì chưa?
- Hehe. Ăn rồi, không ăn chờ Nhi mang đến thì tớ chết đói luôn à.
- Ghét. Nhớ lần sau không được bỏhọc nữa, rõ chưa.
Nãy giờ thấy 2 đứa nói chuyện tình cảm như vậy, chợt thấy thằng Tuấn tủi thân quá.
- Thôi, tôi đi chỗ khác cho 2 người tâm sự, chứ đứng ở đây thêm tý nữa chắc không kiềm được cảm xúc quá.
- Nhi sắp về rồi, qua xem T như nào thôi mà. Tuấn ở cùng nhớ bảoT nhé, chứ không T hay làm bậy lắm à.
- Cái thằng đó bất trị rồi, tớ không bảo được nó đâu . Nhi bảo thì mayra nó nghe lời.
Đm lại nói xấu mình rồi, nó tức quá mà không làm gì được
Chờ Nhi về, nó lôi thằng Tuấn vào phòng, lấy chai Neptune ra đổ hết vào @ss nó, sau đó là màn " giao thông " cực kì mạnh bạo , phải nóilà bao nhiêu sức lực nó dồn hết vào đó, tức quá, quả này không nởhoa thì nó quyết từ bỏ nghề thôngcống này
- Đm thằng chó, taođã bảo đừng để Nhi biết tao ở đây mà.
- Mày không biết nó lo cho mày thếnào đâu. Không thấy mày đi học nó cứ liên tục hỏi tao xem biết mày ở đâu không.
- Trời ạ.
- Lúc nào cũng bám lấy tao, hỏi sao không phiền chứ, thành ra taođưa nó về đây gặp mày luôn.
- Hay là tao ở đây thêm mấy ngày nữa nhỉ? Đang khoái.
- Đm, có ở bố cũng đéo cho đâu. Vừa tốn tiền, vừa tốn cơm lại còn bị làm phiền nữa chứ
- Tao nói thế thôi, giờ tao phải về nhà đã, có lẽ giờ ở nhà mọi việc nórối tung hết lên rồi cũng nên.
- Cút nhanh nhanh cho tao nhờ.
Buổi chiều , trước khi về nhà, nó ghé qua quán trà sữa, mua 2 ly trà nóng đem sang nhà Nhi. Hehe, ít ra cũng phải chuộc lỗi vì đã làm Nhi lo lắng chứ.
Chap 15:
Lò dò xách túi 2 cốc trà sữa sang nhà Nhi. Bây giờ là 2h chiều, chắc là Nhi đang ngủ cũng nên, mặc kệ, cứ vào ( đang máu )
Cửa khóa à? Không sao, đứng dưới gào luôn
- Nhi ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
Sao, vẫn chưa có động tĩnh gì . Tiếp tục gọi :
- Nhi ơiiiiiiiii, Nhi ơiiiiiiiiiii
Hehe. Công nhận chiêunày có tác dụng thật, vừa gọi thì Nhi đã chạy xuống rồi :
- A a a a. Sao lại hét to thế, hàng xóm đang ngủ trưa mà.
- Ai bảo tớ gọi không trả lời.
- A a a. Sao mà ghét cậu quá >"<. Hàng xóm biết thì ngại chết mất.
- Thế giờ có vào nhà không hay là lại muốn đứng đây
- Vào nhà đi.
Cầm theo 2 ly trà sữa, đặt xuống bàn , nó nói :
- Xin lỗi vì sáng nay làm Nhi lo lắng.Hehe
Nó cười nhăn nhở
- Xí. Tưởng thế là xong hả. Biết tớ lo đến mức nào không.
Xong Nhi giả bộ giận dỗi, quay mặt đi chỗ khác. Đáng yêu không chịu được ý, lớp 12 rồi chứ có phảitrẻ con nữa đâu
Nó tiến tới, áp đôi tay lạnh buốt của nó vào mặt Nhi và nói :
- Hết giận chưa nào. Chưa hết là tớ cứ áp để như thế đó.
- Á á.Lạnh quá >"<. Bỏ ra đi.
Nghe cái giọng nũng nịu yêu không chịu được.
- Thế đã hết giận chưa nào.
- Hết, hết rồi. Híc, tay cậu lạnh quá à.
- Nó sắp đóng băng rồi đấy.
- Đưa tay đây tớ cầm cho ấm, chứ để lạnh thế dễ bị bệnh lắm đó.
Vẫn bàn tay ấy, vẫn con người ấy, vẫn ánh mắt ấy, sao mà ấm áp và lãng mạn vô cùng
Cầmtay được một lúc thì chợt Nhi nói :
- Chết, còn cốc trà sữa chưa uống kìa. Uống nhanh đi kẻo nguội.
May quá, vẫn còn nóng, nó rất thích xoa tay quanh cốc trà sữa, cảm giác ấm lắm, tuy nhiên vẫn không ấm bằng cái nắm tay của Nhi
Xử lí xong 2 cốc trà sữa, định ngồi buôn với Nhi thêm chút nữa nhưng do việc nhà vẫn còn bề bộnnên nó phải về. Trước khi về, ít ra cũng phải nũng người yêu tý chứ nhể :
- Uống trà sữa của người ta xong thì phải thanh toán chứ nhỉ.
- Hả. Bao nhiêu tiền để tớ đưa.
- Không phải chuyện tiền bạc.
- Thế thì là cái gì?
- Cái này này .
Nó chỉ chỉ vào má.- Lại .... á. Mấy hôm trước vừa ... mà
- Không cãi. Hôm trước không tính
- Thế thì... lần này từ từ thôi nhé. Tớ...
Chưa để Nhi kịp nói hết câu, nó đã tiến tới, đưa tay vòng qua ôm lấy eo nhi, khóa chặt môi Nhi bằng một nụ hôn ấm áp, đủ để xua tan đi cái giá lạnh trong mùa đông này.( Rút kinh nghiệm lần trước đálưỡi có lẽ Nhi chưa quen nên lần này nó không làm)
Hôn xong, Nhi ngước nhìn nó với