9h. Nó đưa Nhi về nhà, trước khi chào tạm biệt , Nhi thỏ thẻ vào tai nó :
- Đừng bao giờ cố gắng che giấu nỗi buồn, hãy chia sẽ với tớ, và hãytin rằng tớ luôn yêu cậu. Nhớ nhé, tớ luôn yêu cậu. T ngốc.
- Được rồi, vào nhà ngủ đi mèo ngốc của tớ.
- Nhớ sáng mai qua đón tớ, nghe chưa, đừng ngủ quên như lúc nãy đấy >"<.!
Kết thúc một ngày đầy biến động bằng giấc ngủ ngon lành và những ly kem mát lạnh, cộng thêmđó là những lời nói ngọt ngào của Nhi khiến nó ngủ một giấc ngủ cực kì ngon lành....
Chap 20:
Hôm sau, nó đi học như thường lệ.Nhận thấy giờ mình đã lớn, với lại cũng muốn giúp đỡ mẹ phần nào trong cuộc sống tất bật này nên nó quyết định đi làm part time kiếm tiền . Coi như là rèn luyện trước cho cuộc sống Đại học sau này . Nó gọi điện hỏi anh nó :
- Anh T ơi, anh biết chỗ nào làm việc part time không?
- Tự dưng mày hỏi thế làm gì? Định đi làm thêm à?
- Vâng. Sống tự lập tý, đỡ phụ thuộc vào mẹ.
- Thằng này khá, có ý chí thế là tốt. Anh mày có đứa bạn mở quán đồ uống , giờ đang cần người phụcvụ đấy.
- Ở đâu anh? Bảo em đi
- Nó mở ở ngay gần trường mày đấy, cái quán Kem 197 đó.
- À. Chỗ đó em với mấy đứa bạn cũng vào ăn mấy lần.
- Chiều nay mày đến đó nhé, để anh gọi điện bảo thằng bạn trước.
- Vâng.
Phù, may quá, cuối cùng cũng tìm được việc làm . Buổi chiều, 2h nó ăn mặc gọn gàng và đi đến quán.
Ừm, xem nào, quán bán đồ giải khát, kem, trà sữa... Nói chung là rất nhiều thứ cho học sinh, lại ở ngay gần trường nó nữa chứ ( Cách trường nó 500m )
Vừa bước vào quán, chưa kịp nhìngì thì đã có anh bước ra và nói :
- Chào em, em là em thằng T phải không?
- Dạ, phải ạ.
- Em muốn làm việc part time ở đây hả?
- Vâng. Em muốn thử sống tự lập xem như nào.
- Haha. Đàn ông con trai là phải thế, không sợ khó khăn. Chỗ anh cũng mới khai trương nên còn thiếu người, xem nào, em làm được công việc gì?
- Việc gì em cũng làm được. À, mà em thích nhất là làm bồi bàn anh ơi.
- Hả? Bồi bàn á?
- Vâng.
- Ừ. Anh tôn trọng quyết định của em. Em sẽ làm vào các buổi 3 5 7 nhé.
- Ơ, không được rồi anh ơi, anhđổi sang 2 4 6 cho em nhé, tại mấybuổi kia em vướng vào học thêm rồi.
- Hm... Được thôi, 2 4 6 , từ 2h-5h. Buổi tối nếu em làm thêm được thìcàng tốt. Tiền buổi tối sẽ được cộng thêm vào tiền lương hàng tháng của em. Nhé, ok?
- Vâng. Em đồng ý.
- Bắt tay cái nào.
Haha. May mà nhờ có thằng anh quen biết nhiều nên mới dễ dàng như vậy. Về nhà, nó đem ý kiến này trao đổi với mẹ nó, mẹ nó cũng đồng ý vì muốn nó phải tự đương đầu với cuộc sống này, phải sống thật mạnh mẽ.
Ban đầu nó định nói cho Nhi biết nhưng lại thôi, con gái mà, hay suynghĩ , lo lắng lung tung lắm.
******
Buổi đi làm đầu tiên của nó diễn rakhá thuận lợi, cũng chỉ mang trà sữa, hay các loại nước mà khách yêu cầu tới các bàn, thỉnh thoảng ít khách thì ngồi tán phét với anh chủ quán ( Anh này tên Hùng )
- Sao. Cảm giác đầu tiên như thế nào.
- Cũng khá tốt anh ạ. Cứ bưng bê như này hóa ra lại nhàn.
- Haha. Đừng mừng vội, gì chứ anhthấy làm bồi bàn khổ lắm, thật đấy,em cứ thử chờ xem.
- Anh ơi cho em 2 cốc trà sữa nóng và 2 cái bánh kẹp.- Kìa, khách gọi mang đồ ra kìa em.
Nó lật đật chạy vào nhà bếp :
- Chị ơi khách gọi 2 cốc trà sữa nóng với 2 cái bánh kẹp.
- Đợi tý có ngay.
Chờ 5' sau thì có hàng, nó vội vàngbê các thứ mà khách yêu cầu lên, chạy chạy trông y như con vịt ( Theo lời nhận xét của anh Hùng )
- Đây ạ, chúc 2 bạn ăn ngon miệng.
Vừa quay người đi vào thì nó phát hiện ra một bạn nữ, trông khá là xinh xắn đang ngồi một mình một góc, đôi mắt thẫn thờ nhìn ra phía ngoài đường.( Chậc, nhìn mặt đầy tâm sự như này chắc là đang chờ ai rồi đây. ) Lúc đó nó cũng không quan tâm mấy, chỉ coi như những người khách bình thường mà thôi.Cơ mà đến tận 5h chiều , lúc đó quán đã dần vắng khách rồi mà bạn ấy vẫn ngồi ở đó ( Ngồi từ 2h-5h @@ , liếc qua cốc trà sữa thìnãy giờ mới uống có một nửa )
Thấy lạ lạ, nó mò đến hỏi :
- Bạn ơi.
- Ơ. À, có chuyện gì thế?
- Bạn đang chờ ai đó phải không?
- Ừ, sao bạn biết
- Thì mình thấy bạn ngồi suốt từ lúc 2h đến bây giờ mà. Tớ không biết là bạn chờ ai nhưng mà tớ nghĩ bạn nên về được rồi, ai đờitrễ hẹn tận 3 tiếng thế
- Mình biết người đó sẽ không đếnnên cố tình ngồi như vậy đấy.
- Hả?
- À không. Có lẽ mình nên về thôi. Bao nhiêu tiền thế bạn ?
- 10k.
Nhìn bạn ấy ra về trong vẻ thất thểu, buồn bã, nó cảm thấy tức thay cho bạn ấy, không biết thằng khốn nào lại làm một người con gái xinh đẹp phải buồn như vậy nữa . ( Nam nhi đại trượng phu màlại làm trò trốn tránh con gái )
- Này, nhìn gì thế thằng em?
- À, không, em chỉ đang thắc mắc về bạn gái kia thôi.
- Em bảo Thùy hả?
- Chắc thế. Em đã biết tên bạn ấy đâu.