Xe sắp về đến Đà Lạt, cái không khí nặng nề và đầy tiếc nuối bao trùm cả xe, ai cũng mệt mỏivà im lặng, nhưng phần lớnlà nuối tiếc vì thời gian trôi qua nhanh quá, cái dư âm của chuyến đi vẫn còn. Không khí âm u và lạnh lẽo,có lẽ trời sắp mưa.. Từng giọt mưa lại rơi xuống, tibungồi cạnh sunny và chỉ lặngthinh…
“ Rồi những ngày tháng saunày có tươi đẹp như thế này mãi không em ? Liệu mình còn có thể tạo ra những kỷ niệm bên nhau tươi đẹp mãi như ngày hôm nay? Hãy cứ bên anh em nhé, và ngày đó là những tháng ngày tươi đẹpvới anh khi có em bên cạnh…”
Ngày hôm đó, 25-4-2008. Nhắn tin sunny không trả lời, hàng trăm cuộc gọi nhỡnhưng sunny vẫn không trảlời, tibu thấy vô cùng lo lắng không thể ngồi yên một chổ..Từng phút trôi qua là từng khoảnh khắc trong tibu như bị lửa đốt.. Rồi tibu quyết định đến nhàsunny. Một tiếng trôi qua, hai tiếng trôi qua…Vẫn không thấy sunny..
Phía xa, chiếc xe thể thao màu đỏ đó từ từ tiến tới phía tibu, rồi dừng lại ngay trước nhà của sunny. What’the f**k. Những điều xảy ra trước mắt, làm sao tibu tin vào mắt mình, sunny bước ra từ trong cái xe đó trong cái váy màu xanh, cái xe khốn nạn 49-2226 mà bấy lâu nay tibu luôn mơ ước. Ngồi chung xe với cái thằng mà lâu nay tibu luôn ngưỡng mộ. Sunny hôm nay xinh lắm, em đầy dịu dàng trongcái váy màu xanh đó, vẫn đôi giày búp bê màu nâu, khoác chiếc áo len màu hồng…nhưng em không biết anh đứng đó. Ông trời thật trớ trêu khi tạo ra những khoảnh khắc như lúcnày.
Đây là lý do vì sao tibu hay gặp cái xe đó mỗi lần ở gầnnhà sunny sao?
Từng ngọn lửa bùng cháy trong tibu, như thiêu đốt từng chút từng chút một trái tim của tibu. Tibu cảm thấy cổ họng mình khô nhưkhông còn chút nước, từng hơi thở không còn đều nữa,trái tim tibu bắt đầu đập dồn dập… Rồi tibu lấy điện thoại ra, nhắn tin cho sunny
- Ra thế, đó là lý do em không nghe điện thoại không trả lời tin nhắn của anh sao sunny? À nhân tiện,xe đẹp đó em. Em quả là khéo chọn. Chúc em buổi tối vui vẻ.
Đôi mắt của tibu lúc này chỉcòn ánh mắt đáng sợ, ánh mắt như muốn giết chết bất kì ai cản đường tibu, tiếng xe chạy xé gió cứ vù vù bên tai tibu. Tibu chạy như muốn quên hết tất cả những gì vừa thấy trước mắt, chỉ có một câu hỏi quanh quẩn trong đầu tibu “ Tại sao? ” Đó là ai, sao em lại ngồi trong đó và… anh làai!
-------------------------
Bạn đang đọc truyện tại wapsite chiase123.com.Chúc bạn có những giây phút vui vẻ.
Mwap.biz – Wapsite giải trí miễn phí đích thực trên di động...!
-------------------------
Vừa về đến nhà thì sunny gọi điện thoại cho tibu.
- Sao vậy anh, sao anh nói chuyện kì vậy, có chuyện gì sao?
- Có gì cần nói thì anh nói hết rồi, lúc em về nhà anh cũng ở đó, em nợ anh một lời giải thích sunny à!
Sau một hồi im lặng thì sunny lên tiếng
- Mọi chuyện không như anh nghĩ đâu tibu, bây giờ anh chạy lên nhà em đi rồi mình lên đồi thông tin nói chuyện, em sẽ giải thích choanh hiểu
- Được, anh lên liền bây giờ
Đồi thông tin vẫn thế, đẹp một cách lạ lùng nhưng saotibu thấy bất an trong lòng quá, tibu sợ mất sunny…
- Người đàn ông trong xe tên T, quen biết với gia đình của em, nên em với T cũng quen nhau như bạn bè, trước ngày đầu tiên anhvà em gặp nhau ở trên lớp, T có mời em đi ăn ở một nhà hàng, rồi sau đó khi emtỉnh dậy, em thấy mình nằm ở trong xe… T đã bỏ thuốc vô trong đồ uống, rồilàm nhục em ở trên xe. Em không muốn nói với anh vì sợ anh sẽ rời xa em… Thời gian gần đây, T luôn đe dọanếu không đi với T thì T sẽ tung những hình ảnh T làm nhục em lên trên mạng. Em sợ lắm tibu ơi, em sợ lắm…
Từng giọt, từng giọt nước mắt lăn dài trên đôi má củasunny, rồi thấm xuống bờ cỏ xanh rì như tan biến. Nhưng từng giọt nước mắt đó là từng vết cắt vào tim tibu…
Tibu lặng đi như chết đứng,phải cố gắng lắm mới kìm được những giọt nước mắt không để rơi ra. Cố gắng tỏ ra mạnh mẽ, cố gắng chứngmình mọi chuyện sẽ không sao, cố gắng tỏ ra là một chỗ dựa vững vàng cho sunny ! Tibu đến gần sunny,rồi nhẹ nhàng ôm lấy sunny.
- Không sao đâu em, mọi chuyện qua rồi. Mọi thứ sẽ tốt thôi, anh sẽ luôn ở bên cạnh và bảo vệ cho em, em đừng sợ. Sẽ không ai làm em tổn thương được nữa đâu, anh sẽ tìm cách giúp em. Người anh yêu thương,đừng khóc nữa nhé, nhìn em khóc lòng anh đau lắm!
Sau một hồi trấn an sunny, thì tibu chở sunny về nhà để sunny nghỉ ngơi. Phải cốgắng lắm tibu mới tỏ ra bình tĩnh trước mặt sunny..Ngay khi sunny bướcvào nhà, tibu không thể kìm nén thêm được nữa, từng giọt nước long lanh ứa ra trên hai khóe mắt củatibu, tibu khóc trong nghẹn ngào, điều mà tibu chưa bao giờ làm kể cả trước sự ra đi của Trung, kể cả khi tibu sắp phải xa mẹ mãi mãi. Sẽ còn vết thương nào đau hơn vết thương này nữa.
“Anh đã không bảo vệ đượcem, anh bất lực nhìn người khác làm em tổn thương, nó khiến anh đau đớn gấp trăm lần, mọi thứ hình như đã qua muộn nhưng anh sẽkhông bao giờ để thằng T khốn nạn đó làm em lo sợ và tổn thương nữa ”
10h đêm rồi, tibu mồi điếu thuốc lá để lấy lại bình tĩnh.Vội đi đến nơi Trung đang nằm
- Ngày mày ra đi, tao đã thềtrước mộ mày là không baogiờ làm điều