Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Ba, 00:59:51 - 21/05/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

chuyện của Bun

Re: chuyện của Bun

#6 » Gửi bài gửi bởi colasoc20 » 27/03/2013 11:42 » @194691

Chap 6 : Ám Ảnh

Sáng thứ hai , hôm nay là ngày chào cờ phải đi sớm hơn mọi ngày trong tuần . Mua xong gói xôi vừa đi đến trường vừa ngước đôi mắt xanh đượm buồn màu hột é nhìn lên, miệng buông thõng một câu đầy tính hiền triết "trời này mà không mưa thì ...thôi" .

Bước vào lớp thì đã nhìn thấy nhỏ Linh ngồi từ sớm rồi . Kệ ! đặt mông xuống ghế em móc bịch xôi ra nhóp nhép, về cơ bản ăn xôi cũng khá giống tự sướng, vì cuối cùng tay cũng dính dính như nhau, có điều chuyện này khoa học tuy giải thích được nhưng đéo thích giải thích . Ăn xong thì nhỏ Linh từ sau nói nhỏ sau lưng em :

“ Sao hôm qua không gọi điện cho tui “

Quay lưng lại môi cười ngại, tỏ trên khuôn mặt có tí lúng túng.:

“Mình không có điện thoại di động “

Nói xong thì em mỉm cười trong bụng ,nhỏ chắc sẽ ức chế và để em yên nhanh thôi.Đang mỉm cười trong bụng khâm phục mình thông minh thì nhỏ nhìn em với một đôi mắt có in chữ “TIN” rất to.

“Vậy Bun có nick Y!h không “

“Ba má mình không cho mình chơi vi tính “

“Trời ! nhà ông khó quá ha “

À há ! Cuộc nói chuyện cuối cùng cũng đi tới cái kết thúc thì nhỏ hỏi :

“Chiều nay có rảnh không ? Đi uống nước với mình, ở nhà chán lắm !”

Ngay lúc này , em sẽ từ chối một cách lịch sự để không mất cái thể diện tuyệt đối của em

“Ừ”

Y như lúc ở siêu thị cái cảm giác khốn kiếp này đã làm em phải hối hận .

“Vậy thì hẹn ở quán XXX nhé , không gặp không về “

Vừa nói vừa ghi địa chỉ đưa cho em thì đánh trống vào học ….

Và thế là vào một buổi chiều Thứ hai như bao cái thứ hai khác , em mặc cái quần đùi màu đen dài qua đầu gối và khoác cái áo sơ mi ca rô sọc trắng nền đỏ lên chiếc ao thun có in hình 5 anh em siêu nhân mà em hay mặc ở nhà , chân thì mang đôi dép lào màu vàng để đi tới cái quán mà Linh hẹn em . Tỏa ra một phong thái đặc biệt, không già quá tuổi, không trẻ trước tuổi, không quá màu mè, không quá đơn giản, chỉ một chữ có thể biểu đạt phong thái của em.

“Chất”

Cũng may là quán nước gần trường nên em có thể đi bộ để tận hưởng cái không khí “trông” lành của Sài gòn vào những buổi chiều tấp nập . Quả là xã hội càng tiến bộ thì nhiều em ra đường trong trang phục gây hoang mang cho người xung quanh : Em thì toàn bộ cái gọi là quần áo trên người đem cân chắc chưa được nửa lạng yếu ; em khác thoạt nhìn , đến cán bộ Vissan còn ngán ngẫm : Mỡ nhiều , nạc ít , bầy nhầy kha khá , đã thế còn triễn lãm ¾ diện tích da vằn vện lốm đốn cứ như bề mặt sao Hoả chụp từ vệ tinh !

Quán nước nằm ở ngã ba , thiết kế bên ngoài trông khá bắt mắt . Em từ tốn đi tới mở cửa vào bên trong có những cái bàn ghế trông khá dễ thương . Có đôi ba cặp đang ngồi bên trong , có cả con Linh tới sớm ngồi ở đó mặt đâm chiêu chắc không phải nghĩ về những cánh đồng . Linh hình như nó vẫn không biết đến sự hiện diện của em , đi tới với những tiếng lê dép rất chói tai ngồi xuống bàn thì Linh nó hoàn hồn nhìn em một cách hớn hở :

“A tới rồi à”

Không nói nhiều, chỉ gật nhẹ một cách lạnh lùng và gọi một ly sữa dâu, mắt hướng vào anh bồi bàn như không hề để ý tới sự hiện diện của nhỏ.

Một sự yên tĩnh đáng bất ngờ, em ngỡ nhỏ nói nhiều lắm cơ. Cơ mà thế cũng tốt, em thích một sự yên tĩnh trong quán café hơn là một sự bát nháo ngu học vô tổ chức. Anh bồi bàn đem ly café ra. Nhỏ nhìn ly café trên bàn rồi nhìn em.

“ Sao con trai lại uống sữa dâu?”

“Thích”

“Thế sao lại thích”

“ Vì sữa dâu bổ xung canxi và vitamin giúp chúng đầu óc chúng ta minh mẫn , sáng suốt hơn”

“Bun ít nói nhỉ”

“Ừ”

Nhỏ mỉm cười , châm biếm em

“lạnh lùng vô cảm, hihi”

Em nhìn nhỏ và không một nét thay đổi nào trên khuôn mặt.

-“Chắc thế”

Nhỏ cười. Đùa chứ em biết rất nhiều kiểu cười, cười nhạt, cười trừ, cười giả tạo, cười cảm xúc và cười đau, nhỏ đang cười đau. Lòng em thấy buồn cười, gì chứ cái nụ cười đau nhưng giả tạo này em hiểu, nụ cười nhìn có vẻ đau nhưng thật chất là nó giả tạo không thật lòng. Em hiểu là nhỏ sẽ sắp chia sẽ một nổi buồn nhưng thật chất là nó không đáng buồn cho em, một thằng xa lạ mới quen được vài ngày nhưng cũng có thể bảo là chưa bao giờ quen.

“Bun biết Thành lớp 9a??? không? “

Đúng thật là như em nghĩ, lại vụ yêu đương nhạt nhẽo này. Em cá là nhỏ bị sút vào mông một cách đau điếng rồi bắt đầu tỏ ra cần sự thương hại của người khác.

“Ừ biết”

Em hỏi và tỏ vẻ tò mò trên khuôn mặt giả tạo mà thánh thần ban cho tôi.

“Thành hồi đấy là bạn trai mình “

Đấy, lại chuyện yêu đương .

“Mình và Thành quen nhau abc abc rồi xyz xyz “

Em nhìn nhỏ và tỏ trên vẻ mặt một biểu hiện đau thương, thấu hiểu. Em lạ cái con mẹ gì các bạn đồng trang lứa với tôi ? Mới 15 tuổi thôi, yêu cái con mẹ đương gì ? Các bạn cố gắng tạo cho mình một tình yêu, tỏ vẻ yêu thương và public cho các bạn đồng trang lứa khác, cố khẳng định mình biết yêu, biết đau và nhạy cảm. Các bạn yêu buổi sáng, tối về nằm ngửa mặt lên trần lập kế hoạch yêu như thế nào, các bạn tạo cho mình một câu truyện tình đầy sách vở, các bạn cầm thau nước đổ tới đổ lui rồi bảo là sóng gió cuộc đời, tự lấy cây tăm chích vào tay rồi bảo đau đớn cuộc tình qua, lại có người ngồi nhà cầu trời mưa để có thể ra đứng dưới mưa một cách ngu học và thiếu hiểu biết về sức khỏe để rồi bô bô cái mồm bảo là đau vì yêu.

Nói thì nói thế thôi, cũng có một cơ số người biết yêu và yêu thật lòng, để rồi cùng nhau abc chuyện người lớn, chuyện đổ vỡ ra và thằng con trai đi trại cải tạo, thế là mất đi một cuộc tình ngu học. Những suy nghĩ của em có vẻ khá là “anti-yêu đương” nhưng em chỉ dựa vào những gì em nhìn thấy, đọc được, nghe được mà suy ra.

Nhỏ ngồi kể một dàn ra, em hiểu được ý chính, nhỏ quá yêu với thằng kia nên không chú tâm vào học hành rồi bị chuyển từ lớp chuyên xuống lớp bình thường, nhỏ bị đá, nhỏ buồn, nhỏ đi café với người lạ, nhỏ quyết thay đổi bản thân. Ôi một cái bài mà em đã thấy bao nhiêu lần rồi, bất chợt em giật mình, lại một cảm giác rợn tóc gáy đi qua em. Nhỏ khóc. Em là một thằng lạnh lùng và không có lòng nhân ái như bao ông sư theo đạo, nhưng em không bao giờ chịu đựng được khi phải thấy một người con gái khóc, có thể là em ga lăng, có thể em vẫn có tình người, cũng có thể bản chất em nó thế. Những giọt nước mắt rớt xuống, không cần biết là giả tạo hay là thật lòng, em không chịu đựng được. Em ghét thế.

-“Thật ra thì, tình yêu thì phải có mặn, có ngọt, có đau, có vui. Ừ ai cũng biết cả mà, nhưng mà hãy cứ tưởng tượng nó như một ván bài, ăn thì vui, thua thì tức hoặc như là một hộp bánh ngọt, ăn nhiều thì ngán, ăn ít thì thèm mà không ăn thì nó hư…abc...xyz…”

Em ngồi kể một dàn về chuyện tình yêu, thứ mà em đọc được trong những trang blog vớ vẫn . Mồm em cứ nói, lòng em thì cứ cầu cho câu chuyện sẽ làm nhỏ bớt khóc đi, em pha tí hài hước, pha một tí suy tư, gì chứ tài dùng mồm em có thừa mà em không thích xài mà thôi. Nhỏ ngồi say sưa nghe em kể, đang kể thì em dừng lại, em kể hơi nhiều làm mất con mẹ hình tượng lạnh lùng của em rồi. Em nhìn nhỏ, nhỏ nhìn em với con mắt “ngưỡng mộ”, có tí ngại nhưng nhỏ hết khóc rồi. Nhỏ dụi dụi mắt, đến bây giờ em mới để ý, nhỏ nhìn cũng được, cũng dễ thương, điện nước cũng khá ổn nên chắc chả bao giờ sợ thiếu tình yêu.

-“Bun rành quá nhỉ ?”

-“Đọc và kể, chưa yêu bao giờ”

Nhỏ chợt cười nhẹ.

-“Hôm nay tới đây thôi, về nhé”

Cuối cùng cũng được siêu thoát, em tỏ vẻ có tí thất vọng và “ừ” phát, lòng thì rân rân vì vui sướng, cuối cùng cũng thoát được con quỷ cái ám mình cả ngày, emvội nhấc mông lên đứng dậy, quay lưng một cách lạnh lùng như bao lần, cho nhỏ một nửa con mắt và nhẹ nhàng bảo.

-“Linh trả tiền”

Ngắn gọn và xúc tích, mặc sau lưng cái vẻ bất ngờ và ức chế của nhỏ, em bước ra cánh cổng như bao chàng anh hùng ưỡn ngực đi ra trận trong bao phim kiếm hiệp.
colasoc20
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️7/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸33/4140🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ?????
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Google Chrome 25.0.136)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=15258

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic15258-5.html#p194691

Quay về Thơ, truyện ngắn