Thế đó em, thà là đau đớn để lớn khôn…….
Trong cái khoang cảnh mờ ảo vì đèn nháy, giọng hát của hắn vang lên. Hắn đang hát thực sư, không them đoái hoài đến những người có mặt trong phòng, phiêu theo dòng nhạc. chất giọng của hắn không hay, nhưng ẩn phía trong giọng hát ấy như có một nụ cười chua xót vang lên theo mỗi câu từ.
.
.
.
.
Cầm cốc bia nó nhẹ nhàng nhấp một hụm, ngẩng mặt nhìn gã đàn ông đan lần mò trong túi quần. cầm chiếc bật lửa nó châm điếu thuốc cho gã đàn ông. Gã châm điếu thuốc hút 1 cách thản nhiên, nhìn D như nhìn 1 con cá nằm trong rọ. tay rót rượu, nó mời gã uống trong khi D tiếp tục chọn bài. Nhấp men rượu ngoại, mặt hắn đờ đẫn trong phút chốc, có lẽ với một kẻ du thủ du thực như gã, cốc rượu màu nâu đỏ sóng sánh ấy cũng là 1 thứ xa xỉ….
- Hát chán chưa!! H thì đi đi!! Con hàng này để đó!! –hắn soi xét cô gái đang ngồi nép sát vào D một cách sợ sệt với đôi mắt thèm muốn, hơi lờ đờ vì men rượu.
- Theo mày thì nếu tao phải đưa cả 2 đưa này ra khỏi đây thì mất khoảng bao phút!! Xoa cằm, D đăm chiêu suy nghĩ.
- Cái đ….. !! lại cái kiểu rông dài!! Tóm lại mày có biến không- gã đứng thăng dậy, vênh mặt nhìn D
- Để tao coi mấy giờ rồi!! – rút chiếc điện thoại khỏi túi đặt trên bàn một cách cố tình, hắn nhoài cổ nhìn!! -8 phút!! Vậy là còn khoảng 4 phút nữa!! chắc là tao đủ sức!!- sửa tư thế ngồi trên chiếc ghế, hắn nháy mắt với gã kia mỉm cười!! - con bé sẽ nói cho mày chỗ cái túi. Mày có cái túi, còn tao có con nhỏ.
Nó nhoài cổ nhìn chiếc điện thoại iphone vẫn đang trong chế độ đàm thoại, cuộc gọi kéo dài từ 8 phút trước. số điện thoại ngắn gọn đang đập thẳng vào đôi mắt vừa ngạc nhiên vừa tức giận đến đỏ quạch của gã đàn ông. 113…………
.
.
.
.
.
Ngồi kẹp giữa nó và D, cô gái thút thít khóc. Nước mắt làm trong suốt chiếc áo trắng của gã. Cô ta chưa nói câu nào kể từ lúc ra khỏi cửa quán karaoke. Mặc kệ cô gái, D vẫn lạnh lùng lái xe. Chiếc xe đi đến một con phố nhỏ, dừng trước 1 tiệm may với cánh xửa sắt kéo cũ kĩ. Hắn bước xuống xe trước cả nó và cô gái. Bước những bước dài về phía cánh cửa hắn đưa tay đập nhẹ vào chiếc cửa sổ nhỏ bên cạnh đang hắt ra những ánh sang đèn mờ ảo. hắn quay qua nó đang đứng quàng chiếc áo khoác của mình vào người cô gái
- Chú làm tốt lắm!! nếu chú không tiếp rượu nó thì chưa chắc ae mình ra được!! sao chú biết mà làm thế!!
- Em nhìn thấy điện thoại anh sang, nhớ đến cái lúc anh xử lí thằng cảnh sát lên em đoán ra…
- Được đấy!! chú đã bắt đầu có chút kinh nghiệm rồi…!! hắn nhìn nó cười. –nhưng còn thiếu bản lĩnh!! –hắn lẩm bẩm nhỏ như để nó không nghe thấy…..
Vài phút sau, cánh cửa mở ra. Trước mặt nó là một cô gái mặc bộ đồ ngủ trắng in hình quả táo đo đỏ ở khắp nơi, tóc mái bị buộc cao lên khiến cho trên đầu cô như có chiếc sừng nhỏ, trên tay vẫn đang cầm cây bút, tay cô ta vẫy vẫy với D, đôi mắt mở tròn to, đen láy. miệng nở nụ cười khoe hết cả hàm răng trắng trong bóng tối như phát sáng
- Vào nhà đi!! Gã hất hàm bảo cô gái đang được nó dìu bên cạnh, trên má in hằn vết bàn tay đỏ. Quay mặt lại phía cánh cửa…….
–oái!! Làm ca… ừm ưm….!
.
.
.
Nó giật mình nhìn lên, cô gái lúc nãy đang đu người trên cổ D chiếc dép đỏ đi trong nhà rơi khỏi bậc thềm xuống đất. phía trên, khuôn mặt 2 người đang sát nhau. Môi kề môi….
Nó nghe tiếng hét nho nhỏ
.
.
.
- Em nhớ anh qu..á…á...á….. quá!!