Chap 8
Nó trố mắt nhì, trước mặt nó. Cái gã thanh niên bụi bặm hàng ngày giờ đang cuống cuồng, bối rối tìm cách gỡ con nhỏ đang đu người trên cổ gã ra 1 cách khó khăn.
-làm cái trò gì thế!! – sau 1 hồi chống cự, cuối cùng con nhỏ cũng bỏ người D ra đứng xuống đất.
Con nhỏ thấp hơn nó một chút, nhìn cái bộ dạng của nó đến tức cười. cái tóc mái kẹp trên cao giờ đung đưa trước mặt như con cá lồng đèn. Đôi dép bông hình con thỏ màu đỏ to quá khổ so với người làm nó liên tưởng đến một chú hề đang đứng trước mặt. chỉ có điều tên hề này không có cái mũi đỏ như thường thấy, mà thay vào đó là cái mũi dọc dừa trên khuôn mặt tròn tròn, 2 cái má đang phúng phính vì điệu cười toe toét đến típ mắt trên miệng
- Hì hì!! –tiếng con bé cười vỏn vẹn mỗi cãi chữ
- Vào nhà đi 2 đứa mày!!! Nhìn cái gì!! – D đi vào nhà, giọng nạt nó đang tủm tỉm cười.Phía trước là con nhỏ lăng xăng dắt tay D kéo nhanh.
Phía trong căn phòng nhỏ, trên căn gác xép là chiếc bàn học sinh còn đang sáng đèn, ngổn ngang những sách vở. phía dưới là những tệp vải cùng trên tường cùng những bộ quần áo các loại, chiếc máy khâu in hình con hổ vẫn đang gim 1 tấm vải trắng.
Ngồi dưới sàn nhà, D bị con nhỏ ôm cổ từ đằng sau chặt dính như có keo. Biết không thể nào thoát nổi, lên nãy giờ hắn mặc kệ.
-con nhỏ kia, ngồi xuống đây!! – hắn hất cằm với cô gái! – có CMT đấy ko, đưa đây tao xem!! –không đợi cô ta ngồi xuống hắn nói như ra lệnh
Ngồi xuống sàn với đôi mắt đỏ hoe, cô gái lục chiếc ví nhỏ trên tay đưa cho hắn cái CMTND xanh xanh. Đôi mắt như muốn hỏi nhưng không dám nói.
- Phạm Quỳnh Trúc Ly!! 19 tuổi!!- hắn nhướn mày đôi chút ngạc nhiên!! –học hết 12 chưa
- Dạ rồi ạ!! –cô gái ngoan ngoãn trả lời, giọng sợ sệt!! –S..ao.sao anh đưa em về đây ạ?? –cúi gằm mặt. đôi mắt ngước nhìn D cô ta hỏi mà như sợ D sẽ lại tát cô ta thêm cái nữa!!
- Để bán chứ để làm gì!! – giọng hắn bình thản, đôi mắt chả có tí gì là đùa!!
- Cái gì? – nó trố mắt nhìn D. từ lúc đi với hắn nó hiểu 1 điều. gã này không nói đùa. – anh tìm đủ mọi anh đưa người ta ra ngoài để mang bán à?? Anh ..anh…. –nó nghẹn đắng, mặc dù nó biết gã này không phải người tốt, nhưng đến mức này thì nó cũng không hiểu gã đang làm cái trò gì nữa
- Thế chú mày muốn tao đi làm không có lãi à!! Nếu kiếm được cái túi thì tao cũng mặc m.. nó rồi. bán nó để mà gỡ gạc chứ!! Cốp!! – con nhỏ vừa nãy đang bám riết lấy cổ D cốc 1 cú đau điếng vào đầu gã
- Không đc văng tục!! -môi con nhỏ bĩu dài!! –đánh cho bây giờ.
D cau mày. Nhìn con nhỏ rồi quay lại với cô gái.
- Mày có biết làm nghề gì không??
- Không ạ!!
- Có tiền tiết kiệm không??
- Dạ không ạ!!
- Thế giờ ngoài làm gái mày kiếm được tiền nhờ cái gì không??
- D..ạ..ạ, không!!
- Thế thì làm gái mà sống chứ làm cái gì?? Hắn chốt hạ cuộc nói chuyện
- Thế anh định bán cô ta đi đâu?? – nó hỏi với giọng tức giận
- Nhớ nhà lão Trương không!! Nhà cái lão lần trước thuê người quấy rối hộ lão ý!! –mặt nó ngơ ngác!! –cái thằng ngu!! Nhà cái lão lần trước mày gặp con bé gì gì mặc váy trắng ý!! Á..á!! –hắn cau mặt, giật nảy vì cái nhéo của con nhỏ
- À!! Nhớ rồi!! nhưng em tưởng lão ấy là giám đốc công ty gì cơ mà. Sao lại….
- Lão sắp thôi!! – lão ấy thường dùng gái để chiêu đãi mấy đối tác của lão!! –hắn nhìn cô gái. Tao sẽ bán con nhỏ cho lão ấy!! thường thì lão chỉ mua gái trong vòng vài 3 năm rồi thải thôi!! lên cố kiếm chút gì làm vốn sau này bị lão đuổi có cái mà sống.
- Anh được nhiều hơn cả vụ cái túi kia phải không!! Nó nghiến răng nhìn gã!!
- Mày không cần biết!! có biết mày cũng chả được đồng nào đâu!! – giờ thì Táo!! Em đưa thằng nhóc kia đến công viên chỗ hẻm 35!! –hắn nói với con bé giờ đang nằm bẹp dưới đất, đầu gối trên đùi gã!!
- Thế còn anh!! Anh ở đây 1 mình với cô này à!! –con nhỏ nheo mắt nhìn D vẻ nghi ngờ!! -em không đi!!
- Anh đưa cô ta đến nhà lão Trương luôn!! Dậy đi nào!! Giúp anh rồi về ngủ sớm đi mai còn đi học!! muốn nghỉ thi à!!-lần đầu tiên nó thấy gã xuống nước với ai.
-xì!! Con nhỏ nũng nịu lật đật đứng dậy!! –nhớ cái mặt em!! Anh cứ thử đi léng phéng vs ai xem!! Dắt chiếc xe máy nhỏ ra cửa. vẫn nguyên bộ quần áo với đôi dép ý con nhỏ vẫy vẫy nó
Nó không thèm nhìn gã, quay lưng bước phăm phăm khỏi cửa một mạch rồi nhảy tót luôn lên xe vặn chìa khóa. Con nhỏ ngó ngó mặt nó vẻ tò mò :
- Hải biết lái xe không!!
- Biết!! -nó trả lời cộc lốc
Vẫy vẫy tay với D con nhỏ nhảy lên ngồi sau xe!! – chiếc xe phóng vọt đi với giọng con nhỏ gọi với theo!! –giấu chìa khóa chỗ cũ cho em ha!!
Chiếc xe phóng vùn vụt, từ trước đến giờ đi xe máy chả khi nào nó dám đi quá nhanh, nhưng h với tốc độ này, ngay cả tiếng rú inh ỏi của chiếc xe cứu thương đi cùng chiều với nó cũng bị tiếng gió tạt át đi!!
- Hải ơi đi chậm thôi!! chị sợ lắm!! hu hu!! –qua gương chiếu hậu, nó thấy con nhỏ nhắm tịt mắt gục vào vai nó, người run đến nỗi truyền cả qua nó. Nó giảm tốc độ!!
- Sao cậu biết tên tớ!! -giờ nó mới nhớ ra cô ta gọi tên nó mấy lần
- Cốp!! cậu này!! –không được hỗn!! chị 23 rồi đấy!! thái độ sợ sệt khi nãy mất hoàn toàn như chưa hề xuất hiện
- Hả!! –nó ngạc nhiên đên nỗi đi chậm hẳn lại không phải vì cái cốc đầu mà chỉ để quay nhìn con nhỏ 1 lần nữa!!
- Xì… không tin chứ gì!! Khi nào cho xem giấy khai sinh luôn!!
- Nhưng sao c..h..ị chị biết tên em!! Nó phát âm cái từ chị một cách khó khăn
- Cái này D cấm nói!! Không nói đâu!! …cô ta lắc đầu quầy quậy, tóc mái vẫy qua vẫy lại.
- Mà chị là gì của ông ấy vậy!! –nó tò mò, con nhỏ bé xiu này mà “át vía” được cái gã dọa được cả công an, thoát được qua cả 1 băng mấy chục thằng an toàn không 1 vết xước.
- Nhìn không biết à!! Hehe…! Con nhỏ vênh mặt 1 cách tự hào…..
- Người như chị sao lại dính phải cái gã ấy không biết!! nó lẩm bẩm!! úi…. Tay lái nó loạng choạng vì cái nhéo bên sườn.
- Nghe thấy đấy nhá!! Hải ko phải người đầu hỏi chị câu này đâu à nha!! Nhiều người hỏi lắm rồi!!...
- Thế sao chị quen gã!! –nó hỏi với khuôn mặt méo sệch vì đau
- Trước chị bị D bán như con nhỏ hồi nãy á!! – cô ta trả lời, miệng cười toe toét khoa hàng răng trắng đều, đôi mắt híp lại….
.
.
.
.
.
Reng …Reng…Reng…
Thôi chết!! hôm qua sau khi trèo tường vào nhà nó quên béng cả soạn sách vở đi học sáng nay!! Cuống cuồng ngồi dậy, nó lấy bừa sách vở cho vô cặp. mặc vội bộ quần áo đồng phục lên người vì không quên hôm nay là thứ 2, dù trường nó là trường tư, các ngày bình thường dù mặc thế nào cũng được nhưng hôm nay phải mặc đồng phục nghiêm chỉnh không là sẽ mệt với hội cờ đỏ và thày cô.
- Con chào bố con đi học!! –nhẩy lên chiếc xe đạp nó đạp hộc tốc tới trường
- Ê ku!! – sau lưng nó có tiếng gọi. – cứ từ từ nào, muộn 5p hay 30p thì cũng là muộn mà thôi.- là lớp trưởng lớp nó: Huy. một thằng cao to, dáng người thô, nhưng khuôn mặt lúc nào cũng tươi cười như ông địa đang vừa đạp xe vừa gặm bánh mì.
- Lớp trưởng mà ông nói thế không sợ bị của track sao!! –nó cau mày nhìn Huy
- Hehe… yên tâm đi ku!! Đổi giờ vào lớp theo mùa từ tuần này mà. Muộn hơn 15p!! quên rồi à!! – vứt cái túi ninon ra đằng sau huy phóng lên ngang hàng nó. – biết gì chưa!! Lớp có học sinh mới đấy tên là Yến Chi. nghe thầy bảo hơn anh em mình 2 tuổi liền, con gái nhá hổng phải gay đâu!!
- Chẳng liên quan!! – nếu là trước đây, với cái tin này có lẽ nó đã sồn sồn lên hỏi tên tuổi, địa chỉ rồi có khi cả số đo 3 vòng rồi ý chứ. Với cái lớp hơn 3 chục đứa mà chỉ có 4 đứa con gái như lớp nó thì tin ấy chắc ngang cỡ lựu đạn vứt vô giữa giảng đường quá. Nhưng đấy là trước đây!! Giờ nó đã thành đàn ông rồi, cái hứng thú với con gái hình như cũng bị giảm từ lúc đầu nó in đậm hình bóng cô bé Thư.
- Thằng điên!! Chắc ăn nhầm cái gì!! –Huy lẩm bẩm.
.
.
.
.
- Cho con vô đi mà bố!! thằng bạn con nó hỏng xe lên bọn con đi muộn mà!! – Huy năn nỉ bác bảo vệ. hậu quả của việc dừng xe xin sđt của một em xinh tươi thằng cha nhìn thấy
- Hôm nay mười mấy cái xe hỏng rồi!! – bình tĩnh và lạnh lùng vẫn luôn là thái độ của bác.
- Thôi qua đây với bọn tao đi!! –tiếng của mấy đứa bên kia đường đang ngồi đợi hết giờ truy bài để được vào!!
Tùng …..tùng…tùng
Cửa sắt mở ra, thầy hiệu trưởng đứng trước mặt chúng nó. Điểm tên từng đứa 1, ngay đầu tuần đã xui xẻo rồi, chắc ngày hôm nay nó bước chân trái khỏi cửa quá.
Phi thân qua lan can cửa, sau 30s 2 đứa đã đứng trước lớp chưa dám vào
- Hôm nay em mới đến chưa có đồng phục lên không cần ra chào cờ nha Yến Chi!! Tiếng cô chủ nhiệm vang lên!! Thôi chết cha rồi, đây đâu phải giờ của cô mà cô ở lớp vậy, chắc đến giới thiệu con nhỏ mới vào quá – còn 2 cậu đang núp ở kia, vô lớp đi!! Cô dạy Văn chưa tới đâu
- Móa!! -Huy lẩm bẩm. – bộ bả biết đọc khí như phim chưởng hả mày!!
Cúi gằm mặt 2 đứa líu díu đi vào lớp. dưới ánh mắt dò xét như rada của cô dưới cặp kính. Chả dám nhìn con nhỏ đang đứng trên bục giảng luôn
- Em ngồi cạnh Hải nhá!! Chỗ đó đang trống!! Hải giúp bạn học cho cô cẩn thận đấy
- Vâng a ..ạ ..a…á.. á...á..á…á…á……!! hét lên mặc cho cả lớp đang nhìn nó như người sao hỏa. chỉ trừ thằng bạn đứng cạnh không thái độ gì với hành động của nó không phải vì bình tĩnh mà vì mồm thằng chả đang há hốc ra nhìn con nhỏ đứng trên bảng một cách long lanh. Còn nó, nó đang chết đứng giữa lớp học… đôi mắt mở to như không tin vào chính mình…. Trước mặt lúc này…. Đôi giày màu hồng….bộ váy trắng như thiên thần….mái tóc đuôi gà buộc cao lúc lắc…. đôi tay đang vẫy vẫy với nó nhưng không cầm chiếc ví nhỏ màu hồng, trên vai Thư lúc này là chiếc cặp sách nhỏ nhỏ……..