Update 2:
Dắt chiếc xe suzuki hayate ra khỏi nhà, bỏ thêm chiếc bóp trong đó có tầm 500k vào trong cốp xe, em vi vu chạy thật chậm để có thời gian suy nghĩ về những điều sắp xảy ra phía trước. Do nhà em cũng gần chợ gò vấp nên đi chừng 10 phút là đã tới. Đến nơi thì em alo nàng ra
"Alo, anh tới rồi nè em"
"Dạ vậy giờ anh chạy tới địa chỉ này nha..., em đang ở đó"
"Ờ 5 phút nữa anh tới, em ra cửa đón anh nhé"
Vừa đến nơi thì em thấy trước cửa tiệm nét có một em thân hình rất bốc lửa đang đợi, quả thật nhìn ngoài đời em còn tươi tắn, xinh xắn hơn cả trong wc.
"Em tên Vy phải không?"
"Dạ, em Vy đây ạ"
Như hiểu được ý của nàng, em mới đưa cho nàng 100k rồi bảo:"em vào trả tiệm nét đi rồi anh chở em đi ăn tối.
"Dạ vâng, em cám ơn anh nha, anh đợi em xíu".
Ngồi đợi ở ngoài tầm 5 phút, lúc này trong người em tự nhiên cảm thấy rất hồi hợp, kiểu như đang đợi người yêu trang điểm để chuẩn bị đi chơi vậy.
Mà công nhận, con này nó khôngchỉ có nhiều nét tương đồng về ngoại hình với con ghệ cũ của em, mà giọng nói của nó cũng y chang, đúng chất giọng dễ thương của tụi con gái miền Tây.
Đang suy nghĩ bâng quơ thì em nó bước ra ngoài với một nụ cười rạng rỡ, "em trả tiền xong rồi, giờ mình đi ăn nha anh". Nói xong thì nàng nhảy tót lọt lên xe, ngồi sát rạt vào người em, một cảm giác lâng lâng xuật hiện, chảy dài từ sống lưng đi thẳng xuống tận chân, xuyên qua tờ rym.
Tuy gặp nhau không lâu nhưng em có cảm giác cứ như thể đã quen với nàng từ khá lâu, điều này chắc một phần là do em nó quá cởi mở và chịu chơi. Các thímnghĩ sao, mới gặp nhau có xíu mà nó ngồi sau xe còn vòng tay ra ôm người em nữa chứ, em ngạc nhiên kinh khủng, cứ nghĩ là "con này có vẻ râm nhỉ".
"Em với anh đi ăn bánh canh cua ở Quang Trung nhé"
"Dạ anh, anh muốn chở em đi đâu cũng được" (Vãi lọ, con này bạo thế)
"Em có vẻ chịu chơi nhỉ, không biết anh là người xấu à"
"Anh xấu hay không không quantrọng, anh giúp em trả tiền nét, cộng với cách nói chuyện của anh là em biết con người anh rồi"
"Hii, em nói vậy là em nghĩ anh người tốt à, coi chừng hố đó nha"
"Thôi kệ, giờ em cũng đang chán,muốn đi lang thang đâu đó cho vui".
Trên đường đi em với nàng đã trò chuyện rất nhiều, cả 2 đã có kể quá khứ cho nhau nghe. Nghexong câu chuyện của nàng thì em cảm thấy cuộc sống của nàngcũng khá bất hạnh, gia đình dướiquê không khá giả, giàu có gì lắm. Để có tiền cho nàng đi học, các em của nàng đã phải nghỉ học, dành số tiền đó trả học phí cho nàng.
Lan man một hồi cũng tới quán, cả hai bọn em ăn uống no say, trông nàng lúc ăn thật tội nghiệpvà đáng yêu, nàng ăn một mạch hết tô bánh canh, húp sạch nướcvà mọi thứ trong tô. Em tính kêu cho nàng thêm 1 tô nhưng nàng kêu đủ rồi.
Lúc tính tiền thì hết 100k do có kêu nước ngọt này nọ. Tính đến thời điểm từ lúc gặp nàng đến giờ em đã tiêu hết 200k (cộng với 100k tiền net). Hiện tại trong người em còn 300k.
Bất chợt nàng quay qua bảo em:"em với anh ra bờ hồ ngắm cảnhđi, em muốn tận hưởng gió sông".
"Ok em, hôm nay anh chiều em hết, mặc dù em với anh chả là gì của nhau"
Nói xong em lái xe đèo nàng ra khu Bình quới bên Thanh Đa, khu này nổi tiếng là có những quán cafe ven sông rất đẹp và lãng mạn, đặc biệt là có những phòng nghỉ, khách sạn bình dân dành cho những sinh viên nghèonhư em và nàng....
Thời tiết về đêm thật dễ chịu, thoải mái trong lòng, đặc biệt là những vùng đất xung quanh các bờ hồ như khu Bình Quới, ThanhĐa. Đèo người đẹp trên chiếc xe, em cảm thấy như mọi người xung quanh đang nhìn vào 2 chúng em, chắc có lẽ họ Gato với em vì em đang chở một hot girl. Mà em cũng xin thưa thốt với cacthím là đã 2 năm nay em sống một cuộc sống của thằng FA, tự kỷ. Vì thế khi có bất cứ dịp nào được gái rủ đi chơi là em không bao giờ bỏ qua.
Tầm hơn 20 phút thì cuối cùng bọn em cũng tới cầu Kinh, chỗ này đang xây cầu vượt nên đường đông vl, đi xe rất là khó khăn mặc dù là buổi tối. Lúc này do đã hơi gần gũi với nhau rồi nên nàng có vẻ bạo gan hơn, nàng ôm em cứng ngắt các thím à, nhiều khi điều này khiến em làm mất tay lái, suýt tý té xe.
Em chở nàng ra một quán cafe bờ sông ở khu chung cư gì đó, gần ngay trường thanh đa cấp 3,bác nào ở đây thì biết, khu này buổi tối rất lãng mạn, có những quán cafe ghế dài nằm ngay cạnh bờ sông, không một chút ánh đèn, cả không gian chỉ là một màu đen tối tĩnh mịch. Thím nào có ghệ chở ra đi là số một
Vào quán, bọn em chọn cho mình một góc nhỏ ở cuối dãy ghế, nơi ít người qua lại để tiện trò chuyện tâm sự.
"Chỗ này đẹp quá, em mới tới lầnđầu" (nàng vừa cười vừa nói với em)
"Ùa chỗ này anh cũng mới biết, thấy không khí trong lành nên mỗi khi buồn anh đều ra đây hóng gió, mà em có sợ tối không, nếu sợ thì anh kiếm quánkhác sáng hơn chút". (Giả bộ người tốt)
"Dạ, không sao anh, em cũng đang muốn kiếm chỗ nào yên tĩnh, chỗ này là quá đẹp rồi".
Nói xong thì bọn em kêu nước uống và nằm dựa vào ghế, loại ghế mà có thể ngã người ra sau, ngồi rất thoải mái.