Chap 2
(Kể từ chap này, tôi sẽ không kể thêm những cảm xúc gợi nhớ về P.A nữa mà sẽ tập trung vào các nhân vật mới. Cứ để P.A kết thúc ở phần 1 nhé các bạn. Mỗi phần, mỗi người con gái sẽ có những hoàn cảnh và cá tính khác nhau. Không thể so sánh ai hơn ai được)
Ngày hôm sau buổi biễu diễn. Tôi đang tận hưởng giấc ngủ sảng khoái vào buổi sáng thì một cú điện thoại đã đánh thức tôi.
- ‘Alo’ tôi ngái ngủ đáp mà chẳng kịp nhìn xem ai gọi.
- ‘Dậy mày…ngủ suốt…đi café với tao’ rồi…Long chứ không ai
- ‘Hôm nay mày bị tới tháng hay sao mà giờ này kêu tao dậy đi café…bà nội mày’
- ‘Tháng cái đầu mày…dậy đi lẹ…đi với 2 em hôm qua’ thằng này nhanh thật
- ‘Thì mày đi đi chứ can dự gì lôi tao vào…’
- ‘Không đủ xe…’ tôi nghe giọng nó điếm hẳn
- ‘Ờh thế thôi tao ngủ tiếp đây…tìm mối khác đi’
- ‘Ê Ê nói chứ tao đùa chút…Đi 2 người con gái mà một mình tao con trai coi sao đặng…đi chung với tao cho vui con…’
- ‘Cho vui hay là ko đủ xe?’
- ‘Ờh thì…cả hai’ gái gú là phù du mà anh em thì hơi bị phũ
- ‘Nể tình mày, thôi được rồi. Ở đâu con?’
- ‘Qua nhà tao đi rồi tao với mày đi chung qua nhà 2 em ấy’
- ‘Rồi, đợi xíu, tắm rửa xong qua’
Đấy thấy không? Một buổi sáng yên tĩnh của tôi đã bị phá hỏng bởi một thằng mê gái Bởi người ta nói trên đời không gì dại bằng cái dại gái mà Thôi kệ, đi với nó cho đỡ chán chứ nằm chôn chân ở nhà mãi cũng phát mệt chứ không được gì.
Tôi tắm rửa sạch sẽ xong, xách xe chạy qua nhà thằng Long. Nó đã chuẩn bị tươm tất từ lúc nào. Nào là sơ mi, nước hoa, này nọ đúng là cái thứ suốt ngày chỉ biết gái là gái…
- ‘Đi chưa?’ tôi hỏi
- ‘Đi…Giờ đi theo tao…Chạy qua đón Mai Lan trước, vì nhà Mai Lan gần hơn. Rồi đi đón Ngọc Linh nha’
- ‘Ờh…mà ở đâu ra cái kèo café sáng này vậy?’
- ‘Thì hôm qua đó…lúc mày về…tụi tao đứng lại nói chuyện thêm một lát…Rồi tao rủ 2 em ấy đi café chơi nói chuyện cho thoải mái…Với lại tao biết mày cũng rảnh’ lý do lý sự
- ‘Ờ rảnh quá…thôi đi lẹ đi’
Rồi thằng Long nó chạy trước dẫn đường cho tôi đi theo sau, qua nhà của Mai Lan. Đúng là con nhà tiểu thư có khác, nhìn vào nhà của Mai Lan thôi là tôi đã thấy phát hoảng …Nhà biệt thự Q7, có hồ bơi riêng, đẹp ơi là đẹp . Hix, ai mà là rể nhà này thì chắc không lo đói cả đời.
Mai Lan khẽ nhẹ nhàng từ trong nhà bước ra. Hôm qua trời tối qua tôi không nhìn rõ mặt em lắm để đánh giá chính xác được. Nhưng hôm nay thì tôi phải thốt lên là …quá đẹp. Lan quá đẹp trong một bộ đầm trắng cách điệu, một đôi guốc vừa, vài thứ phụ kiện tô điểm thêm cho bộ đồ em đang mặc, và khuôn mặt được make up kĩ càng. Đúng là tiểu thư…tôi chỉ biết nói thế. Đẹp và hoàn chỉnh về vẻ bề ngoài…
- ‘Chào em.’ Long thấy gái mắt sáng ngay.
- ‘Em chào 2 anh’ em ấy khẽ gật đầu nhẹ nhàng trả lời.
- ‘Uh…chào em’ tôi lịch sự đáp lại.
- ‘Thế giờ mình đi qua đón Ngọc Linh hả em?’ Long hỏi
- ‘Uh anh…’
- ‘Vậy giờ em ngồi xe ai?’ ôi dào, xe ai cũng là xe.
- ‘anh Hải chở em được ko?’ tôi hơi bị lấy là ngạc nhiên.
- ‘àh àh uh…được thôi…chỉ sợ e k thích’ đang suy nghĩ nên tôi lúng túng đáp lại.
- ‘Hì hì…cảm ơn anh’ Lan cười đáp lại, nụ cười thật đẹp. Trông Lan có chút gì đó rất quý tộc…tôi chợt cảm thấy thế…Có lẽ từ cách cư xử, từng động tác của Lan bộc lộ lên như thế.
Nhìn mặt thằng Long có vẻ buồn sụ ra thôi rồi chắc cu cậu thích em này rồi…Thôi xin lỗi mày nhé Long, tao không có ý gì hết nha…tự em nó đòi tao chở. Tí tới quán café tao trả lại cho
Thôi thì tình hình bây giờ là tôi chở Lan, còn Long vẫn trống xe, dự định là chở Linh. Và bọn tôi đang thẳng tiến đến nhà Linh.
Nhà Linh nằm ngay gần Q1 và Q5. Cũng ngay mặt tiền đường. Nhà Linh cũng rất lớn và đẹp, nhưng không thể nào so sánh được với nhà của Lan. Bọn tôi tới đợi 5 phút sau thì Linh từ trong nhà bước ra.
Linh xoã tóc dài quá vai, uốn lọn nhẹ, nhìn bồng bềnh rất đẹp. Da Linh thì như tôi đã nói…rất trắng…trắng như bánh sữa vậy…nhìn chỉ muốn cắn cho một cái . Linh mặc một chiếc áo thun bó sát người và một chiếc quần jean short ngắn…Làm lộ rõ thân hình cũng khá là đầy đủ của một thiếu nữ mới lớn. (Àh quên đề cập, Linh và Lan bằng tuổi P.Anh, tức là nhỏ hơn tôi một tuổi nhé…lúc này tức là tôi 17 còn 2 cô nàng này vừa đủ 16 trăng tròn ) Em đi một chiếc guốc thấp và đặc biệt là một mùi nước hoa thật sự quyến rũ tôi…Nó khá thơm, nhẹ nhàng, và không nồng…rất dễ chịu.
Các bạn thử tưởng tượng, Linh và Lan là 2 cô bạn thân, khi đứng kế nhau, họ bộc lộ rõ ràng mỗi người một style riêng. Ở Lan là một chút gì đó tiểu thư, quý phái, cách ăn mặc rất sang trọng, đẹp, nhưng vì thế trông Lan có một chút gì đó già hơn tuổi… Linh thì trẻ trung, năng động, hợp với tuổi 16 vừa tròn nhưng không vì thế mà em lép vế trước Lan…nói chung thì mỗi người một style riêng…không hơn thua ai hơn ai được.
- ‘Lẹ đi Sữa, lâu thế?’ Sữa, Lan gọi Linh là thế. Ra đây là biệt danh của em. Sau này tôi gán thêm cho em từ heo, thành ra là heo sữa nghe cũng dễ thương chứ nhỉ.
- ‘Ờh tao thay đồ tí, làm gì hối thế Bột’ Linh là Sữa, còn Lan là bột chắc là do từ tiểu thư, công tử bột mà ra… 2 em này đi chung với nhau là thành ra sữa bột rồi con nít ai chẳng thích
- ‘Ơh hơ…một là Sữa, một là Bột…biệt danh hay phết nhể?’ Long chắc đã lấy lại phong độ…tiếp tục buông những câu chọc ghẹo.
- ‘Biệt danh riêng của tụi em đó anh’ Linh cười niềm nở đáp lại.
- ‘Uh thôi leo lên đi rồi đi Sữa…anh Long chở kìa’ Lan bảo Linh.
- ‘Dạ chào anh Long…chào anh Hải’ Linh quay qua chào tôi.
- ‘Uh chào em.’
- ‘Thôi đi nhá.’ Long có vẻ nóng vội.
Rồi…vậy là mọi thứ đã xong xuôi…2 trai 2 gái 2 xe…đích đến là đâu thưa các bạn quán café nhé.