Chap 4
- ‘Chào anh…hihi’ Linh post on your wall
- ‘Chào em…haha’ commented on Linh’s wall post
- ‘>.< anh chọc em hoài’
- ‘Đâu có chọc đâu…giỡn thôi…không học bài hả em’
- ‘Em học xong rồi. Vừa mở máy lên thì thấy anh add friend nè.’
- ‘Ờh…anh ngồi quởn không có gì làm, lên fb search thử vậy mà tìm ra đc em với Bột luôn, hay ghê chưa ‘
- ‘Uhm hihi…thôi em phụ mẹ dọn nhà cái…em nói chuyện với anh sau nha…bb anh’
Chà…Vậy đúng là fb của Linh. Cơ mà công nhận cô bé này giỏi giang thật, phụ giúp gia đình nữa cơ. Mà công nhận Linh vẫn còn khá con nít, có lẽ còn con nít hơn cả tuổi 16 nữa. Vậy mà bề ngoài với cả tính cách lại đối nghịch nhau kinh khủng…đúng là thời buổi nay thanh thiếu niên lớn nhanh thật.
Tự nhiên thấy Linh bảo em đi phụ giúp gia đình dọn dẹp…tôi cũng nổi máu con ngoan lên. Thế là đùng đùng chạy xuống dưới nhà cầm cây chổi quét hết từ trên lầu 5 xuống dưới lầu một…mệt muốn phờ người rồi xong xách cây giẻ lau nhà lại leo từ lầu 1 lên lầu 5. Tôi chỉ quét nhà + lau nhà thôi là đã mệt phờ cả người, nằm thở hì hục. Công nhận là làm con ngoan ở nhà không phải dễ…Mà mấy việc này tôi làm còn thấy mệt, thế mà mẹ ngày nào cũng làm (mẹ tôi không muốn thuê osin vì mẹ bảo mẹ ở không cũng không làm gì)…Bỗng chốc thấy thương mẹ thật
Bữa đó về bố mẹ tôi mắt tròn xoe nhìn tôi với đầy sự kinh ngạc …và ông bà phán cho tôi một câu xanh rờn…Hôm nay nó giỏi vậy chắc chút nữa trời bão đây thấy chưa, làm con ngoan thì bị nói là như thế…thôi xách *** lên lầu ngồi vậy…Nói vậy chứ một lát sau bố mẹ thưởng cho tôi một phần KFC tuyệt hảo
Tôi xách phần KFC lên lầu ngồi, mở facebook lên thì thấy 1 friend accepted và 2 wall post.
Friend accepted là của Lan.
- ‘Em phụ mẹ xong rồi này : ) ‘ cái này của Linh.
- ‘Anh Hải tìm đc fb em hay thế?’ của Lan. Vậy là Long đã chở Lan về nhà an toàn.
- ‘Thấy em phụ mẹ giỏi quá, anh cũng bắt chước đi phụ mẹ này mà lau nhà có tí xíu đã muốn xỉu ’ tôi trả lời Linh trước. Nhưng đợi mãi không thấy rep, chắc lại bận bịu gì rồi, tôi quay qua comment cho Lan.
- ‘Uh…anh tìm thấy fb Sữa nên thấy luôn fb em đó’
- ‘Anh giỏi thiệt…chắc hay đi tìm fb gái lắm chứ gì’
- ‘Có đâu…tình cờ thôi…ngồi không đâu có gì làm…Em nhìn friend anh xem…có bao nhiêu friend đâu’
- ‘Uh…ít thật…mà toàn con gái thôi’ khoản này thì đúng thật
- ‘Ah uh…em đi ăn với Long về lâu chưa?’
- ‘Dạ…cũng mới thôi...’
- ‘Àh em đi học bài tí nhé. Em nói chuyện với anh sau’
- ‘Uh em đi học đi’
5 phút sau, Linh trả lời comment của tôi.
- ‘Hihi…ai biểu anh bắt chước em làm gì. ‘
- ‘Thì tại…cũng quởn. Em mới đi đâu nữa hả?’
- ‘Dạ. Ăn cơm tối anh.’
- ‘Uh nhỉ, a quên khuấy mất. Vậy ăn xong rồi thì làm gì ‘
- ‘Em cũng hông có gì làm. Chắc ngồi nói chuyện với anh quá ‘
- ‘Nói chuyện với anh thì chán lắm đó ‘
- ‘Em thấy bt mà àh anh Hải gửi em mấy bài nhóm anh hát đi’
- ‘Uh để a đưa link cho’
- ‘Hihi hay thiệt…’
- ‘Phải hay mới có 2 cô bé xin chữ ký chứ ‘
- ‘>.< tại Bột nó cứ đòi em lên xin giùm mà’
- ‘Ờh hờh chứ k phải e cũng vậy sao :-“ ‘
- ‘Đâu coooooooó ‘
Đang nói chuyện dở với Linh thì Lan bỗng pm facebook chat với tôi.
- ‘Anh Hải ơi anh biết giải toán lớp 10 ko?’
- ‘Ờh cũng sơ sơ…sao thế em’
- ‘Anh xem giúp em bài này với…em nghĩ không ra’
- ‘Đâu đưa anh xem’
- ‘Dạ đây anh………………………………..(nói chung là đề bài toán) ‘
- ‘Àh, bài này thì em phải làm ……………………….(nói chung là cách giải)’ gì chứ toán thì năng khiếu có thừa.
- ‘Dạ đúng rồi…anh Hải giỏi ghê. Cảm ơn anh nha’
- ‘Uh không có gì đâu em.’
- ‘Bài nào em không hiểu…em hỏi anh nữa đc ko?’
- ‘Được em. Nếu trong khả năng anh thì anh chỉ cho.’
- ‘Cảm ơn anh.’
Quay trở lại với Linh.
- ‘Anh vừa chỉ Bột làm toán’
- ‘làm toán áh? ủa kì ta. Bột giỏi toán lắm mà ‘
- ‘Ủa?? Anh đâu biết. Chắc bài khó’
- ‘Dạ. Hihi’
- ‘Ủa mà Bột giỏi toán, vậy em giỏi gì?’
- ‘Em giỏi văn. Em nghĩ thế’
- ‘Giỏi văn? Thế kể chuyện gì anh nghe xem.’
- ‘Anh thích nghe chuyện gì?’
- ‘Ngã rẽ cuộc đời tuổi 16 đi’ (PR trá hình )
- ‘Em không biết truyện đó’
- ‘Thế kể truyện cười anh nghe xem.’
Rồi em phang cho tôi vài mẫu truyện cười…công nhận là đọc cười bể cả bụng. Thời đó tôi làm gì biết đến voz…Chỉ có nhạc với cái máy tính làm bạn thôi…mà cũng ít được biết mấy cái truyện cười hay như này. Đọc xong mà tôi cười ngặt nghẽo.
- ‘Haha…anh cười bể bụng. Em đào đâu ra hay thế?’
- ‘Em sưu tầm. Em khoái đọc truyện cười, bi, tiểu thuyết, tình yêu, nói chung là đủ loại truyện’
- ‘Uhm, hèn gì mà em giỏi văn’
- ‘Dạ. Em thì chỉ giỏi Văn thôi. Bột mới giỏi kìa. Môn nào cũng giỏi, học toàn trên 8.5. Riêng toán là 9 trở lên. Bột giỏi toán lắm.’ wow…thật sự là ngạc nhiên. Tôi thường nghĩ tiểu thư xinh đẹp sẽ luôn đi đôi với học hành kém…đằng này thì Lan vừa đẹp, vừa là tiểu thư…mà lại còn học giỏi nữa. Thế này thì quá hoàn hảo rồi còn gì.
- ‘Ah uh’ mà bỗng nghe câu sau thì cũng hơi thắc mắc. Giỏi toán mà sao lại hỏi bài tôi…mà thực sự bài kia thì không khó với học sinh lớp 10. Tôi học qua rồi tôi biết mà.
- ‘Anh cho em fb của anh Long được ko?’ Linh hỏi.
- ‘Ah uh. Này em’ tôi đưa cho Linh.
- ‘Hihi…cảm ơn anh’
- ‘Cẩn thận Long nó ăn thịt đó. ‘
- ‘Hix anh cứ hù em hoài. Em add cho biết thôi mà. Mà thôi khuya rồi mai tụi em đi học sớm. Em đi ngủ nha. BB anh’
- ‘Uh g9 em’
Tôi tắt máy toan đi ngủ. Tôi cũng không lăn tăn nhiều gì về Linh và Lan lúc này. Tôi chỉ đang đơn thuần coi Linh và Lan là 2 người em gái vào lúc này thôi. Tính tôi nói chuyện có vẻ hơi bông đùa tán tỉnh nhưng tôi không có ý gì. Thực sự tim tôi bây giờ nó vẫn chưa mở cửa chào đón một người con gái nào khác.
Nằm mãi nhưng vẫn không thể ngủ…Tôi đành đi ra ban công đứng. Gió đêm Sài Gòn thật mát và lãng mạn, có chút gì đó vô tình của gió cứ khẽ rít lên rồi lại im bặt, cứ thế …cứ thế, giống như gió đang tạo điều kiện cho các anh chàng trổ tài ga lăng trước các cô bạn gái vậy. Nghĩ cũng hay, giờ này người ta tay trong tay đi dạo phố, đi chơi đêm, đi ăn cùng nhau thật tình tứ, tôi thì lui thui lủi thủi một mình ở đây, khoá chặt con tim lại. Đôi khi tôi tự hỏi, liệu tôi có nên mở cửa trái tim một lần nữa…Liệu rằng tôi sẽ có thể làm cho người con gái khác hạnh phúc, hay sẽ lại đi vào vết xe đổ như trước…Tôi không muốn thế, nhưng các bạn biết rồi đấy, “hoàn cảnh” đủ sức giết chết các cuộc tình cho dù là đẹp và mãnh liệt tới cỡ nào…Còn như romeo và juliet hả? Chỉ có trong film thôi. Đây là thế kỷ 21 rồi...hơi phũ nhưng là thật.
Thấy vẫn còn chán, tôi xách xe chạy lên Q1 rồi gửi xe đi bộ lòng vòng cho thư thả. Tôi lấy cho mình 1 điếu thuốc, vừa đi vừa hút và thả hồn vào không trung. Các bạn biết tôi gặp ai không? Trang. Trang đi với 2 người đàn ông vào một khách sạn. Chỉ đến thế thôi sao? Tôi lắc đầu ngao ngán. Tôi chẳng hận gì Trang về chuyện cũ cho lắm, chỉ là không chấp nhận được cái kiểu sống buông thả này thôi. Thây kệ, tôi không can dự.
Rồi lại thêm một bất ngờ khác, tôi thấy Lan. Lan đi cùng một anh chàng nào đó trông cũng khá trẻ, chạy SH và chạy ngang qua tôi. Lạ thật, giờ này đáng lẽ những người như Linh và Lan phải ở nhà ngủ chứ…sao giờ này lại còn ngoài đường. Mà nhìn mặt Lan có vẻ không vui…Tôi thoáng thấy thế. Mà thật thì kể từ khi gặp Lan tôi luôn thấy Lan có chút gì đó thoáng buồn trên khuôn mặt. Mà chắc là do tôi tưởng tượng thế thôi.
Tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều, vì không phải chuyện của mình. Tôi dập tắt điếu thuốc, dạo phố thêm tí nữa rồi chạy về nhà.