Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Hai, 03:58:14 - 25/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

Ngã rẽ cuộc đời ở tuổi 16.

Re: Ngã rẽ cuộc đời ở tuổi 16.

#57 » Gửi bài gửi bởi colasoc20 » 27/03/2013 21:16 » @195261

Chap 23

Tôi hồi hộp…hồi hộp trong im lặng…đôi mắt tôi dán chặt vào Linh…chờ đợi xem Linh sẽ như thế nào sau khi cắn miếng bánh đầu tiên do chính tay tôi làm.
- ‘Ứhm’ Linh nhăn mặt lại…thôi chết tôi rồi….chuyện gì đây… chẳng lẽ tôi đã thất bại? Tôi đã làm y chang như hướng dẫn mà….
- ‘Sao…sao thế em…’ tôi lắp bắp hỏi em…mồ hôi bắt đầu chảy.
- ‘Ngon lắm’ em biến đổi sắc mặt ngay lập tức, nhìn tôi cười phá lên…hoá ra là em chọc tôi…
- ‘Ơ hay…hôm nay chọc được cả anh’ lần đầu tiên tôi bị Linh nắm cán.
- ‘Hihi…ai bảo em không chọc được anh chứ’ Linh hít mũi lên, cười một cái, rồi cắn thêm một miếng bánh nữa. Lần này nhìn em ăn thật ngon lành, vậy là không phải do em khích lệ tôi rồi.
- ‘Cái gì đấy, cho ăn cái nào’ Lan từ chỗ Long bon chen bay qua đây.
- ‘Nè Bột, ăn thử đi. Anh Hải làm cho Sữa đó’ Linh đưa một cái cho Lan.
- ‘Trời, ghê ta. Biết làm bánh luôn’
- ‘Xì, em không phải khen, anh mà. Văn võ song toàn cái gì chẳng biết’ vừa được khen, tôi lấy đà tới luôn.
- ‘Uhm, cũng ngon thật’ Lan sau khi ăn, gật gù tâm đắc.
- ‘Em mang về mà ăn đi, anh làm cho em mà’ tôi đưa cả hộp cho Linh rồi nói.
- ‘Hihi, cảm ơn anh nhiều lắm’ Linh mừng rỡ, mắt sáng lên, cười thật tươi.
- ‘Hoá ra là làm bánh tặng gái, thảo nào, bảo tao đi theo’ Long cũng chen vào câu chuyện.
- ‘Xì, kệ tao mày’ tôi làm lơ
- ‘Anh có làm được như người ta không mà nói’ Lan xoáy một câu ngay tim can của Long…kì này cho cu cậu chết.
- ‘Anh hơn nó nhiều, từ từ rồi em biết’ nghe thế, cả đám bọn tôi cười phá lên...chọc quê cu cậu.

Bọn tôi đứng ngay trước cổng trường trò chuyện một hồi thì Linh và Lan đi về vì có người nhà lên rước. Linh cầm hộp bánh tôi tặng, vẫy tay chào tôi rồi leo lên xe ba chở về. Lan thì có xe hơi riêng đến đón. Tôi với Long cũng di chuyển khỏi chỗ này.

Trên đường về nhà, tôi cảm thấy như có ai đó đang theo dõi tôi và Long. Nhìn vào gương chiếu hậu, tôi thấy một chiếc future xanh, có vẻ như nó bám đuôi bọn tôi từ trên trường của Linh và Lan nãy giờ. Tôi phóng xe thật nhanh, chạy bằng với Long rồi nói với nó về cảm giác của tôi.
- ‘Ê Long, hình như có người đi theo tao với mày nãy giờ’
- ‘Ai?’
- ‘Nhìn vô gương đi, thằng future xanh đằng sau’ tôi vờ như chạy song song với thằng Long, nói chuyện với nó nhưng tôi không quay đầu qua.
- ‘Uhm, tao thấy rồi. Để tao’ Long nói rồi phóng ga đi thẳng, bỗng dưng bỏ tôi tuột lại phía sau.

Long vừa phóng ga đi nhanh hơn, thì chiếc future kia cũng vượt qua nhanh hơn. Tôi bị rớt lại phía sau. Tôi nghĩ là cảm giác của tôi đã đúng. Bây giờ tôi chạy đằng sau chiếc future. Tôi kịp nhìn ai đang điều khiển chiếc xe ấy, là 2 thằng thanh niên, trông cũng không có gì quá nổi bật. Thằng Long cắt đường vài con xe, thì chiếc future ấy cũng cắt theo và bám rất sát. Chắc là nó đang bám đuôi thằng Long .

Tôi cứ thế chạy theo, vẫn đang tìm cách, chưa biết phải làm thế nào, thì bất chợt Long tăng ga, quẹo trái vào một con đường, chiếc future y như rằng cũng quẹo theo, và tôi cũng thế, tôi bám theo rất sát... Nhưng khi vừa quẹo vào con đường ấy, tôi chẳng thấy Long đâu nữa . Chiếc future cũng chạy chậm lại, thằng cầm lái quay xuống nói với thằng ngồi đằng sau cái gì đó, tôi không rõ…có vẻ như tụi nó đã mất dấu của Long. Bọn nó chạy chậm như thế khoảng 15 giây sau thì phóng xe đi thẳng mất hút.

Tôi dám khẳng định 100% là bọn này đang bám đuôi thằng Long. Và không cần phải suy nghĩ quá lâu, tôi biết chắc là có liên quan đến thằng Minh. Nhưng mà thằng Long đâu rồi nhỉ, nó quẹo vào con đường này, trước tôi tầm khoảng 7 8 giây chứ mấy…Vậy mà tôi vừa quẹo qua thì lại không thấy nó đâu nữa.
- ‘Ê, đi thôi ku’ tôi chưa kịp dứt suy nghĩ, thì ở đâu thằng Long xuất hiện từ phía sau chạy lên.
- ‘Ủa, mày chạy đường nào vậy? Sao tao bám theo sát mà không thấy’
- ‘Đường thoát thân, khu này tao quen mà.’
- ‘Đi về nhà tao đi’ tôi nói
- ‘Ok’

Rồi tôi và Long không nói gì nữa. Cảm thấy sự việc có gì đó không được bình thường, tôi và Long chạy thẳng một mạch về nhà với tốc độ có phần nhanh hơn thường ngày. Và tôi đặc biệt để ý rất kỹ xem liệu có ai bám đuôi bọn tôi hay không. Nhưng có vẻ như là không, chắc là bọn nó đã mất dấu. Bọn tôi an toàn về tới nhà tôi.
- ‘Mày thấy sao, bọn nó bám đuôi theo mày đúng không?’ tôi hỏi ngay sau khi vừa lên phòng.
- ‘Tao cũng thấy thế’ Long gật đầu
- ‘Tao nghi là tụi thằng Minh’
- ‘Có lẽ là vậy’ nó ngồi một cái bịch xuống giường, nằm tựa vào đầu giường, gác tay suy nghĩ.
- ‘Mày tính sao?’
- ‘Tao đang không biết nó muốn gì…Nhưng nếu cho người bám đuôi theo tao, thì chỉ có 2 khả năng’
- ‘Khả năng gì?’
- ‘Một là theo dõi sinh hoạt của tao’
- ‘Hai là tìm cơ hội đánh úp tao’ nó nói tiếp
- ‘Tao thấy cái nào cũng không ổn hết’ tôi bình luận
- ‘Tao biết thế. Tao sẽ tìm cách giải quyết chuyện này’
- ‘Mày phải hết sức cẩn thận đấy’ giác quan cho tôi biết sẽ có một chuyện gì đó không hay sẽ xảy ra…không sớm thì muộn.
- ‘Tao biết rồi, không phải lo’ Long ra vẻ đang rất nghiêm trọng, không còn cái vẻ đùa cợt hằng ngày thường thấy.
- ‘Thôi, tao về nhà. Mày yên tâm, tao bảo đảm hôm nay chưa có gì xảy ra đâu. Tí về tới nhà tao báo tin nếu như có chuyện gì tao phát hiện ra thêm’ Long hất mặt, chào tôi rồi về. Nó nói một câu trấn an tôi bớt lo lắng.
- ‘Uh thôi về đi, về cẩn thận’

Rồi Long xuống nhà, dắt xe ra về, tôi vẫn ngồi trong phòng. Tôi ngồi xuống ghế, gác tay lên bàn rồi đăm chiêu suy nghĩ. Chắc chắn bọn bám đuôi thằng Long có liên quan đến thằng Minh. Không loại trừ khả năng thằng Minh nhờ bạn nó theo dõi. Với hai khả năng mà thằng Long đưa ra, tôi nghiêng về cái thứ 2. Chắc chắn bọn nó tìm cơ hội để đánh úp thằng Long. Lý do là vì sao thì tôi không biết...có lẽ là vì chuyện của Lan...Tôi thì không thể nào không lo, vì thằng Long là anh em thân thiết của tôi, còn thằng Minh, theo như Lan đã nói, nó rất nguy hiểm và khó đoán.
Tôi ngồi, tìm những cách khả thi nhất để có thể an toàn giải quyết chuyện này. Đầu tiên tôi nghĩ đến việc nói với Lan, nhưng rồi tôi nghĩ chắc chắn Lan sẽ không để yên vụ này. Với tính cách của Lan, tôi sợ Lan sẽ lên trường làm ầm lên với thằng Minh, lúc đó dự là sẽ càng có chuyện không hay xảy ra. Tôi gạt phương án này qua một bên.

Rồi tôi nghĩ đến việc úp sọt ngược lại tụi nó . Tôi không phải dân giang hồ hay ham đánh nhau gì, nhưng không thể để tụi nó làm trò nguy hiểm tới bản thân tôi và anh em của tôi được. Mà với lại thằng Long cũng quen biết rộng, chắc chắn sẽ có cách nếu đi theo phương án này. Nhưng mà rồi tôi lại nghĩ, ân ân oán oán mãi như thế này, chỉ có thiệt thôi chứ không được gì cả. Tôi cũng loại phương án này qua một bên.

Ngồi suy nghĩ mãi, cuối cùng tôi nghĩ ra một phương án tạm gọi là khả thi nhất…Gặp mặt thằng Minh nói chuyện. Nếu nó muốn gì, tôi và Long sẽ đi gặp nó nói chuyện cho ra lẽ. Tôi tin là dù nó có hiểm cỡ nào, thì việc nói chuyện trực tiếp với nhau, ít nhiều sẽ giải quyết được một ít vấn đề. Còn nếu bất quá không thành, ít nhất gặp thằng Minh và nói chuyện, tôi có thể moi ra được thêm ít thông tin nữa. Nếu như hướng đi xấu, tôi sẽ kích động nó, để xem nó đang muốn làm gì thằng Long, sau đó tôi sẽ tìm thêm hướng giải quyết. Còn nếu hướng đi tốt, thì ok rồi, không cần phải bàn nữa.

Vậy là xong, tôi đồng ý với phương án cuối cùng. Tôi quyết định…sẽ làm một cuộc hẹn để gặp thằng Minh.

Những người đã like colasoc20 bởi bài viết có ích này:
Hunglabocau
colasoc20
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️7/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸33/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ?????
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Google Chrome 25.0.136)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=15262

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic15262-56.html#p195261

Quay về Thơ, truyện ngắn