Chương 23 thế giới của hai ta
Cô hồ nghi đi theo Jessyca vào văn phòng. Cẩn thận nhìn quanh, văn phòng ước chừng bảy tám chục thước vuông, rộng lớn lại sáng sủa, đầy đủ cả vật trang trí, còn có phòng trà nước nhỏ. Bàn làm việc của cô tựa sát cửa sổ, bên ngoài là một khoảng không ánh nắng chan hòa. Hoan Hoan tươi cười, văn phòng mới như vậylà rất vừa lòng.
Liền một giây sau, nụ cười của cô liền đông cứng lại.
Bên ngoài văn phòng có bước chân đi tới, bỗng nghe thấy Jessyca hô to: “A, Trần Huân, cậu tới thật đúng lúc. Mau tới đây ra mắt tân thủ trưởng Tề Hoan Hoan”.
Nghe vậy, cô không thể tin vào taimình, quay đầu nhìn về phía cửa.
Không phải kẻ đang toét miệng cười kia chính là con sói hám sắc Trần Huân sao?
"Ngươi, ngươi tại sao lại ở chỗ này?" Hoan Hoan tức giận tới mứcphát run.
Thế này mới nhớ tới ngày hôm qua muốn tìm hắn ta thanh toán. Cuối cùng vì vui mừng quá mà quên mất thâm cừu đại hận, vô cùng nhục nhã!
Chỉ một thoáng, gương mặt xinh đẹp của cô bỗng đổi ra đỏ bừng giận dữ, tư thế như sẵn sàng nghênh chiến, cực kỳ giống một con bò tót nhìn thấy mảnh vải đỏ vậy!
Anh ta thì lại cười cười không nói,lạnh nhạt thong dong, ung dung yên lặng nhìn bộ dáng của cô.
Khuôn mặt tươi cười thật xấu xa, cặp lông mi đậm cũng hơi nhướn lên như gợn sóng, giống như có chút cười cợt. Thật giống ánh trăng trong một đêm thanh vậy, rất tuyệt mỹ nhưng cũng thật tà mị.
Hoan Hoan bị cái tà mị kia làm chotóc gáy dựng đứng, ngọn lửa tức giận cũng tắt ngúm, ngược lại còn có chút sợ hãi.
Jessyca hết nhìn Hoan Hoan lại quay qua Trần Huân, tò mò hỏi: “Hai người ...quen nhau?"
Hoan Hoan lập tức thất kinh đổ mồ hôi lạnh, đang muốn trả lời lạibị anh mau lẹ buông lời trách móc: “Đúng vậy, chúng tôi có quen nhau! Chẳng những quen, còn ah... Ah ah..”.
Lời còn chưa dứt, cái miệng của anh đã bị niêm phong. Nguyên lai,không biết Hoan Hoan bằng cách nào đã đứng ngay bên cạnh anh, một tay gắt gao túm lấy cổ của anh, tay kia thì bịt kín miệng anh.
Cô ngượng ngùng cười, vội vã giải thích: “Chúng tôi hôm qua mới biết nhau, không quen... Không quen, ha ha..”.
Đúng là giấu đầu lòi đuôi, Jessyca bĩu môi, nhưng không truy đến cùng. Ánh mắt sắc bén đảo qua hai người, nhắc nhở: “Tôi nói trước. Tập đoàn Thị không phải một công ty nhỏ bình thường. Hơn nữa còn có văn bản quy địnhrõ ràng: không cho phép có tình cảm luyến ái trong văn phòng, haingười chú ý một chút”.
Hoan Hoan vội vàng bỏ tay ra, gương mặt hoan hỷ tột đỉnh. Tuy nhiên, để Jessyca nghĩ 2 người có chuyện ám muội, cô cũng có vài phần áy náy.
Vì thế, cô trợn tròn mắt lên, hung hăng nhìn chằm chằm gã trai bêncạnh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Jessyca, xin chị yên tâm, loại sự tình này nhất định sẽ không phát sinh ở bộ phận của tôi!”.
"Được! Vậy là tốt rồi!” - Jessyca mặt không thay đổi, gật đầu: “Vậyhai người bắt đầu làm việc đi”.
Chờ cô ta đi ra ngoài, Hoan Hoan mới thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Có người lại không biết thân phận, bằng cách nào thần không biết quỷ không hay, đã sán đến gần bên người cô, ghé sát vào tai cô thì thầm: "Hoan Hoan, đây là thế giới của riêng hai ta…”