Chương 28 anh đã từng yêu cô gái kia
"Cô Tề xin dừng bước” – chủ nhàthấy cô muốn dời đi, chạy nhanh giữ chặt tay của cô giải thích - “Kỳ thực một khách trọ đã đến kỳ trả nhà. Không tin cô cứ xem hợp đồng đây!”.
Hoan Hoan cầm hợp đồng nhìn nhìn, quả thật thấy đúng là cuối tháng này đến kỳ, cô lại hỏi: “Trọnbộ tiền thuê nhà bao nhiêu một tháng thưa ông?"
Tiểu Tào ngẫm nghĩ: “Một ngàn... Một ngàn rưỡi?"
Nói thật cái giá tiền này đã là quá thấp. Hoan Hoan và Lôi Lôi đều ngây người ra, hơi chút hoài nghingười này là một tên lường gạt. Không chừng nhà này không phảicủa ông ta, trên tivi đã từng vạch trần thủ đoạn lừa tiền kiểu này...
Lôi Lôi cẩn thận hỏi: “Có thể cho chúng tôi xem giấy tờ nhà được không?"
Nghe vậy ông ta liền lấy giấy tờ ra cho 2 người xem, có vẻ ông rất tha thiết muốn cuộc thương lượng này thành công.
Không còn chỗ nào để chê, Hoan Hoan chỉ có thể níu vào chặt vào lído đây là nhà mướn chung để hạ giá thêm chút nữa: “Dù sao nhà này còn có người khác ở nữa, ông Tào nói có đúng hay không nên bớt thêm chút đỉnh tiền nhà?
Có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, huống chi cô hàng tháng còn phải chu cấp cho tên vô sỉ Trần Huân hai ngàn tệ.
Không nghĩ tới tiểu Tào sảng khoái hào phóng: “Thôi thì một ngàn! Cô cứ dọn đến ở, tháng nàytiền thuê nhà tôi hoàn toàn miễnphí!"
Hoan Hoan cùng Lôi Lôi trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc!
※※※
Khưu Thiểu Trạch lái chiếc Bugattiquẹo vào một con đường mòn sạch sẽ trong rừng, tường vây quanh thật dài đến tận cùng, cửa sắt màu đen khắc hoa đã ở trong tầm mắt.
Xe vừa đến cửa, cổng cửa tự độngmở ra, anh chậm rãi lái xe vào, sau đó dừng trước một ngôi nhà có lối kiến trúc châu Âu.
Quản gia gật gật đầu chào anh, nhận lấy chìa khóa từ tay anh, nhẹgiọng nhắc nhở cậu bé đứng đằng sau cái gì đó.
Khưu Thiểu Trạch tiến thẳng vào biệt thự, liếc mắt một cái liền thấy Huân đang ngồi trên ghế sofa đọc một quyển tạp chí.
Khưu Thiểu Trạch ngồi xuống, oán trách: “Bảo bối của ông tôi xin trả lại, sử dụng hai ngày rồi mà tôi vẫn không sao quen được, thôi tôi cứ dùng xe của mình là tốt nhất!”.
Nghe vậy, Huân ngẩng đầu nhìn phía anh, ánh mắt sáng rực: “Nhưvậy sao được, nếu Hoan Hoan biếtđó là xe của tôi, cô ta còn không đem tôi ra giết mới lạ"
Khưu Thiểu Trạch không vui nhíu mày: “Ông thay đổi nhiều quá! Lãng phí chiếc xe tốt nhất còn chưa tính, còn làm cái gì trợ lý, thậm chí còn muốn tôi giúp cô ta tìm phòng ở. Vì cô ấy mà làm nhiều chuyện như vậy thật không giống phong cách của ông chút nào”.
Huân lại lơ đễnh cười: “Tôi biết, đã làm phiền thời gian của giám đốc chi nhánh không ít, chỉ vì cơ hội tìm vợ của tôi. Ông yên tâm, chờ tôi chinh phục được nàng, ông có thể nghỉ ngơi!"
Khưu Thiểu Trạch nhíu mày, hơi cúi đầu nhìn cho kỹ anh: “Ông xácđịnh Tề Hoan Hoan chính là vợ tương lai?"
"Đúng vậy! Trăm phần trăm chắc chắn!" Huân lưu manh cười, nói chuyện ngữ khí lại chắc chắn, không cho chất vấn.
"Vậy người trước kia ông thầm mến tên gì..”.
"Nói cái gì thầm mến? Huân ta đâymất giá thế sao?"
"Xì...! Tôi biết không phải là tiểu tửông không có giá thị trường, là ông nhãn quang cao, không một ai có thể lọt vào mắt xanh của ông, ngoại trừ cô ta..” - Khưu Thiểu Trạch nắm tay dứ dứ vào ngực Huân, bỗng nhiên anh nhớ ra cái gì đó, giật mình…