Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Ba, 19:34:23 - 18/06/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[TRUYỆN] Bao Nhiêu Cũng Không Đủ

Re: [TRUYỆN] Bao Nhiêu Cũng Không Đủ

#6 » Gửi bài gửi bởi Tibu » 28/03/2013 11:24 » @195416

- Rồi rồi, chấp nhận lần cuốicùng. Tên anh là Hưng, Hưng thịnh, Hưng phấn chứkhông phải óc heo gì cả đâu. Mà tên em là gì, hay anh gọi em là chanh chua nhé.
- Không được! LintinHan nóilớn. Tôi là Linh, 17 tuổi và xin đừng gọi thân mật như thế có được không? Nghe mà nổi da gà.
- Thì không gọi nữa, mà nhà em thế này thì thiếu gì đồ ăn mà gọi anh đến.
- Tôi muốn anh làm cho tôi cờ, ờ, thế có làm không?
- Mang đến đây rồi chẳng lẽlại mang về. Mình giơ hai túi ny lông đồ ăn lên.
Linh quan sát thấy nhiều bất thường nheo mắt hỏi.
- Tôi có phải gái đẻ đâu mà sao lại mang nhiều thế.
- Ai bảo chỉ mình em ăn, anh cũng muốn ăn mì, ờ.
- Nhưng tôi chỉ bảo là một mình tôi ăn cơ mà. Anh không có quyền quyết định như thế.
Mặc kệ Linh ở ngoài hành làng, mình đi thẳng vào bên trong và tự tìm nhà bếp để bắt đầu bữa tiệc. Nghe tiếng Linh lóc cóc từng bên ngoài để chạy vàongăn chặn sự tự nhiên như ruồi của mình. Nhưng cũng tại em mà ra hết, ai bảo đã xinh đẹp lại còn mặc quần đùi và chân còn trăng không có một sợi lông như thế chứ. Lúc này mình bắt đầu nghĩ đến viễn cảnh vừaăn mì vừa húp trúng rồi lại cà phê, bánh kem mà dán mắt vào cặp giò của LiTiHanbướng bỉnh rồi.
Chap 4:
Nhìn Linh ăn trong tư thế co một chân lên vắt ngang cũng đủ biết trong game luôn sẵn sàng là một đồng đội sẵn sàng đì đọt những đồng chí khác nếu có cơ hội. Nhưng Cách Linh cầm đũa đánh chén mì gói với trứng trần cứ như là đang xử trí một miếng bít tết dai hơn lốp xe tải thì đúng kiểucon gái được dạy dỗ đầy đủ, đỏng đảnh một cách vừa dễ thương nhưng cũngđáng ghét kinh khủng. Một cảm giác nửa muốn ngắm hoài ngắm mái nhưng cũngrất thích đập bàn mà hét vào tai con nhỏ “Ăn nhanh lên hộ cái bà nội, mì trươngđến nơi rồi!”
- Anh làm sao thế, vừa húp mì nuốt luôn cả cặp vợ chồng ruồi hay sao mà mặt lại vậy hả.
- Ừ, vì quá mòn mỏi khi chờđợi một lời xin lỗi của em đấy. - Minh ưỡn ngực ngân vàng từng câu nói.
- Xin lỗi. Xong nhé, có cần nhắc lại không? - Linh nói nhanh và khẽ chẳng khác gìkhông nói. Câu xin lỗi mình nhận được chẳng khác gì cây kẹo mút dở nham nhở khi cho một đứa trẻ con.
- Tạm chấp nhận. - Mình hì hụp húp đáp. - Bây giờ thì em làm gì?
- Nhắn tin và gửi ảnh khoe giò cho thằng khác. Tí nữa thì bảo đứa khác sang làm món gì đấy ngon hơn.
Chút mì cuối cùng trong bátsuýt làm mình nghẹn khi nghe Linh nói vậy. Tự ái quá nhưng chẳng biết phải làm thế nào cả. Chẳng lẽ lại gầm lên và liều thêm một lần nữa.
- Làm sao, ghen à, anh cũngthích tôi chứ gì. - Linh ném nụ cười nửa miệng đến mình kh thấy biểu hiện kia.
- Ảo tưởng về bản thân kinh khủng thế! Đây chỉ sang đòi lại sự công bằng cho người đàn ông còn… độc thân thôi.
- À hóa ra là anh ế, ế mãi mãi, ế cho đến tận thế chứ gì! - Linh cười ngất. - Nếu đã đòi lại được công bằng rồi thì xin mời ông độc thânra về.
- Khoan, đã uống cà phề đâu mà về, ờ.
Nói rồi mình đứng dậy xáchtheo túi quà mua trong cửahàng tiến về phía bàn bếp, mở túi trút 2 chiếc cốc nhựatrút vào cái cốc thủy tinh totrong bếp rồi bình thản tu một hơi dài
- Không được! Đó là cà phê của tôi cơ mà.
Linh cắn môi lật đật đứng dậy tiến về chỗ mình đứng. Đáp lại lời ngăn của Linh là một ợ rõ to khi cà phê trôi xuống dạ dày của mình cùng với bánh kem.
- Lại còn thế nữa, tôi thề là sẽ không bỏ qua vụ này đâu. - Linh hét toáng lên, giật chiếc bánh đang ngoanngoãn nằm trong túi.
Mình cười thật đấy nhưng thật sự Linh đã khiến mình tự ái chỉ biết trút xuống đầu một đứa nào đó, tốt hơn hết là vào cái bị cát củalão Thanh hàng xóm nổi tiếng với đức tính “đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành” ở cùng khu. Mình cũng muốn có ảnh khoe giòcủa Linh lắm, nhưng đâu phải muốn là được, nhất là vừa cầm cả cái gậy chọc thẳng vào tổ ong vò vẽ.
- Mà anh về đi để tôi còn tròchuyện với trai. Vào rửa bátđi rồi về, không thì tôi thề sẽ nghĩ ra cách nào đó bắt anh viết bản kiểm điểm ở phòng bảo vệ đấy. Có bác lại thích viết kiểm điểm nhưkiểu chép phạt nhé
Rõ ràng vừa nãy Linh đã ăn sạch bát mì 2 gói rưỡi cùng 4 quả trứng trần mà vẫn nhón gần hết cái bánh kem nữa. Chẳng lẽ vừa đi phẫu thuật dạ dày để có thể tốngcả con bò vào bụng?
- Trước khi về thì vào rửa hết bát cho tôi rồi lướt đâu thì lướt. Đúng là cái đồ vô duyên, dụ dỗ người ta ăn, mượn cả chỗ ăn rồi còn bàybừa nữa.
- Sao mà đanh đá giống mụbán cá ngoài chợ thế khôngbiết? - Mình càu nhàu trongmiệng. Một lần thiếu có hai nghìn lẻ mà mụ qua nhà mình chủi lên chửi xuống
Mình lảng lặng thu dọn bát đũa trên bàn rồi đem ra bồn rửa thì tá hỏa nhìn thấy đống bán đĩa chất đống cứ như là có một tiểu đội binh mã vừa đi ngang qua đây đánh chén.
- Lại bị chơi rồi. Giờ thì mình hiểu đã hiểu vì sao Linh nó lại gọi mình qua đây chứ có phải tốt đẹp gì đâu. Hức, trông xinh xắn là thế mà thủ đoạn đầy mình, mà lúc nào mình cũng là chuột bạch của nó.
- Rửa hết đi nghe không, từkhi tôi bị đau chân mà nhà lại đi vắng suốt nên thành ra thế đấy. Nhanh tay đi, tôighét bẩn lắm. Có gì thì tối chơi game cho đăng kí làm chân dự bị.
Tibu
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️17/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸595/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Nghĩa Bạc Vân Thiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Nokia 5130c-2)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=15338

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic15338-5.html#p195416

Quay về Thơ, truyện ngắn