Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Ba, 09:29:59 - 26/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

[TRUYỆN] Bao Nhiêu Cũng Không Đủ

Re: [TRUYỆN] Bao Nhiêu Cũng Không Đủ

#30 » Gửi bài gửi bởi Tibu » 28/03/2013 13:53 » @195523

- Thôi đừng bốc phét ông ơi! Hình như bồ mày chưa đủ 18 đúng không? Đụng vào là tha hồ bóc lịch trong nhà đá đấy. Thế nhé, tao hỏi xong rồi, té đây.
Dũng nhanh chân chuồn xuống tầng mà mình ức chếkhông làm được gì cả. Đàn ông, con trai ai cứ chăm chăm vào cái chuyện đấy như nó thì hỏng. Mình đóngcửa, nhún vai với Linh, em cũng cười vì Dũng rình mò bên ngoài.
- Bạn anh nó khốn nạn thế đấy em ạ. Đúng là có người yêu thì phải giấu kĩ tuyệt đối không cho mấy thằng bạn thân biết.
- Ai cho anh nhận vơ như thế hả. Em chỉ bảo là đang để ý đến anh thôi chứ đã đồng ý đâu. Người ta cũng đang có bạn trai rồi đấy nhé.
- Em biết anh hùng thật phải làm sao không?
- Là thế nào?
- Là phải đánh chủ giật hoa chứ sao.
Linh ôm bụng cười, trong khi mình ngồi xuống bên cạnh, giở chăn đắp lại định khoe với Linh là cũng đã bắt đầu đi giao thư từ mấy hôm trước rồi. Chưa mở mồm được thì thằng Dũng với Hà ở ngoài đồng thanh hét lớn.
- Hưng ơi! Đi ăn đêm đi!
- Mày đi chết đi! Mình vớ cáigối ném thẳng vào cửa kêu boong một cái.
Đang đêm ngồi tâm sự với gái mà hết lần này đến lần khác bị phá đám ức chế chẳng kém gì khi các đôi mới cưới trong đêm tân hôn bị bạn sang đòi tiền mừng vì cỗ chán. Mình bực tức lật chăn xông đến cửa, vừa mở ra thì đã thấy Dũngvà Hà đã chuẩn bị sẵn để lên đường rồi. Bây giờ đã gần hơn 0 giờ 30 rồi, ăn uống gì này.
- Thiếu gì chỗ, hôm nay để vợ chồng tao mời cặp đôi mới cưới nhé. Mày với Linh chuẩn bị đi, bọn tao xuống trước đây.
- Nhưng Linh vừa ở Sài Gòn ra chắc vẫn mệt lắm.
- Em đi với, Hưng nói điêu đấy, em không sao cả. - Linh nói vọng từ trong phòng ra.
- Thế thì được rồi, nhanh nhanh xuống nhà em nhé.
- Chúc mừng, mày làm hỏng hết đêm tâm sự của tao rồi. - Mình nhăn nhó như con chó.
- Đó là ý định của tao mà, thôi đêm mai tâm sự bù cũng được. Có khi lại còn nồng nhiệt hơn.
Linh hồ hởi khoác áo của mình, rồi giục giã mình mau mau đi xuống nhà để ra đường ăn đêm. Trông Linh háo hức lắm, phải rồi em vẫn đang ở tuổi đi học thì làm sao mà được ra đường vào giờ này nếu nhưkhông ở đây được. Mà đã sống ở Hà Nội thì làm sao mà lại bỏ qua được cái thú vui này được. Thôi, cứ dẫn xe ra đi đã. Mọi chuyện cứ để đấy chứ có mất đi đâu đâu, đã vậy đi ăn còn khôngmất tiền nữa chứ. Mình, Linh, Dũng và Hà kéo nhau lên Tống Duy Tân ăn cơm gà rang với dưa muối, uốngcả trà chanh lẫn nước gạo rang và nói đủ thứ chuyện chỉ có những đứa như bọn mình mới hiểu. Phải đến 2, 3 giờ sáng mới dựng nhau đứng dậy, chia đôi số tiền ăn và chỉ về nhà khi đã lượn lờ khắp phố cổ, hồ Gươm trong cái lạnh tê tái đầu đông của Hà Nội. Ở đâuđó vẫn còn phảng phất chúthương vị hoa sữa cuối cùngkhi cả lũ đi qua.
Thời gian như ngừng trôi để từng đứa lưu giữ mãi khoảnh khắc yên bình này, để rồi ngày mai sẽ lại quay trở về với những vấn đề, áplực vẫn chồng chất đấy chưa giải quyết được. Nhưng thôi, hãy cứ yêu và đắm chìm trong cảm giác khi yêu này đã nhé.
Chap 17:
Mình dậy trước Linh vì tiếngchuông báo thức của điện thoại. Đi ăn uống đến tận 4 giờ sáng mới về vậy mà 8 giờ sáng lại phải thức dậy đến công ty nhận thư hay đồ để chuyển phát rồi. Mắt mình lồi ra như hai cái chén. Khi mình dậy thì thấy Linh đang nằm nghiêng về phía mình, em ngủ rất say và mình chắc chắn rằng nếucó làm gì thì em cũng không biết. Hê hê. Vừa nhìn Linh vừa cười. Mình cũng chẳng hiểu sao mỗi khi ngắm Linh là tim mình lại đập loạn thêm một nhịp. Cái áo phông em đang mặc hơi rộng cổ nên khi em nằm lệch như thế nó hở gần mất một bên vai. Da Linh mịn và trắng nõn. Hic. Nhìn chỉ muốn cắn một phát. Mình đưa vuốt mấy lọn tóc đang rủ xuống trên mặt em, rồi kéo chăn đắp lại đi xuống nhà.
May mà sáng nay chỉ có 2 cái nên khoảng nửa tiếng làhoàn thành công việc. Một cái thì chuyển lên tận tòa nhà ở Hai Bà Trưng, còn một cái thì trong khu Linh sống trước đây. Đang chờ chủ nhà ra nhận đồ chuyển phát thì mình thấy hai chứ không phải một chiếc ô tô màu đen đỗ ở ngay trước cửa nhà Linh. Từ trong xe bố Linh bước ra. Một nhóm người mặc vest đen hay sơ mi cũng xuất hiện từ cái xe thứ hai. Tất cả đến đây chắcchỉ đều là tìm Linh về.
Mình vội kéo áo khoác lên tận miệng, chùm mũ và đội cả mũ bảo hiểm lại để không bị bố Linh nhận ra nếu bác ấy nhìn phía này. Từ bé đến giờ mình chưa nhìn thấy ai xấu trai như bốLinh. Lưng thì to như gấu còn cái mặt thì cứ bệu bệu như chó mặt xệ. Vì béo quá nên cũng chẳng nhìn rõ gáynữa. Đầu như được lắp thẳng vào thân bằng keo dính. Nếu có thể thì mình sẵn sang khuyên bố Linh đi kiểm tra ADN xem Linh có phải con gái ông không mà nhìn hai bố con chẳng giống nhau một tí tị tì ti nào.
Đúng như mình nghĩ, những người đi theo bố Linh tản ra hỏi han xung quanh, có lẽ họ đoán Linh sẽ quay lại đây hoặc hỏi han về chính mình, đứa luôn dính đên Linh như mông với quần lót.
- Biên lai đâu để cô kí
Mình giật mình quay lại thì thấy, chủ nhà mở cửa, tiến đến từ lúc nào không biết. Cô này cứ chằm chằm nhìn mình và hỏi là có hay qua đây không. Thôi chết, mình cũng nhớ là thỉnh thoảng hay trêu con gái mới học lớp 5 nhà cô sau này có lấy mình không.
Tibu
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️17/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/79⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸595/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Nghĩa Bạc Vân Thiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Nokia 5130c-2)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=15338

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic15338-29.html#p195523

Quay về Thơ, truyện ngắn