Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Ba, 06:10:32 - 26/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

[TRUYỆN] Bao Nhiêu Cũng Không Đủ

Re: [TRUYỆN] Bao Nhiêu Cũng Không Đủ

#42 » Gửi bài gửi bởi Tibu » 29/03/2013 08:04 » @196010

Tàn bữa, vẫn còn dăm bông thừa, Linh hỏi mình rằng thế chó ở đây có phải ăn chay không để còn cho nó một miếng.
- Có đấy, em sẽ làm nó bị phạt nếu cho ăn đấy.
- Hay quá, phải trả thù mới được. Cho ăn xong thì gọi sư thầy xuống quật vào mông nó.
Linh làm thật và con chó ănthật. @.@ Buồn cười nhất là cái bát sứt đựng cơm củacon chó chỉ có cơm và rau thật. Căng da bụng thì trùng da mắt. Hai đứa luyênthuyên một lúc rồi lăn đùngra ngủ. Linh ngồi dựa vào thành ghế, còn mình gối đầu trên lòng em. Đó thật sự là một cuộc đấu tranh mệt mỏi, để đạt được điều đó thì mình đã phải giả bộ vẫn còn chóng mặt, nếu không có gì mềm mềm để gối thì máu không lên đượcnão. Linh lưỡng lự một lúc rồi đồng ý nhưng chỉ là mộtlúc thôi. Thế mà hai đứa lại ngủ quên mất từ 1 giờ cho đến tận 3 giờ chiều. Chỉ khi tỉnh dậy khi tiếng còi xe bus vang lên và một đoàn khách du lịch đang dán mắtvào hai đứa khi tham quan chùa.
Ni cô buộc phải ra đánh thức hai đứa và yêu cầu giữý tứ một chút. Xấu hổ quá, mình với Linh rối rít xin lỗi. Giống như mọi lần, Linh lại đổ tại cho mình và lần này là đúng. Hôm nay vui quá, hai đứa mải chơi quên cả chuyện quan trọng nhất. Đến giờ phải về rồi mà vẫn chưa tìm thấy Bác Trà con ông Tách hay con ông Bình ông Ấm nào cả. Có lẽ dù ở lại đây cũng không tìm thấyđâu. Mình quay sang Linh nói.
- Không tìm thấy đâu, về nhà nhé em. Đâu cũng được.
- Ừ, về nhà thôi. Em đáp và có lẽ chấp nhận với thực tế.
Khi đi về xe bus vẫn đông nhưng hai đứa leo tót lên hàng đầu đứng nên thoải mái hơn nhiều. Phải công nhận rằng thà Linh quay lại nhà Dũng còn hơn là ở lại Bát Tràng. Có lẽ Linh cũng nghĩ vậy, nếu không có mình thì ai nấu mì cho em ăn, ai xông vào cứu em khỏi bị chó cắn như lúc nãy cùng nhiều điều khác nữa. Linh nắm chặt tay mình, chao ôi, đường về sau mà ngắn thế này.
Chap 21:
Về đến bến xe Long Biên thìcả mình với Linh đã quá ngán ngẩm với việc đứng và lắc lên lắc xuống nhu trên sàn nhảy trong xe bus rồi. Hai đứa cũng muốn đi bộ một vòng từ đây vào phố cổ rồi ra Bà Triệu bắt xe bus về sau.
- Không phải là Hai Bà Triệuđâu đấy nhé.
- Biết rồi, sao cứ nói mãi thế.
Đây là lần đầu thứ hai, thứ ba gì đó Linh mới đi bộ trênphố cổ nên cái gì cũng làm em trầm trồ, nhất là đồ ăn thì nhìn gì cũng muốn chén.Vào trong khu chợ Gạo, Linhđòi ăn chè xoài, chè trân châu và nói chung là muốn ăn những gì bày ra trước mắt. Mua mấy hộp vừa đi vừa ăn rồi mà ra chỗ Đào Duy Từ em cũng muốn trà chanh ở chính cửa hàng đầu tiên ở Hà Nội bán nữa chứ.
- Nhiều thế có mà đau bụngchết.
- Không sao, em là máy nghiền thức ăn mà.
- Vậy thì anh là máy rút tiềnphải không?
- Máy rút tiền lẻ thì có.
Mà đúng thế thật. Ăn tiêu thế nào mà trong túi mình chỉ còn không đầy 100 nghìn, mà bây giờ mới là giữa tháng. Tuy nhiên vì hôm nay vui hết nấc luôn nên mình cũng không bận tâm lắm. Mai là Chủ Nhật nhưng vì phải đi làm bù, nên mình muốn cả ngày hôm nay đi chơi với Linh cho đã. Đã gì thì đã, miễn làsố tiền trong túi đủ làm thỏa mãn cái tâm hồn Linh là được.
Khi đi qua bốt hàng Đậu có cái bể nước ngày xưa to đùng thì Linh đứng ngẩn ngơ hỏi.
- Đây là một đoạn của tháp nghiêng Pi-sa à?
- Không, một cài bồn chứa nước.
- Bồn nước gì mà to thế này. Bị vỡ một cái thì chạy sao kịp.
Thẳng tiến lên một đoạn, khi phát hiện thấy có đường ray trên tàu gần đoạn đi ra chợ Đồng Xuân thì Linh cứ ngồi khúc khích.
- Sao mà cười như điên thế?
- Em chợt nghĩ. - Linh chỉ chỉ lên phía trên. - Nếu như có ai tè xuống trong lúc bọn mình đi qua thì chạy kiểu gì đây?
Thế rồi cả hai đứa liền cười phá lên làm cho ai đi qua cứtưởng lũ rồ đang đi dạo mát. Khi đi qua chợ Đồng Xuân mình nói với Linh rằng chợ đã từng bị cháy nhưng nhờ vậy khi xây lại mới đẹp thế này. Em nghi ngờ lời mình nói và định chạy hỏi để kiểm chứng. Nhưng mình ngăn lại và dọa rằng sẽ bị tát gẫy răng khi hỏi như thế đấy.
- Nhưng chụp ảnh thì được, mà hình như anh với em chưa chụp chung với nhau bao giờ đâu.
- Chụp chung rồi đưa lên mạng để bạn anh tưởng em là gấu yêu của anh à. - Linh bĩu môi.
- Thì chụp rồi để làm phôngmàn hình máy tính chứ không đăng lên mạng là được chứ gì.
- Được rồi, vậy thì anh phải chụp riêng một tấm cái mặtngựa của anh để về em photo ra treo vào nhà tắm, lúc nào buồn lấy phi tiêu ra ném.
Kệ Linh muốn làm gì thì làm, cứ phải chụp ảnh cái đã. Thế là hai đứa chúc đầu vào nhau, chu mỏ, phồng mà, trợn mắt đủ kiểu để chụp. Mà không chỉ có ở trước mặt tiền chợ Đồng Xuân đâu nhé. Mà còn cả quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục, Nhà thờ lớn nữa. Cứ như là hai đứa từ rừng rú trở về rủ nhau lên phố giải ngố vậy. Đi qua phố Ngõ Huyện thì mùi cháo sườn với quẩy làm cả hai đứa không thể cưỡng lại được. Lại chui vào bên trong ngõ ngồi ăn. Ăn xong rồi mà vẫn còn thèm, nên nhìn nhau cười.
- Có cần anh muối mặt gọi cho em một bát nữa không?
- Có. - Linh cười toe.
- Em cũng sẽ gọi cho anh chứ?
- Không, như thế thì ai cũngtrố mắt nhìn em mà nói congái con đứa mà chẳng ý tứ gì cả.
- Cứ kệ thôi, gọi cho anh nhé.
- Anh cứ thử làm con gái thìbiết, xấu hổ lắm
- Ừ, anh đùa thôi.
Tibu
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️17/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/79⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸595/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Nghĩa Bạc Vân Thiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Nokia 5130c-2)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=15338

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic15338-41.html#p196010

Quay về Thơ, truyện ngắn