Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Năm, 21:01:12 - 04/07/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[TRUYỆN] Bao Nhiêu Cũng Không Đủ

Re: [TRUYỆN] Bao Nhiêu Cũng Không Đủ

#44 » Gửi bài gửi bởi Tibu » 29/03/2013 08:06 » @196012

Lúc này mình bắt đầu nhớ lại bộ mặt nhăn nheo, cái đầu không cổ như được gắn thẳng với thân bằng băng dính, cái bụng bia to tướng cùng cái vẻ sát thủ của bố Linh. Từ trên xe bus cho đến khi đưa Linh về nhà mình liên tục hỏi em vềbố để tìm ra cách đối phó với chuyện này. Một là xù hẹn để khỏi phải đau đầu để rồi khỏi phải gặp lại Linhluôn. Hai là đến gặp để rồi vẫn phải chia tay Linh vì rõ ràng bố em không ưa mình.Ấn tượng về lần đầu gặp đãlàm mình tổn thương, nhưng chẳng phải Linh cũng làm mình tổn thương mà mình vẫn cun cút chạy theo Linh sao. Cầu mong là mọi chuyện sẽ tốt đẹp như chuyện của mình với Linh vậy.
Thỉnh thoảng mình cũng đéo hiểu được tình yêu nữa. Thôi chết nói bậy lỡ mồm! (*…*’)
Chap 22:
Cuối cùng thì Linh lại chuyển học bạ ra ngoài và đã đi học lại. Con Bin đã lại được vùng vẫy trong ngôi nhà cũ mặc cho bố Linh phàn nàn đủ kiểu. Mình với bố Linh đã giáp mặt nhau, điểm hẹn là một quán bia hơi không xa nhà Linh lắm. Mà bố Linh cũng buồn cười, nói là muốn gặp nhưng mãimới sắp xếp để mình đến thưa chuyện, báo hại hơn một tuần mình nhai cơm như nhai rạ mà vẫn phải ănđủ ba bát một bữa.
Tầm 5 giờ chiều Linh gọi mình đến đây gặp bố, có lẽ bác nhà mới tan làm. Mình ra thì đã thấy bố Linh ngồi ở đây rồi. Cái bàn mình chuẩn bị ngồi là liệt đồ nhậu, bố Linh tự ngồi cuốn nem ăn hết cái này đến cái khác. Phải nói là ngay từ cáicách ngồi đã thấy khác con gái rồi, Linh ý tứ bao nhiêu thì bố cứ kiểu anh phu xe bò khoác bộ vest giám đốc. Sau này thì mình mới biết là bố Linh giàu lên là nhờ buôn bán bất động sản, rồi mở công ty nên cái tính phàm phu do học ít ngày xưa vẫn không mất đi đâu được.
- Ngồi đi, tự rót bia rồi bác bảo mày cái này. - Bố Linh hất hàm ra lệnh cho mình.
- Dạ cháu uống nước ngọt được không ạ?
- Chán thế, đếch uống được bia à? Thế lỡ sau này mày làm con rể bác thì làm thế nào đây. Thôi, uống cho quen dần đi. Cho anh mấy bia tươi nữa nhé.
Vì bố Linh đã nói vậy nên mình cũng nể nang, hò dô trăm phần trăm với bác chobác vui. Bia lạnh rát cả cổ, nên mình chỉ uống được từng ngụm nhỏ còn bố Linhloáng một cái đã hết cả cốc.
- Thuốc đây, hút đi. - Bố Linh ném lên bàn một bao thuốc ngoại. Về sau mình mới biết là một bao này có giá hơn 200 nghìn. Bác tự lấy một điếu châm và hút.
- Cháu không hút thuốc.
- À thế à. thanh niên không hút thuốc thì trông ra dáng hơn là lũ nghiện ngập bọn tôi có phải không? - Bố Linhlè nhè nói.
Trong lúc đợi mình, bố Linh đã tự thưởng cho bản thân mấy cốc rồi. Bác ấy ra vẻ người say nhưng rõ ràng là vẫn chưa thấm vào đâu. Mình hiểu rồi, bác ấy mượn bia rượu để nói chuyện đếnnơi đến chốn với mình.
- Ý cháu không phải thế ạ. Nhưng ít nhất đó cũng là điểm tốt để cháu có thể chơi với Linh phải không bác?
Bố Linh vờ như không nghethấy, gọi thêm cốc bia nướcvừa tu vừa hỏi mình vài câukhó chịu khác.
- Mà mày tên gì, bác gặp mấy lần rồi mà vẫn chưa biết tên. Hơn Linh mấy tuổi đấy hả.
- Cháu là Hưng ạ, cháu hơn Linh 2 tuổi đang học đại học ạ.
- Hơn 2 thì không hợp rồi, bác đi xem số cho Linh người ta bảo thế đấy. Thế bố mẹ cháu ở đâu, làm gì, nhà có mấy anh em?
- Nhà cháu ở đây ạ? Bố mẹ cháu làm mấy việc vặt không đáng kể. Cháu còn một em gái. Mình thành thật đáp
- À thế à. Nuôi được cháu ăn học chắc cũng chạy ngước chạy xuôi đây. Thế học hành thế nào, chắc cũng nói tiếng Anh như gió còn hơn cả con Linh nhà bác ấy nhỉ?
- Cháu học không tốt lắm nên chỉ chọn trường điểm thấp vào thôi. Tiếng Anh cháu không bằng Linh.
Bố Linh đã uống hết cốc nữa và lại gọi thêm tận 4 cốc nữa. Bia lạnh làm họng mình đau, nhưng dưới sự thúc ép của bố Linh mình cũng uống hết một cốc. Mớithế mà mặt đã đỏ tía tai rồi.Uống xong, bố Linh vừa gắp thức ăn lia lịa vừa tiếp tục nói chuyện với cái giọngrất khó chịu.
- Con Linh nhà bác dạo này trông gầy và yếu lắm. Cho nó tiền thì nó không nhận lại còn vênh mặt bảo là dịchthuật với dịch sách cái mẹ gi ấy. Con Linh nó ngoan, thế mà chẳng hiểu sao chơi với bạn mà thành ra như thế.
Mình im lặng, cứ nghe bố Linh nói tiếp.
- Bác là bố nó và nhà cũng có điều kiện nên chiều nó. Nhưng nhìn nó chơi với bạnnhư thế thì sao mà yên tâmđược. Nói thì nó không nghe, ra ở riêng rồi còn bỏ nhà đi lang thang nữa. Mà nhìn lại nhà mình thì toàn người có học thức, có điều kiện thì sao mà thế được. Chắc chắn là bị bạn xấu rủ rê rồi, cái lũ mất dạy ấy.
Đến lúc này thì mình khôngkìm chế được nữa, không thể nhường nhịn bố Linh được nữa. Đây là con người càng nhún thì càng lấn tới và là điển hình của loại người kiếm được tiền tự cho mình là vương, là tướng.
- Vâng, cháu cũng công nhận là Linh học được từ ai mà cốt cách khác bác lắm ạ.- Hơi nói dối một chút, vì Linh với bố giống nhau ở điểu muốn người khác nghe theo ý mình
- Ừ thì không học được ở bác thì nó chơi với đám bạngiống nó nên thế đấy.
Bạn giống Linh là bạn như thế nào thì mình nghĩ bố Linh cũng không đủ tư chất để hiểu đâu. Nhưng mình không tranh cãi nữa, vì đây có thể sẽ là bố vợ mình mà lôi hết ra nói thì cũng chẳngra gì.
Tibu
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️17/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸595/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Nghĩa Bạc Vân Thiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Nokia 5130c-2)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=15338

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic15338-43.html#p196012

Quay về Thơ, truyện ngắn