Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Ba, 07:02:10 - 26/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

[TRUYỆN] Bao Nhiêu Cũng Không Đủ

Re: [TRUYỆN] Bao Nhiêu Cũng Không Đủ

#48 » Gửi bài gửi bởi Tibu » 29/03/2013 08:12 » @196017

Chap 24:
Mình vốn không phải là thằng nghĩ nhiều, nên chỉ sau một đêm tỉnh dậy là mình hoàn toàn có thể quên đi những gì bố Linh rasức dọa dẫm. Mặc kệ, mình cứ yêu con gái bố Linh, yêu cho đến bao giờ con Bin nhà Linh đột biến gen và hóa thành con chuột mới thôi.
Mấy hôm sau thằng Dũng qua gõ cửa nhà mình, mà vào lúc 8 giờ sáng mới bất bình thường chứ. Thằng này hôm nay dây đồng bị chập dây nhôm do thất tìnhchắc. Giờ này mình chuẩn bịđi chuyển phát.
- Tao có giấy đi nghĩa vụ rồi. Sáng nay vừa đi khám tổng thể xong, đủ sức khỏe là đi. - Dũng nói nhẹ như không.
- Thật à? Mày quyết tâm rồià, thế có hối hận không? Tao nghe chú tao kể vi phạm kỉ luật thì phải đi tìm đủ loại cứt lấp đầy một cái hố đấy.
- Có mà đổ vào mồm mày ấy. Bây giờ khác rồi, sướng lắm.
- Ờ, cứ ở đây mà nói sướng đi. Đến khi vào thì biết thôi.Mà nhìn mày như cái xác vethì đeo cái ba lô cũng bẹp dí. - Mình cười.
Dũng nói rằng bây giờ có hối thì cũng đã muộn rồi, không chỉ nó mà đến mẹ nócũng đứng đậy hoan hô và nói rằng ở nhà vẫn còn mộtthằng nữa, đợi lúc nào đủ tuổi mà thi trượt đại học cũng cho đi luôn.
- Mẹ tao sợ tao sẽ nát người khi như thế này mày ạ. Bây giờ niềm vui của tao chỉ là ngủ, thức đêm và hút thuốc.
Đúng là trông Dũng bây giờgầy hơn cả trước, như đứa nghiện giai đoạn cuối vậy. Nhìn nó như thế mình chẳng nghĩ Dũng qua được đợt kiểm tra trước khi nhậpngũ. Nhưng xét trên một khía cạnh khác thì đúng là nó phải được đưa đi cải tạo thật. Có lẽ 18 tháng trong quân ngũ sẽ rèn luyện nó cứng cáp hơn, đàn ông hơn và chỉ ở đấy nó mới quên được Hà. Mình rất tiếc khi hai đứa chia tay nhưng chính mình cũng chưa tim ra được cách để gỡ rối cho chuyện của mình nữa là.
- Hay là mày học theo tao đi, chơi bời một tí để em Linh bỏ rồi đi bộ đội với tao.
- Tao chưa điên đâu. Linh sẽkhóc thét khi không có tao phơi quần áo cho.
- Gì cơ, sao mày nhục thế? Hà toàn giặt rồi phơi cho tao hết chứ ai như mày. Sung sướng gì mà khoe.
- Hehe, phơi quần áo cũng có sướng của nó đấy. Sẽ biết hết em sẽ mặc gì ngày hôm đó. Tao bây giờ nhờ từng cái quần lót của Linh rồi.
Cả mình lẫn Dũng đều phá lên cười, niềm vui mà chỉ cónhững thằng đàn ông mới hiểu. Mà thằng Dũng cũng bệnh hoạn thật, nó còn hỏi đùa là mình có giấu đi cái nào mang về đêm đêm lại mang ra ngắm không. Mìnhthề là trong khi phơi mình còn bị đỏ mặt nữa là chứ đừng nói việc đánh cắp quần của Linh. Nhưng vài lần Linh hớ hênh quần trong lòi ra bên ngoài mà điđi lại lại như không thì hômđấy mình nhìn toét mắt cũng không chán. Chỉ là hở quần chíp thôi sao mà lại hấp dẫn đến vậy nhỉ.
Mình với Dũng đi ăn sáng, nó rỗi việc nên cùng đi chuyển phát với mình luôn. Đến hơn 10 giờ thì xong việc, mình rủ nó trà đá ngắm nghía mấy em nữ sinh trốn học đi chơi. Khiếp, bọn này chửi bậy như hát hay và đứa nào cũng trông già trước tuổi. Bọn này mặcáo trắng nhìn bên trong toàn chấm bi, với da báo nhưng mình nhìn thì lại nhăn mặt chứ chẳng có cảmxúc gì như Linh cả. Đột nhiên thằng Dũng nảy ra vài câu hỏi cùng một loạt ý kiến kiểu “Bác sĩ hoa súng” mà nghe xong mình chẳng biết phải làm thế nào.
- Mày với Linh chưa quất nhau phải không?
- Mẹ thằng này… Sao mày biết? - Mình mở to mắt.
- Trai tân lòi ra ngay giấu sao được người từng trải như tao. Thế có định quất không, tao cho mượn nhà này.
- Nói cứ tưởng ngon ăn lắm, mày tưởng Linh là ai chứ. Tao chằm chằm nhìn vào ngực khi em mặc áo phông còn bị tát rụng cả răng.
- Ngu, thì phải giả vờ rủ nhau đi mua bún chả rồi giảvờ làm đổ nước mắm lên người chứ. Rồi tiếp theo tìm cái nhà nghỉ bảo là đi tắm mà triển khai thôi.
- Chỉ đơn giản thế thôi à, tao có phải đổ nước mắm vào mình không?
- Đổ vào mày để chó nó quất à? Cứ thế làm là được.
Lúc này chỉ là mình hùa theo Dũng mà làm thôi, chứnếu mình nghe nó thì Linh nhét cả cái áo dính nước mắm vào mồm mình mất. Nếu có dây vào cả quần thì em cũng nhét cả quần luôn.Mình để ý là từ sau hôm haiđứa cãi nhau, mình mới nhận ra là mình rất ít khi đưa em đi học nhưng phơi quần áo hộ thì nhiều khôngđếm được. Một phần trong thời gian đó việc học của Linh bị gián đoạn do hết chuyển vào rồi lại chuyển ra. Hay hôm nay đến trường đón Linh nhỉ.
Ba hoa bốc phét với Dũng cho đến tận gần trưa mới giải tán. Mình liền qua trường Linh đợi trước. Dọc đường mình cứ nghĩ về cái trò mà Dũng bày, vừa bẩn vừa hấp dẫn. Hay là thử xem, cùng lắm chỉ ăn tát vàicái. Đi qua một quán bún chả mình tự hỏi liệu mua nước mắm thôi thì có bán không nhỉ? Cuối cùng mình cả bún, cả chả, rau và nước mắm. Ăn trưa mà
Đợi mấy phút thì cũng cuối cùng cũng thấy Linh. Sao mà tim mình đập thình thịch thế này. Chỉ là ăn bún chả thôi chứ không làm cái trò mà thằng Dũng mất dạybày ra. Linh thấy mình từ xa, em vui khi thấy mình đón.
- Hôm nay ăn nhầm cái gì hay sao mà qua đón em thếnày, lại còn mua sẵn bún chả nữa chứ.
- Ừ, anh mua sẵn để đổ... à không, để em ăn với bún cho đỡ nhạt
- Ơ, thế chẳng lẽ lại mua về ăn với cơm à. - Linh cười phá lên rồi leo tót lên xe.
Tibu
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️17/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/79⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸595/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Nghĩa Bạc Vân Thiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Nokia 5130c-2)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=15338

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic15338-47.html#p196017

Quay về Thơ, truyện ngắn