Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhChủ Nhật, 10:14:22 - 07/07/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

Ngã rẽ cuộc đời ở tuổi 16.

Re: Ngã rẽ cuộc đời ở tuổi 16.

#65 » Gửi bài gửi bởi colasoc20 » 30/03/2013 10:55 » @196823

Chap 29

Tôi đi ra khỏi cửa phòng, yên tâm là Lan đã bắt đầu ổn hơn…tôi từ từ tiến đến và ngồi xuống bên cạnh Linh, lúc này đã ăn xong phần cháo tôi mua cho em.
- ‘Bột sao rồi hả anh?’ Linh quay qua hỏi tôi khi thấy tôi vừa từ trong phòng ra.
- ‘Cũng tạm ổn hơn…chịu ăn rồi’ tôi cười với em rồi đáp.
- ‘Anh Hải giỏi thật…em là bạn thân với Bột mà đôi khi khuyên mãi Bột còn không chịu nghe đấy’ Linh ra vẻ lý sự với tôi, không khí bây giờ đã bớt căng thẳng…mặc dù Long vẫn chưa có dấu hiệu gì tiến triển.
- ‘Anh đâu biết đâu…chỉ vào doạ Lan là không ăn thì Long nó không vui đâu, hì’
- ‘Ra thế’ Linh bụm miệng cười bí mật sau khi nghe tôi nói thế.
- ‘Sao lại cười đấy?’ tôi thắc mắc hỏi.
- ‘nghĩ lại thì em thấy mắc cười thật, anh Hải biết không, ở trên lớp Bột cứ nhắc về anh Long suốt đấy’ ra thế, thằng này cũng có phước thật.
- ‘Vậy mà ngoài đời hai đứa cứ như chó với mèo’ tôi đùa vào
- ‘Dạ thì thế…mà hôm nay là lần thứ hai em thấy Bột khóc đó’ bỗng dưng Linh lại làm trầm bầu không khí xuống.
- ‘Lần thứ hai??? Thế còn lần đầu là vì gì???’
- ‘Lần đầu là lúc mẹ Bột mất’
- ‘Mẹ Lan mất? Vậy còn cái cô hôm bữa tụi anh gặp…?’
- ‘Là mẹ kế thôi anh ạh…lúc mẹ ruột của Bột mất, Bột khóc dữ lắm, lúc đó…cũng gần giống như thế này…em và Bột đi học về, thì Bột nghe tin mẹ nằm trong bệnh viện…mẹ Bột bị tai nạn’ thật sự, tôi không hiểu sao…những người con gái tôi quen biết…ai cũng có mảnh đời bất hạnh, cũng có những nỗi buồn riêng tư thầm kín…hay đó là do định mệnh đã sắp đặt như thế…nghe Linh kể mà lòng tôi nặng trĩu…
- ‘Bột nói với em là Bột sợ vô bệnh viện lắm…làm Bột nhớ tới mẹ’
- ‘Hoá ra là thế…Haizz’ tôi thở dài ngao ngán.
- ‘Ai cũng có nỗi buồn riêng cả anh Hải nhỉ…anh Hải thì sao? Có không?’ bỗng Linh quay qua hỏi tôi.
- ‘Anh cũng…không biết nữa’ tôi lắp bắp đáp.
- ‘không biết là sao ạh… ?’ lại đôi mắt tròn xoe soi thẳm vào trái tim tôi…không cho tôi cơ hội nói dối hay suy nghĩ tìm đường trốn tránh.
- ‘Nỗi buồn riêng…uh, thì có…là lúc anh chia tay người ấy’ tôi cười mỉm, cúi mặt xuống và nói…tôi đang trốn tránh ánh mắt ấy của Linh.
- ‘Anh kể em nghe được không?’ thật bất ngờ khi tôi nghe Linh nói như thế.
- ‘Em muốn nghe?’ tôi hỏi lại một lần nữa.
- ‘Dạ’
- ‘Cô ấy là một người có nghị lực sống cực kì mạnh mẽ…Anh gặp cô ấy ở một buổi offline nhỏ…do anh mê mẩn giọng hát của cô ấy…’ rồi tôi hồi tưởng lại về P.Anh…những khoảnh khắc, kỉ niệm cũ về mối tình đầu cứ thế trôi về…như chỉ mới xảy ra ngày hôm qua…tôi nhớ rõ tất cả, không quên được một chi tiết nào…tôi kể cho em nghe…tâm sự những điều bấy lâu nay tôi giấu.
- ‘Chắc anh thương P.Anh lắm nhỉ?’
- ‘Anh cũng không rõ…nhưng anh không thể chối rằng anh từng rất yêu P.Anh…nhưng anh không thể mang những kỉ niệm ấy theo anh cả đời được…’ tôi nói hết suy nghĩ của tôi.
- ‘Dạ…P.Anh tốt thật’ Linh nhìn thẳng xa xăm, nở nụ cười…tôi không hiểu nụ cười ấy có hàm ý gì…
- ‘Uhm…thôi anh đi ra đây chút…Em ngồi nghỉ đi’ tôi đứng dậy, đi ra ngoài để lảng tránh câu chuyện buồn này…một đêm dài với bao nhiêu suy nghĩ trong đầu…nó khiến tôi quá mệt mỏi rồi.

Tôi đi ra cửa bệnh viện…làm một điếu thuốc. Ngước lên bầu trời cao…những ngôi sao đang nhìn xuống cả nhân gian này.... Sao àh, P.Anh bây giờ thế nào…mày cho tao biết được không? Tôi vừa nhìn sao vừa tự hỏi, khoé mắt tôi cay cay…tôi không khóc, chỉ là…nước mắt đang chờ thời cơ để tuôn ra …một đêm dài giá lạnh, tôi nhớ lại những đêm dài tôi còn P.Anh ở cạnh bên…lúc này tôi đang chở P.Anh đi chơi, đi ăn…chúng tôi vui đùa bên nhau tưởng chừng như không gì có thể xa cách được…ấy vậy mà… tôi ngăn những giọt nước mắt của thằng đàn ông rơi ra…vì tôi biết ở một nơi nào đó, P.Anh có thể cũng đang như tôi, nhìn lên trên bầu trời sao…và ước cho tôi được hạnh phúc…vì thế, tôi không thể khóc.

Chuyện gì cũng có thể xảy ra trên cái cõi đời này…Tôi không muốn chạy trốn hay né tránh chuyện gì, tôi sẵn sàng đương đầu với mọi chuyện…Nhưng, tôi chỉ xin, đừng biến Linh thành một P.Anh thứ hai của tôi. Tôi không hề muốn như thế, không hề muốn có một kết thúc buồn như thế xảy ra. Vâng, tôi đã yêu Linh…tôi không phủ nhận nữa…cho nên, hãy cho tôi được yêu Linh một cách đàng hoàng nhất…Xin sóng gió hãy tránh xa tôi ra, chỉ một lần này…Làm ơn nhé.

Tôi cứ hút, qua điếu này đến điếu khác. Những suy nghĩ về Linh, về Lan, về Long…những kí ức chợt ùa về của P.Anh, những suy nghĩ về cuộc sống…nó khiến tôi như nghẹt thở…tôi hút đến khi mắt tôi lịm đi vì mỏi mệt…tôi mới lờ đờ bước vào lại phòng chờ.

Vào lại trong bệnh viện, tôi thấy Linh đã ngủ từ lúc nào. Đứng nhìn Linh ngủ, tôi mới thấy rằng…em quá thánh thiện. Tại sao trên đời này vẫn còn những người như em chứ?…Em nhìn cuộc đời một cách quá đẹp, quá trong sáng…Liệu em có biết ngoài kia là bao nhiêu sự lọc lừa, dối trá, đau khổ không…Tôi nhìn em, em quá bé nhỏ…và ngay cả lúc ngủ, em cũng vẫn nở nụ cười “thương hiệu” của em…Tôi cởi bỏ chiếc áo khoác ra, tôi đắp lên cho em, và khẽ vuốt tóc của em…Em đã ngủ sâu…không hay biết rằng có một anh chàng đang say đắm em, nhìn em ngủ ngay lúc này đây.

Tôi đứng dậy, khẽ liếc vào phòng, và tôi thấy Lan cũng đã thiếp đi bên cạnh giường của Long. Tội cho Lan, Lan cũng có nỗi đau riêng của mình…vậy mà bấy lâu nay em luôn tỏ ra là mình mạnh mẽ… Lan àh, hãy luôn như thế em nhé, hãy luôn là Lan kiêu kỳ và cứng rắn mà anh biết…như thế em mới trị được Long em àh…tôi nhìn Lan và cười.

Như không còn chuyện gì để làm…tôi lặng lẽ, ngồi xuống cạnh bên Linh…đầu tôi tựa ra đằng sau ghế…và tôi nhắm mắt lại, để cho những suy nghĩ trôi qua…tôi thiếp đi…

Sáng hôm sau, tôi thức giấc sớm vì tiếng lục đục của xe đẩy y tá…tôi mở mắt ra, dụi dụi mắt…cảm giác có gì đó đè nặng lên trên vai, tôi quay qua thì…
Linh, là Linh đang tựa đầu vào vai tôi…em ngủ tựa vào vai tôi…có mơ tôi cũng không tin được là có chuyện này xảy ra…em vẫn đang ngủ, không hay biết gì hết…bỗng nhiên tim tôi đập nhanh, tôi hồi hộp, đưa tay lên vuốt nhẹ đầu em…mùi hương tóc em bay thoảng qua tôi…một mùi hương thơm thật dễ chịu…Tôi không di chuyển nữa, tôi lại nằm ngả ra tiếp, cho em tựa đầu vào vai tôi ngủ…Còn tôi, tôi nhìn em như thế này là đủ…không cần gì hơn vào lúc này.

Bỗng chưa được bao lâu thì Linh thức giấc vì các cô y tá nói chuyện ngay trước cửa phòng của Long…cướp đi khoảng thời gian hạnh phúc ngắn ngủi của tôi…Thật là tàn nhẫn…
- ‘Ơh, ủa…em ngủ quên trên vai anh Hải àh?’ Linh vừa thức giấc, thấy thế liền rút đầu lại, dụi dụi mắt, mặt đỏ lên vì ngại.
- ‘Uh, làm vai anh giờ không cử động được luôn nè…Ây da’ tôi giả bộ bị liệt cái vai, mặt nhăn nhăn, nghiêm trọng lắm.
- ‘Thôi chết rồi, em không biết, em ngủ không biết gì hết…Em xin lỗi, làm sao bây giờ?’ Linh cuống hết cả lên, buồn cười thì thôi rồi.
- ‘Anh không biết đâu, đau quá… Em đấm vai cho anh đi xem có đỡ không?’ tôi lấy tay chỉ chỉ.
- ‘Em không biết đấm’ mặt Linh xị xuống, tội hẳn ra.
- ‘Vậy thôi, nếu vậy thì em phải có trách nhiệm với cái vai anh…’ tôi quay qua, làm mặt gian xảo, nhìn thẳng vào mắt em.
- ‘Ơ, là sao ạh?’ Linh bối rối thấy rõ.
- ‘Là em không được tựa vai ai khác, chỉ được tựa vai anh thôi…’ tôi vừa nói vừa cười, nửa đùa nửa thật.
- ‘…’ Linh không đáp, cúi đầu, nhưng tôi thấy em cười.
- ‘Haha, thôi anh đùa đấy, thôi anh đi vô xem thằng Long thế nào’ tôi nói rồi đứng dậy.

Tôi đi vào phòng thì Lan đã dậy từ hồi nào không hay. Nhìn thấy tôi, Lan gật đầu chào, cười mỉm. Nhìn Lan hôm nay đã khá hơn hôm qua, chí ít là đã cười được. Tôi hy vọng em sớm vui vẻ lại, chứ nhìn em như hôm qua, tôi còn thấy khó xử, huống chi là thằng Long…nó mà tỉnh lại thấy em như thế, chẳng biết nó phải làm sao nữa.
Linh vào phòng sau tôi, đặt lốc sữa xuống cạnh bàn của thằng Long…rồi Linh ngồi xuống bên cạnh của Lan, nắm tay Lan và nói chuyện động viên gì đó…tôi thấy tình hình tốt hơn nhiều rồi, tất cả bây giờ chỉ đang trông mong chờ cho thằng Long tỉnh lại.

Và trưa hôm ấy… Long đã mở mắt ra…nhìn bọn tôi…Cuối cùng thì anh hùng của Lan đã tỉnh lại...
colasoc20
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️7/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸33/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ?????
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Google Chrome 25.0.136)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=15262

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic15262-64.html#p196823

Quay về Thơ, truyện ngắn