Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Ba, 13:05:47 - 26/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

[Truyện ngắn] Và con tim đã vui trở lại

Re: VÀ CON TIM ĐÃ VUI TRỞ LẠI Chap 1 -171

#35 » Gửi bài gửi bởi Hunglabocau » 01/04/2013 12:59 » @198594

035 Sao không nói sớm?

Quẹo vào một con đường nho nhỏ, lại vòng qua một đỉnh núi, thấp thoáng trong những bụi cây xanh biếc rõ ràng xuất hiện một căn nhà 2 tầng rộng rãi theo kiến trúc Trung Hoa.

Phía trước hiên nhà là một khoảng sân rộng và sạch sẽ, phía nam là hồ nước được thau rửa sạch sẽ, trong vắt.

Đúng là xuân về hoa nở, thời tiết thật đẹp, khóm hoa sơn trà bên hiên đã lấp ló mấy nụ hoa hé nở.

Vòng qua ao, anh liếc mắt nhìn thấy chiếc Bugatti đậu trước nhà, khóe miệng nhẹ nhàng cười, nghĩ rằng tiểu tử kia quả nhiên không nén được tức giận.

Chậm rãi dừng xe, bước vào phòng, quả nhiên thấy Huân đang ngồi trước đàn dương cầm khảy loạn xạ.

Khưu Thiểu Trạch vừa cởi bỏ áo khoác, vừa tủm tỉm hỏi: "Tiểu tử ngươi làm sao lại tới đây? Hôm nay không trở về tổ uyên ương sao?"

Dứt lời, tiếng đàn im bặt.

Anh ngước mắt nhìn lên, Huân từ khi nào đã đứng trước mắt.

Bỗng một giọng nữ trung niên nhu hòa dễ nghe truyền đến: "Huân tới thăm mẹ, hai đứa thật là tri kỷ, mẹ đang băn khoăn sao không thấy con, tức thì con về tới”.

Hai người cùng nhìn về phía phía sau, Khâu mẫu đang bưng một mâm hoa quả từ dưới bếp đi lên.

"Không sai, tôi chính là đến thăm mẹ nuôi. Thế nào, ông có ý kiến gì?" Huân thần sắc lạnh lùng, chăm chú nhìn Khưu Thiểu Trạch, ngữ khí cứng ngắc.

Khưu Thiểu Trạch mặt không đổi sắc, trêu chọc anh: “Không ý kiến, chẳng qua tôi tưởng rằng người nào đó là tới hỏi tội”.

Khâu mẫu tới đứng giữa 2 người, lo lắng hỏi: "Hai người các con... Có chuyện gì?"

Lặng im một lát, Huân đột nhiên lưu manh ôm lấy Khâu mẫu, cười hề hề nói: "Không có gì, chúng con có thể có chuyện gì được chứ. Mẹ nuôi, vì công tác bận rộn nên Thiếu Trạch cũng không thể thường xuyên về nhà thăm mẹ, mẹ có trách đứa con trai nuôi này không?"

"Hài tử ngốc, đó là phúc phần của Thiểu Trạch. Con giúp nó có được chức vụ cao như vậy ở Thị, còn giúp cho mẹ con ta một nơi ở tốt như thế này, ta làm sao có thể trách con được? Đúng không, Thiểu Trạch?"

Khâu mẫu nhìn về phía Khưu Thiểu Trạch, tươi cười hiền lành. Cuộc sống nơi núi rừng thanh tịnh dường như khiến tâm hồn bà ngày càng thanh nhã.

Bà luôn như vậy nhắc nhở anh, phải hiểu rõ bản thân mình đang ở vị trí nào.

Kỳ thực anh đều biết hết, mà anh cũng luôn yêu cầu bản thân mình như vậy.

Anh khẽ vuốt cằm, cười nói: "Mẹ, mẹ nói không sai. Vừa rồi con chỉ là cùng Huân đùa một chút mà thôi, tiểu tử này gần đây đang vướng vào ái tình, vì thế đặc biệt dễ dàng nổi giận”.

Nghe vậy, Khâu mẫu hoan hỉ nhìn về phía Huân, vội vàng hỏi: "Phải không? Huân, là con gái nhà ai? Có thể khiến con si mê nhất định phải là một cô gái rất ưu tú, khi nào thì dẫn cô ta tới cho mẹ nuôi nhìn mặt?"

Không nghĩ tới Khưu Thiểu Trạch dám phủi bỏ chuyện ấy nhanh như vậy, Huân lạnh lùng trừng trừng nhìn anh.

Thế nhưng ngữ khí lại ôn hòa khi trả lời Khâu mẫu: "Mẹ nuôi, chúng con mới đang tìm hiểu, còn chưa có gì chắc chắn. Chờ quan hệ của chúng con xác định, con nhất định sẽ mang cô ấy tới thăm mẹ”.

Nghe Huân dè dặt cẩn thận tìm từ, khác hẳn vẻ ngạo nghễ trên thương trường, Khưu Thiểu Trạch nhịn không được, bật cười: “Ông khoan hãy nói, có lẽ có chút hiểu lầm. Hôm nay tôi mời cô ta cùng nhau ăn cơm, kết quả là vừa ra đến cửa, cô ta liền cùng đi với một người đàn ông đeo kính”.

"Cái gì! Sao không nói sớm?" - Trần Huân gầm lên.

Dứt lời, rào rào tiếng xe vang lên, Huân đã mất hút ngoài xa…
Hunglabocau
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️11/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/79⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸263/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Truy Phong Quyết⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Firefox 11.0)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=15570

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic15570-34.html#p198594

Quay về Thơ, truyện ngắn