Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Tư, 13:12:23 - 03/07/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện ngắn] Và con tim đã vui trở lại

Re: VÀ CON TIM ĐÃ VUI TRỞ LẠI Chap 1 -171

#57 » Gửi bài gửi bởi Hunglabocau » 02/04/2013 12:04 » @199076

052 Con nhím bị thương

“Cái gì?”

Đôi mắt sâu thẳm của anh đang nhìn chằm chằm như là khắc sâu vào trái tim cô, khiến tim cô loạn nhịp...

Anh làm sao có thể biết? Trong lòng cô cả kinh, đột nhiên có cảm giác mình giống như là bị người cười cợt…

"Anh nói... Em hôm nay thật không vui, vì sao?"

Miệng anh tỏa ra chút mùi rượu, phà lên mặt cô, khiến cô choáng váng.

Cô nỗ lực giữ bình tĩnh, anh nóng bừng, quá mức nồng nhiệt, hơi thở nồng đậm đến mãnh liệt chiếm cứ từng tế bào trong cô.

Tiếng nói của anh thuần hậu dễ nghe, mỗi lời anh nói ra càng làm thần kinh cô căng cứng. Đầu anh hơi hơi cúi xuống trước mắt cô, Hoan Hoan ngây ngốc nhìn đôi môi đỏ mọng khi đóng khi mở của anh, mê mị.

Lời của anh thật nhu hòa, thậm chí mang theo vài phần trấn an, cực cẩn thận muốn hướng dẫn cô khẳng định đáp án.

Hoan Hoan tóc gáy dựng ngược. Có lẽ, trong tiềm thức của cô, không muốn có bất kỳ liên quan gì với anh. Anh rất nguy hiểm, cô thầm nghĩ muốn tránh anh đi, sợ hãi anh sẽ dẫn mình vào tình cảnh nguy hiểm.

Vậy là tình yêu? Nhưng cô không nghĩ yêu anh, vì sao không nghĩ yêu một người tuấn tú đẹp trai như vậy? Có phải do anh quá trẻ tuổi, khiến cô sinh lòng tự ti? Có phải do anh phong lưu, mà cô lại không cách nào nắm bắt? Có phải vì vết thương do Tiếu Tử Mặc gây ra còn chưa bình phục, nên cô sợ hãi yêu anh sẽ trầm luân, trọn đời thoát thân không được?

Cô không biết chính xác vì sao, nhưng cô biết mình đang sợ, dè dặt cẩn trọng bảo vệ cho tâm hồn không bị vết thương chồng chất.

Sở dĩ, cô chỉ có thể cố giả bộ thành một con nhím, cực lực xù lông, không cho phép mình có bất kỳ ý tưởng lạ nào, quyết đoán nói: "Không có! Ta rất vui... Ngươi không cần tự cho là đoán đúng ý nghĩ của người khác!" .

Huân lẳng lặng nhìn cô đang ra sức gồng mình, điều đó càng làm hiện ra nội tâm yếu ớt của cô.

Nếu không phải tình thế bức bách, anh thật hạnh phúc được mỗi ngày cùng cô chơi trò đuổi bắt. Anh thật muốn nói cho cô biết mình chính là Huân, là người đã yêu cô từ hồi đại học. Anh chỉ nghĩ che chở tốt cho cô, cưng chiều cô, cô cứ việc cái gì cũng không cần biết.

Nhưng là, mặc kệ anh chỉ rõ cái gì, ám chỉ cái gì, cô đều sẽ bao bọc bản thân kín đáo, khó có thể tới gần. Cô không phải một người dễ dàng chinh phục, lại càng ngụy trang chôn sâu vết thương lòng. Anh thật tìm không ra đường vào tim cô. Dù cô đã chia tay người yêu, anh vẫn vô phương tiếp cận…

Bất đắc dĩ, anh mới nhờ Hiểu Hiểu cùng diễn một vở tuồng, khiến anh vui mừng biết cô đối với anh là có cảm giác.

Cô lúc này đôi môi gắt gao mím chặt, nhíu lông mày nhìn anh chăm chú, làm như đang sợ, vừa tựa như là đề phòng.

Trong lòng anh mềm nhũn, đôi tay buông lỏng giam cầm, ngón tay cái chậm rãi khẽ vuốt trán cô, kéo dãn đầu lông mày, vén tóc để lộ ra khuôn mặt thanh tú làm say lòng người...
Hunglabocau
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️11/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸263/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Truy Phong Quyết⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Firefox 11.0)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=15570

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic15570-56.html#p199076

Quay về Thơ, truyện ngắn