062 Kích cỡ thật vừa vặn
Nhẹ nhàng cười, nói: "Hoan Hoan, em thử xem, nếu không vừa anh sẽ đi sửa. Anh còn có việc phải đi ra ngoài một chút, sẽ không giúp em được”.
Ai muốn anh giúp? Anh không có nhà tôi cũng vẫn rất tốt mà? Hoan Hoan tức giận nghĩ, buồn buồn hừ một tiếng xem như đáp lại.
Chờ Huân đi xa, cô nhịn không được lòng hiếu kỳ, liền mở túi ra, bên trong dĩ nhiên là một cái đầm dự tiệc.
Lễ phục, sắc màu diễm lệ lại cao quý tao nhã. Hoan Hoan thường xuyên tham gia tiệc rượu, đối với loại lễ phục cao cấp này cũng không xa lạ gì. Chỉ hơi nhìn kỹ có thể nhận ra: cái này chắc chắn giá rất đắt, nói không chừng còn là tác phẩm của một nhà thiết kế nổi tiếng.
Giật mình, anh sao có được 1 cái đầm đẹp như thế này?.
Lễ phục cao cấp?
Nữ nhân có phải đều như thế không? Tuy rằng nội tâm cô kháng cự Trần Huân, nhưng không cách nào kháng cự lễ phục xinh đẹp như vậy.
Đứng gần cửa sổ thay đầm, ánh trăng chiếu chênh chếch, dáng người xinh đẹp của cô được tạc đẹp như bức tượng…
Màu sắc đầm rất đẹp, đường cong khít khao ôm sát thân thể cô. Kích cỡ thật vừa vặn!
Anh, anh, anh làm sao có thể biết rõ ba vòng của cô đến như thế? Hoan Hoan đột nhiên nhớ tới lời nói đùa lần trước của anh ở văn phòng, mặt lại ửng đỏ, anh chàng này thật đúng là...
Đối với hành vi của Trần Huân, cô thật sự không biết. Anh khi thì như gần, khi lại như xa, lúc lạnh lúc nóng. Biết rõ cô thích gì, không thích gì, biết cô cần gì không cần gì. Vĩnh viễn không thể biết trước được bước tiếp theo anh sẽ làm cái gì, cũng đoán không ra mỗi một hành động của anh là mục đích gì, càng không cách nào biết anh làm việc này rốt cuộc là thiệt tình hoặc là giả ý.
Có lẽ chính là vì như thế, cô mới kháng cự anh...
Hoan Hoan phờ phạc ỉu xìu nhìn mình trong gương, trong đầu hỗn loạn, hết thảy đều nghĩ không ra.
※※※
Hôm sau, cuộc họp hằng năm rốt cục đã đến.
Hoan Hoan bị không khí long trọng làm cho rung động. Không thể không nói, tổng tài Huân thật sự rất có sáng ý, ở lối vào hội trường trải thảm đỏ cực dài, mỗi người tiến vào đều có vài ánh đèn flash nhá lên, thật giống cảm giác diễn viên trên thảm đỏ của liên hoan phim Cannes! Không chỉ như thế, mỗi người lại được nhận một cái phong thư tinh mĩ, mở ra vừa thấy, bên trong là một phiếu rút thăm trúng thưởng được thiết kế tỉ mỉ. Xem ra, đêm nay khâu đoạn rút thưởng thật không tầm thường.
Hoan Hoan lần đầu tiên tham gia, bị không khí của hiện trường làm cho hồi hộp. Nhìn khắp bốn phía, phát hiện các đồng nghiệp đối với cuộc họp hằng năm quả nhiên coi trọng. Người người trang phục thật đẹp để tham dự, phóng tầm mắt nhìn mỹ nữ như mây, mỹ nam như rừng. Cô thật đúng phải cảm tạ bộ lễ phục Trần Huân tặng, bằng không thật là…
Hoan Hoan mông lung nhìn trái nhìn phải, bản thân mình cũng không biết đang tìm cái gì.
Chẳng biết từ lúc nào, Hiểu Hiểu xán lại: "Hoan Hoan tỷ, đừng tìm nữa. Huân nói anh muốn xuất hiện thật độc đáo, sở dĩ... Hì hì, chưa tới thời khắc mấu chốt, anh sẽ không dễ dàng lộ diện”.
Hoan Hoan vênh mặt: "Ai nói ta đang tìm anh?"
Tiện đà nhíu nhíu mày, đối với tiết mục biểu diễn có chút bận tâm: "Anh rốt cuộc chuẩn bị như thế nào rồi?"
Nhớ tới tình cảnh qua tối quá lúng túng, cô đã quên hỏi anh chuyện này.
"Yên tâm đi tỷ, tuyệt đối không thành vấn đề”. Thẩm Hiểu Hiểu lơ đễnh nói, trong tay bưng một mâm món ăn phong phú ngon miệng, bắt đầu ăn ngấu ăn nghiến.