Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Bảy, 22:03:26 - 05/10/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện ngắn] Và con tim đã vui trở lại

Re: VÀ CON TIM ĐÃ VUI TRỞ LẠI Chap 1 -171

#70 » Gửi bài gửi bởi Hunglabocau » 02/04/2013 12:52 » @199099

065 Hỏng bét! Trúng kế!

Cái tên của tiết mục thật đúng: "Sợ run" !

Lần đầu tiên bị cảm giác như hàng ngàn ngôi sao vây quanh mặt trăng vậy! Cô cảm thấy không biết làm sao, co quắp hoảng loạn. Bỗng nhiên phát hiện cách cô chỉ vài bước, một cô gái đã ngất đi.

Nhìn thấy cảnh Huân tỏ tình với cô như vậy, cô gái kia đã không chịu nổi mà ngất đi, vài người nam bế cô ra ngoài.

Bị tình cảnh trước mắt làm cho sợ choáng váng, hai tay quấn lấy nhau, ánh mắt cho thấy nội tâm của cô xoắn xuýt, hoảng loạn, chân tay luống cuống.

Thấy cô chậm chạp chưa tiếp nhận hoa hồng, Huân nhẹ nhàng ngẩng đầu, lộ ra nửa bên mặt bị nón đen che khuất, vài sợi tóc ngắn nhuộm highlight cá tính, cả khuôn mặt càng thêm phô trương vẻ đẹp. Mồ hôi từ trên trán chậm rãi chảy xuống lộ ra vẻ nam tính, ánh mắt lém lỉnh nhìn cô.

Hoan Hoan tâm mạnh run lên, thiếu chút nữa không đứng vững trên đôi giày cao gót.

Thật hiển nhiên, tất cả những điều này nhất định là anh đã sớm trù định, cô đột nhiên nhớ tới liên tục cả tuần nay đều nhận được hoa hồng, chẳng lẽ cũng đúng là anh...

Lúc này, đã có người không hài lòng phản ứng trì hoãn của cô, bắt đầu la ó: "Trần Huân, cô ta không quan tâm, nhưng em quan tâm! ! !"

"Đúng! Em cũng muốn! Trần Huân, tặng cho em!"

"Không, cho em! Cho em!"

...

Toàn bộ đều không khống chế được, nhốn nháo tứ bề…

Hoan Hoan cắn răng một cái, hạ quyết tâm, dứt khoát.

Cô gắt gao nhắm mắt lại tiếp nhận hoa, lập tức bốn phía vang lên từng trận vỗ tay, tiếng hoan hô lẫn trong tiếng kêu rên của các cô gái.

Không phải cầu hôn, chỉ là nhận đóa hồng mà thôi, mọi người có cần thiết kích động như vầy không! ?

Hồ nghi mở mắt nhìn về phía Huân, anh đang giơ tay lên cao vẫy vẫy, cánh tay còn lại thần không biết quỷ không hay đặt lên eo Hoan Hoan, ngầm ý tuyên cáo với đám đông cô thuộc quyền sở hữu của anh!

Anh tươi cười, hướng phía mọi người la lớn: "Cảm tạ…cảm tạ!!"

Còn có người huýt sáo! Ủng hộ anh!

Hoan Hoan cả kinh: Hỏng bét! Trúng kế!

Nháy mắt, trong lòng bừng lên cảm giác tức giận, quay sang muốn nạt anh, lại bị anh hôn nhẹ 1 cái.

Mặc dù chỉ là hôn nhẹ, lại đã nói rõ hết thảy, mọi người đề ồ lên: "Nụ hôn đính ước" .

Thôi xong! Nỗi oan này của cô nhất định là nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch!

Huân càng được đà lấn tới, vô cùng thân thiết để sát vào lỗ tai của cô mềm giọng: "Hoan Hoan yêu dấu, em đã nhận hoa hồng của anh, coi như em đã tha thứ cho anh nha!”.

Cô không hiểu, không rõ anh đang nói cái gì, về sau liền suy nghĩ minh bạch, thì ra hoa hồng cả tuần nay là do anh gửi tới!

Anh! Anh! Anh khá lắm!

Mấy bó hoa hồng thôi mà đã nghĩ cô tha thứ sao? Hạ lưu, hèn hạ, vô sỉ, đáng giận... Cô đem toàn bộ từ ngữ bại hoại có thể hình dung ra để gán ghép cho anh. Dù sao chính là - - không có cửa đâu!

Hoan Hoan đã biến ra tức giận, vội vã nói: "Ngươi... Ah... Ah ah ah... Buông ra ah..”.

Lại bị anh tóm gọn tựa như diều hâu quắp gà con, ôm lấy hai vai che miệng kéo ra bên ngoài hội trường, bỏ lại phía sau một đám đông ao ước cùng cảm thán.

"Oa, thật là lãng mạn! Nếu bạn trai của ta cũng vừa múa như vậy vừa cầu hôn thì tốt rồi..”.

"Ngươi thôi đi, dáng người bạn trai của ngươi có thể nhảy đẹp như vậy sao? Nghĩ thôi đã ghê tởm quá! Haha…"

"Ta nhổ vào! Ta sẽ chia tay anh ta, ta muốn tìm người giống Trần Huân!"

...

Hoan Hoan nhăn mặt: chẳng lẽ bọn họ nhìn không ra cô là bị ép buộc sao? Cô cùng anh căn bản không phải là quan hệ yêu đương! ! !

******

Huân bế cô đến mảnh đất trống phía sau mới buông lỏng ra hai tay, Hoan Hoan bị anh ôm thiếu chút nữa thở không nổi, ngồi chồm hổm trên mặt đất dùng sức ho khan.

Huân lo lắng, vỗ phía sau lưng giúp cô thuận khí, lại nghĩ biểu hiện vừa rồi của cô... Thật sự đáng yêu , buồn cười quá xá!

Cười khẽ nói: "Sao rồi? Em vẫn tốt đó chứ? Có muốn anh hô hấp nhân tạo không?"

Hô hấp nhân tạo... Hoan Hoan chán nản, người này trong óc thế nào luôn luôn nghĩ đến sắc dục?

Hoan Hoan thật vất vả quay đầu, trừng mắt nhìn anh: "Ngươi không thể nghĩ sạch một chút sao? Suốt ngày sắc dục!"

Huân mím môi, lơ đễnh phản bác: "Anh không thuần khiết chỗ nào? Anh lo lắng em bị sặc, nên muốn hô hấp nhân tạo cho em thôi”.

Trần Huân đúng là loại mặt dày, cô lười tiếp tục cùng anh tranh cãi. Hiện tại quan trọng hơn là giải quyết chuyện bị mọi người hiểu lầm như thế nào, làm sao phủi sạch quan hệ với anh.

"Ta hỏi ngươi, ngươi tại sao lại đưa hoa hồng cho ta như vậy? Ngươi có biết làm như vậy sẽ bị các đồng nghiệp hiểu lầm? Ta không phải sớm đã nói với ngươi không thể để cho các đồng nghiệp biết quan hệ giữa chúng ta sao? Ngươi... Ngươi nếu còn như vậy, ta liền... liền huỷ bỏ chuyện chu cấp tiền hàng tháng! ! !"

Hoan Hoan muốn nói rất nhiều, rất nhiều, nhưng không hiểu sao đột nhiên lại nhắc đến chuyện tiền. Sắc mặt Huân đổi qua âm hàn, khó coi. Cô biết: mình đã lỡ lời!

Huân đang cố gắng khắc chế tâm tình của mình, hai tay nắm chặt, cương trực nhìn cô đầy xa lạ.

Hoan Hoan có chút hối hận. Ánh mắt anh khiến cô cảm thấy sợ hãi, run rẩy lui về sau hai bước.

Lúc này, cách đó không xa có tiếng bước chân sột soạt, Huân mạnh tiến lên một bước dài, kéo Hoan Hoan vào trong ngực mình, gắt gao ôm.

Không đoái hoài tới phản ứng của cô, hai tay anh đã chặt chẽ nâng gáy cô, nồng hậu lưu luyến hôn môi cô, quấn giao, dài lâu. Hoan Hoan gần như ảo giác rằng tất cả không khí trong phổi đều bị Huân hút sạch.

Miên man, miên man, nụ hôn của anh tiến sâu vào trong linh hồn cô... .
Hunglabocau
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️11/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/79⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸263/4142🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Truy Phong Quyết⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Firefox 11.0)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=15570

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic15570-69.html#p199099

Quay về Thơ, truyện ngắn