Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhChủ Nhật, 16:53:20 - 07/07/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện ngắn] Và con tim đã vui trở lại

Re: VÀ CON TIM ĐÃ VUI TRỞ LẠI Chap 1 -171

#76 » Gửi bài gửi bởi Hunglabocau » 02/04/2013 13:01 » @199106

071 Nhất định sẽ chơi thật tận hứng!

Hoan Hoan đã có hộ chiếu, chỉ cần đặt xong vé máy bay là có thể xuất phát.

Nhưng… thật sự một mình đi du lịch với Trần Huân sao?

Trong bộ phận của cô, tổng cộng chỉ có 3 người mà hai người đi du lịch, chỉ còn lại một người thực tập là Hiểu Hiểu, không phải quá kỳ cục sao?

Sự tình kỳ quái như thế, nhưng cấp trên lại đồng ý phê duyệt, nói đây là phúc lợi đặc biệt của tập đoàn dành cho nhân viên ưu tú, có thể tạm thời chuyển giao công việc cho Bộ phận khách phổ thông.

Về sau, lúc nộp hộ chiếu để đăng ký vé máy bay cô mới biết được, cô cùng Trần Huân đều có quyền mang theo người nhà, trong đầu Hoan Hoan lập tức nghĩ ra một ý tưởng tuyệt diệu.

******

Cuối tuần, sân bay quốc tế Nam thành.

Hôm nay thời tiết thật tốt, ánh mặt trời ấm áp xuyên qua khe khẽ, tà tà chiếu rọi.

Huân đi đến sân bay rất sớm, thân hình của anh cao ngất, nổi bật giữa đám đông, không ít thiếu nữ liếc mắt nhìn anh.

Dĩ nhiên còn có mấy cô dạn dĩ, sán đến gần anh, anh đều hờ hững, thái độ lãnh đạm.

Anh còn có vẻ hơi nóng nảy, dù đeo kính râm to đùng cũng không sao che dấu sắc mặt ngày càng khó coi, anh đã đi tới đi lui trằn trọc nửa giờ, lại vẫn không thấy bóng dáng bé bỏng của Hoan Hoan đâu cả.

Nhìn đồng hồ, lo lắng nghĩ: Tề Hoan Hoan không phải là muốn đào thoát đấy chứ?

Lại gần 20 phút nữa trôi qua, Hoan Hoan rốt cục khoan thai chậm rãi đến...

Nàng mặc một bộ đồ thể thao màu tím nhạt, mái tóc dài buộc cao như đuôi ngựa, lộ ra khuôn mặt trắng nõn hoàn mĩ, cùng với cái cổ thanh thoát, cả người thanh lệ xinh đẹp tuyệt trần, khiến Huân sung sướng đến không thể cất ra lời.

Ánh mắt anh tràn đầy sóng tình, nhìn cô không chớp.

Nhưng… một giây sau, khi anh thấy rõ ràng người đi theo phía sau Hoan Hoan, liền chợt ngẩn ra…

Sau đó, anh nhịn không được, gầm hét lên: "Thẩm Hiểu Hiểu! Em theo tới đây làm gì?"

Kỳ thực, không chỉ có Hiểu Hiểu, còn có Khưu Thiểu Trạch. Nhưng anh trước đó đã bí mật an bày Khưu Thiểu Trạch đi Seattle làm việc, nên anh ta xuất hiện anh cũng không cảm thấy giật mình, còn Hiểu Hiểu lại là ngoài dự liệu của anh .

Thiểu Trạch lơ đễnh cười cười không nói, Hiểu Hiểu liền núp ở sau lưng Hoan Hoan, len lén nhìn Huân...

Huân biểu hiện quả nhiên y chang như trong tưởng tượng của Hoan Hoan, cô vui vẻ, khôi hài nói: "Ha ha, bọn họ là người nhà của ta, cùng ta đi hưởng thụ phúc lợi. Đương nhiên, ngươi cũng có thể xem đây là Khưu tổng cùng Bộ phận phục vụ khách VIP xuất ngoại tìm hiểu thị trường. Hì hì, cái này gọi là nhất cử lưỡng tiện, ý tưởng của ta thật hay chứ hả?"

Hay cái gì? Hoàn toàn chính là hai con kỳ đà cản mũi! Nghe cô nói thế, Huân khẽ nhíu mày.

Anh lẳng lặng nhìn chăm chú cô, đã sớm biết cô suy nghĩ cái gì.

Anh không giận không vui, cặp lông mày lại từ từ giãn ra. Cũng may cô gọi tới là Khưu Thiểu Trạch, chứ không phải nam nhân khác, bằng không anh cũng không dám cam đoan bản thân mình có thể làm chuyện nguy hiểm gì.

Cố ý kéo dài thanh âm trêu chọc cô: "Tốt, anh cũng cảm thấy thật hay! Thật sự là tuyệt không thể tả! Hoan Hoan, em thật sự là tuyệt đỉnh thông minh!"

Anh dùng sức khoe khoang mồm mép khen cô, còn khoa trương dựng thẳng ngón tay cái lên trời, làm cho Hoan Hoan rùng mình một cái.

Không biết vì sao, nghe anh đùa khiến cô hết hồn, vì sao cô có một dự cảm chẳng lành?

Thừa dịp Hoan Hoan đi toilet, Huân hung tợn trừng mắt nhìn Hiểu Hiểu: "Thẩm Hiểu Hiểu, em đi theo thế này, Côn thiếu có biết không?"

Thẩm Hiểu Hiểu chớp chớp mắt, ngượng ngùng cười nói: "Ha ha, báo sau cũng được mà, vội gì!”.

Anh khỉ gió không hà, xuất ngoại du lịch miễn phí ai mà không ham? Ngu sao mà không đi! Lại nói, quy định nào bắt cô xuất ngoại du lịch cũng phải xin phép Hứa côn?

Huân tức giận tới mức đã quên mất: lúc trước kéo cô diễn trò ở trước mặt Hoan Hoan, anh làm sao lại không nghĩ tới có một ngày chị ấy sẽ đưa cô cùng đi?

Nghiến răng nghiến lợi uy hiếp cô: "Thẩm Hiểu Hiểu, rốt cuộc là em tới giúp ta, hay là làm trở ngại cho ta? Có muốn hay không ta lập tức gọi điện thoại cho Côn thiếu, xem anh ta quở mắng em thế nào?"

"Vô ích thôi, anh ấy đã đến thành phố A đi công tác, chưa về ngay đâu ạ..”. Thấy Huân đã bực quá mức, cô vội xuống giọng: “Anh yên tâm! Em thuần túy chính là đi du lịch, tuyệt đối sẽ không cản đường anh cùng Hoan Hoan tỷ! Không có! Tuyệt đối sẽ không!"

Hoan Hoan nào biết cô cố ý kéo tới Khưu Thiểu Trạch cùng Thẩm Hiểu Hiểu, kỳ thực chính là đồng minh của Huân.

Cô tưởng rằng: kéo Khưu Thiểu Trạch đi, ít nhất anh cũng là giám đốc, Trần Huân sẽ không dám làm chuyện gì quá giới hạn; kéo Thẩm Hiểu Hiểu đi, là vì chính dễ dàng mượn hai người nữ ở cùng một nơi, làm cho Trần Huân không cách nào có cơ hội tiếp cận cô.

Mãi cho đến khi vào khoang máy bay, cô đều vì cái mưu kế nho nhỏ này mà dương dương tự đắc. Cô cố ý đổi đến vị trí gần cửa sổ, tinh thần dào dạt nhìn phong cảnh xinh đẹp ngoài cửa sổ, tâm tình vô cùng tốt.

Huân xem nét mặt của cô thì nhìn thấu toàn bộ tâm can, biết cô vì đâu cao hứng, lại không tức giận. Ngược lại, nhìn cô xinh đẹp như vậy, quay mặt kìm lòng không đặng cười cười.

Cô bé thật sự là càng ngày càng đáng yêu. Chỉ tiếc, về điểm mưu mẹo này, Liên Thành Huân căn bản chính là "sư phụ" của em.

Nghĩ đến đây, Huân lại cười cười không thôi.

******

Toàn bộ hành trình ước chừng 15-16 giờ. Khi quá cảnh ở sân bay Đông Kinh, hai người nữ chịu không nổi mỏi mệt, dựa vào ghế chợp mắt một chút.

Thừa dịp các cô đang ngủ, Huân hướng Khưu Thiểu Trạch liếc mắt ra hiệu, hai nam nhân lén lút đi đến một góc kín.

"Bá phụ bên kia có khỏe không?" Khưu Thiểu Trạch lên tiếng.

"Khỏe, đều đã sắp xếp xong xuôi. Thế nhưng, Hoan Hoan mời ông cùng Hiểu Hiểu đi Seattle du lịch, kế hoạch phải được sửa lại, chúng ta sẽ làm cho trò chơi trở nên càng hoàn hảo!" Anh cười cười, hẳn là trong lòng đang dự tính mưu đồ gì...

"Sửa thế nào?" Khưu Thiểu Trạch có chút mê hoặc, kế hoạch đã chu đáo từ nửa tháng trước, đột nhiên nói sửa là sửa làm sao?

Huân lại hoàn toàn không lo lắng: "Tôi sẽ nghĩ một cái kế hoạch cụ thể, đến Seattle sẽ cho ông biết phương án kỹ càng”.

Khưu Thiểu Trạch cười khẽ một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu. Anh biết người này luôn luôn một mình tự quyết, nhìn như nhẹ nhàng thoải mái bề ngoài nhưng bên trong lại tràn đầy khôn khéo cơ trí. Nếu mà anh ta nói muốn thưởng ngoạn, vậy thì nhất định sẽ chơi thật tận hứng! .
Hunglabocau
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️11/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸263/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Truy Phong Quyết⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Firefox 11.0)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=15570

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic15570-75.html#p199106

Quay về Thơ, truyện ngắn