Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhChủ Nhật, 16:24:55 - 07/07/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện ngắn] Và con tim đã vui trở lại

Re: VÀ CON TIM ĐÃ VUI TRỞ LẠI Chap 1 -171

#78 » Gửi bài gửi bởi Hunglabocau » 02/04/2013 13:04 » @199110

073 Anh không nói em không thể tiếp nhận anh!

Người ấy còn nhanh hơn, cánh tay chắc khỏe gắt gao vòng lên, cô liền bị giam cầm chặt chẽ ở trong bộ ngực rắn chắc.

"A - -" Hoan Hoan hoảng sợ vạn phần, thiếu chút nữa bị ngất đi.

"Hư, là anh!" Tiếng nói thuần hậu lại quen thuộc vang lên, nhưng trong phòng yên tĩnh, tối đen lại có vẻ càng thêm quỷ mị…

Hoan Hoan kinh ngạc trừng lớn hai mắt, miệng bị Huân dùng tay che kín, không phát ra được thanh âm nào.

Là Trần Huân! ? Anh... Muốn làm gì! ?

"Trần Huân? Ngươi vào đây để làm gì?"

Hoan Hoan cả người cứng ngắc, căn bản không dám đụng. Bởi vì, cô luôn luôn có thói quen ngủ trần, nếu không phải bởi ở khách sạn mới mặc váy ngủ, chứ không hiện tại sợ là toàn thân trống trơn sớm bị Trần Huân nhìn thấy sạch sành sanh.

Nhưng vấn đề là: anh làm sao vào được phòng cô? Thẩm Hiểu Hiểu đâu?

Cổ họng căng thẳng, cô đã nghĩ muốn kinh hô.

"Hư - - yên tâm, hiện tại anh chưa muốn đâu!”. Huân thở hơi thở nóng rực lên vành tai cô, khàn khàn nỉ non: “Đừng sợ, anh chỉ muốn ôm em một cái”.

Dứt lời, anh quả nhiên nằm nghiêng ở bên cạnh cô, lại không buông eo cô, dùng hai tay nhốt chặt thân thể cô hương thơm mềm mại, ôm chặt trước ngực mình, khiến cô không chỗ nào trốn chạy.

Sau đó, ghé sát vào sau cổ cô, giống chó con đang làm nũng, ngửi tới ngửi lui mái tóc dài của cô, nhẹ nhàng mà nói: "Hoan Hoan, em thật thơm…”.

Lại tiếp tục cà cà cái chóp mũi vào gáy cô…

Thanh âm của anh thật ôn nhu, động tác rất cẩn thận, tựa như ôm trong ngực một vật rất dễ vỡ, sợ mình không cẩn thận, cô sẽ tan biến...

Hoan Hoan bị nhu tình mật ý của anh làm cho mê đắm, bị hành vi trẻ con của anh làm cho mềm nhũn. Dần dần không kháng cự nữa, thân thể trở nên trầm tĩnh lại, thuận thuận theo vòng tay anh, tùy ý anh ở sau lưng làm nũng.

Cảm nhận được cô đã dỡ bỏ phòng bị, Huân mỉm cười, lập tức gia tăng thế công.

Cái lưỡi ẩm ướt nóng bỏng bắt đầu hôn cổ cô. Da của cô rất trơn lại thật thơm, vị vô cùng tốt, anh không sao dừng được. Tiện đà, lại chậm rãi liếm láp quanh vành tai cô.

Hoan Hoan chịu không nổi, muốn đẩy ra, nhưng lại bị anh kềm chặt.

Cô chỉ có thể vặn vẹo thân thể, cái mông rất tròn lại vừa đúng để ở chỗ nhạy cảm của anh, thế mới phát hiện anh đã bừng bừng phấn chấn. Cô chỉ có thể ngoan ngoãn không dám nhúc nhích nữa.

Cùng lúc đó, anh kéo cô quay về phía mình, nhẹ nhàng hôn lên môi cô.

Cái hôn này, thật ôn nhu, thật triền miên, quấn giao khắng khít, hơi thở dần dần tăng thêm, nhiệt độ cơ thể dần dần lên cao. Làm cho hai người trong lòng đều trở nên nhốn nháo lộn xộn.

Lưỡi cô bị lưỡi anh quấn chặt, thâm tình triền miên, sền sệt ngọt ngào, làm cho lòng người say mê...

Hoan Hoan trở nên vô phương suy xét, hôm nay anh cho cô cái hôn này, dường như tràn đầy ma lực, khiến cô cảm thấy thiên toàn địa chuyển, không kềm chế được, không thể tự kềm chế.

Tay anh cũng không an phận, chẳng biết lúc nào đã cởi hơn một nửa áo ngủ của cô, lộ ra một bên ngực, thở hổn hển đem bàn tay tham lam bao trùm lên của cô đẫy đà…

Hoan Hoan cả người run run, tiểu viên bi lập tức từ nhuận nhuận non nớt biến thành đỏ bừng xinh đẹp, cực kì no đủ. Cô cảm giác cả lồng ngực sắp nổ tung …

Trong đêm tối, môi anh dò dẫm di chuyển đến điểm hưng phấn của cô…

Anh rên nhẹ một tiếng, xoay người đè cô xuống dưới. Cúi đầu, ấm áp đầu lưỡi liếm láp vòng quanh đỉnh đồi, quấn quít gào thét…

Anh muốn cô vì anh hoàn toàn thả lỏng bản thân mình, hoàn toàn vui sướng khi tiếp nhận anh...

Hoan Hoan khó có thể chống cự, mẫn cảm tinh tường cảm thụ từng trận tê dại khoái cảm, kìm lòng không đặng thở gấp: “Ưmm..”.

Nghe thấy âm thanh yêu kiều của cô, Huân hài lòng tà mị cười, bàn tay to chậm rãi vuốt mông cô, muốn đem mảnh quần lót mỏng manh kia tụt xuống.

Hoan Hoan bừng tỉnh…

Hoảng loạn khiển trách: "Trần Huân! Ngươi dừng tay! Mau dừng tay!"

Nói đoạn, mau chóng lấy tay sờ vách tường tìm công tắc đèn. Tách một tiếng, đèn sáng.

Ngay lập tức liền nhìn thấy anh khẽ che mắt, mê say nhìn cô đỏ ửng mặt cười.

Cô liền đưa hai tay che ngực, thẹn quá thành giận nói: "Ngươi, ngươi, ngươi không phải nói ngươi không biết..”.

Có chút ngại ngùng, nghĩ nghĩ, mịt mờ nói: “Ngươi vừa mới nói, sẽ không …làm… !"

Huân nhìn cô cắn chặt môi dưới, ý đồ khiêu khích hết sức rõ ràng.

Ánh mắt ôn nhu biến thành nghiền ngẫm. Cô nhất định biết, lúc như thế này làm sao kềm được dục tính, nam tính vĩ ngạn đã là vận sức chỉ còn chờ phát động.

Nhướn mày, khóe miệng cười cười: "Quả thật, anh đã nói. Nhưng là..”.

Khuôn mặt nháy mắt xẹt qua một chút tinh quang, không hề chớp mắt nhìn cô cười: "Nhưng anh không nói em không thể tiếp nhận anh!!"

Dứt lời, lập tức lại níu eo cô kẹp chặt, chỉ 1 cú xoay người, cô đã nháy mắt ngồi trên bụng anh nóng rực. Mà anh thì nghênh ngang hùng dũng tiến thẳng vào thâm cung.

"A - -" Hoan Hoan kêu lên, toát mồ hôi hột.

Cô sợ ngây người, anh luôn luôn mau lẹ làm cho cô khó lòng phòng bị.

"Ngươi, ngươi, ngươi hỗn đản!"

Nói đoạn, liền giơ tay táng cho anh một bạt tai, lại bị anh chuẩn xác bắt được.

Anh dùng sức kéo thân thể cô xuống, hai cặp môi nóng bỏng lại lần nữa dán chặt vào nhau.

Anh như lạc giọng: "Hoan Hoan... Anh đã chờ em lâu lắm rồi... Cho anh đi..”.

Bàn tay to của anh cố định chặt chẽ đầu cô trước mắt mình, không cho cô lui về phía sau trốn tránh.

Hôn cô mãnh liệt, mạnh mẽ hữu lực, cực nóng cuồng nhiệt, làm cho Hoan Hoan khắc sâu ý thức: hôm nay, cô tuyệt đối không có đường lui!

Nhưng, bụng bỗng nhiên thấy không khoẻ, khiến cô nhớ ra…
Hunglabocau
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️11/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸263/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Truy Phong Quyết⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Firefox 11.0)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=15570

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic15570-77.html#p199110

Quay về Thơ, truyện ngắn