Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Ba, 02:43:14 - 26/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

Chết…lỡ yêu rồi, làm sao đây ?

Re: Chết…lỡ yêu rồi, làm sao đây ?

#17 » Gửi bài gửi bởi colasoc20 » 06/04/2013 16:35 » @200364

chương 16
1 năm trước!
……………….
LÂM chán nản, cậu luôn bực bội vì bị ép phải về VIỆT NAM, học trong một cái trường nội trú mà cậu cho là ngớ ngẩn! cậu thích NHẬT hơn, nơi mà cậu sinh ra! Tại sao cha cậu phải cố gắng tống cậu về đây chứ, trong khi nghành giáo dục của NHẬT vốn ko hề thua kém VIỆT NAM!

Đó là lí do cậu luôn trốn tiết, ra rừng cây sau trường để ngủ, chỉ mong là với số lượng trốn tiết như vậy, cậu sẽ bị đuổi học! nhưng cậu lại thất vọng khi cầm trên tay cái phiếu báo điểm! điểm số vẫn cao chót vót ! cậu nói sao nhỉ? đây là một cái trường vớ vẩn mà!

“sột soạt” chân cậu lại tìm vào khu rừng đó, chân cậu đi trên những chiếc lá vàng dưới đất tạo nên thứ âm thanh giòn giã!

Cậu nhắm mắt!

Rồi nhăn mặt! không bik ở đâu ra một tiếng đàn violon phá giấc ngủ của cậu!
Nhưng………….tiếng đàn khá là hay! Có lẽ cậu ko ngủ đc ko phải vì tiếng đàn đó phá đám, mà là vì…………cậu muốn thức để nghe tiếng đàn đó! cậu sợ…………..khi cậu ngủ, cậu sẽ ko nghe đc!
Rồi 1 ngày, 2 ngày,………..bây giờ, có lẽ cậu ra khu rừng này không phải để tìm giấc ngủ nữa mà là để được thưởng thức tiếng đàn đó!

Chợt, một ngày cậu ko nghe đc nó nữa! cảm giác hụt hẫng dâng lên, thôi thì trở lại với những giấc ngủ vô vị vậy!

“cứu tôi!!! Có………..ai ko?”
Là giọng của một người con gái, đôi mắt cậu mở ra! Nhưng rồi cậu lờ nó đi! Cậu ko phải nghĩa hiệp j , ko thích nhúng tay vào những chuyện ko phải của mình!

“hức…………dì ơi!……….có ai ko? cứu tôi!!!”

Giọng nói nhỏ bé đó cứ vang vọng! lại một lần nữa, cậu muốn ngủ cũng ko đc!
Cậu đi theo giọng nói đó! cậu ngạc nhiên với khung cảnh trước mặt, ko ngờ đi qua khu rừng này lại có thể thấy một ngọn đồi đẹp tới vậy! màu xanh như bao phủ hết ngọn đồi này, trên đỉnh là một cái cây to, những tán lá cứ thi nhau xào xạc theo gió!

Giọng nói càng lúc càng gần!

“hức……..có ai ko!!! tôi ko thấy j hết………cứu tôi!!!”
Trước mặt cậu là một cô gái, thân hình nhỏ bé! Gương mặt bầu bĩnh dính đầy nước mắt và đất! đôi mắt đục………………có lẽ cô gái này bị mù!
Cậu khẽ đỡ cô gái đó dậy! có vẻ như cô ta vừa bị ngã từ đỉnh đồi xuống! đôi chân đầy nhứng vết thương!

“KHOA ………là KHOA phải ko?” cô gái đó sờ soạng gương mặt cậu!
“ko!” cậu trả lời cụt lủn, rồi nhẹ nhàng bế cô gái đó lên!
“khoan………làm ơn…….cây…..cây đàn của tôi! Cậu thấy nó ko?” cô gái đó sốt sắng!
LÂM liền nhìn quanh! Thấy cây đàn 1 violon đang nằm ở giữa đồi! cậu ngạc nhiên, vậy chủ nhân của tiếng đàn mà cậu nghe những ngày qua là cô gái mù này sao?
“thấy!” cậu vẫn ko nói j nhìu!
“làm ơn, có thể lượm giùm tôi đc ko? cây đàn đó rất quan trọng với tôi!” cô gái đó ko còn khóc, vừa nói, vừa nở ra một nụ cười tươi! Những bông hoa trên đồi có lẽ cũng phải ghen tị bởi nụ cười đó!

LÂM ko hỉu sao lại đỏ mặt, quên rằng cô gái trước mặt mình ko thấy j, quay mặt đi chỗ khác mong che đc gương mặt đang đỏ ửng đấy!
Khi lên được đỉnh đồi, cậu nhẹ nhàng đặt cô gái ấy lên cỏ, xong quay xuống lượm cây đàn!

Đến lúc quay lên thì liền thấy một người đang đứng cạnh cô gái ấy!
………………………………………….
“là KHOA à?” nó hỏi!
“đúng!” LÂM trả lời với giọng buồn!
“hắn là đại ka mà vẫn quan tâm người khác vậy sao?” nó thắc mắc!
“ko! lúc đó hắn chưa là j cả?” LÂM nói khiến nó ngạc nhiên!
……………………………………………
Từ lúc đó, LÂM , KHOA và cô gái đó-DIỆP trở thành bạn thân!
DIỆP mồ côi từ nhỏ, đc gia đình giàu có nhận nuôi, nhưng sau đó, họ lại bị tai nạn !
Họ mất để lại cho cô con gái nuôi một tài sản kếch xù! Nhưng với đôi mắt ko thấy j thì cô làm sao quản lí đc cái tài sản đó chứ!
Rồi số tài sản đó bị những kẻ tham lam trong dòng họ cuỗm mất! đến khi bên cạnh cô chỉ còn dì MARY, người đã làm quản lí cho gia đình cô nhìu năm!
Dì MARY dẫn DIỆP về sống tại nhà mình, ngôi nhà khá gần cái đồi!
Chiều chiều, dì MARY hay dẫn DIỆP lên đỉnh đồi đó hóng gió! Nhưng cô lại có sở thích chơi violon! Vì vậy mà chiều nào cũng có tiếng đàn theo gió bay tới LÂM!

Một chiều, LÂM ngồi đó để nghe DIỆP chơi violon!
Chợt, tiếng đàn buồn dừng lại!
“KHOA ko tới đây được à?” DIỆP với giọng nói buồn hỏi LÂM!
“ko!”
“cậu ấy……….dạo này…..hình như hay đi đánh nhau thì phải!” DIỆP ngồi xuống, LÂM thấy vậy khẽ đi tới đỡ DIỆP!
Chuyện KHOA đang tranh chức đại ka trong trường, ai cũng bik! Nhưng cậu lại ko muốn DIỆP biết, cậu sợ DIỆP lo lắng !
“sao cậu……….quen đc KHOA?” cậu lấy thắc mắc bấy lâu nay ra hỏi DIỆP!
“ tụi mình quen biết từ lúc mình được nhận nuôi! Có vẻ gia đình KHOA và gia đình mình rất thân thiết! cậu biết ko? mình biết chơi violon cũng là nhờ KHOA! Cả cây đàn này chính là cậu ấy tặng mình! Rồi……………đến khi cha mẹ DIỆP mất! nhìu người đã quay lưng lại với mình! Nhưng cậu ấy lại ko như vậy! cậu ấy chuyển vào trường này vì biết mình đang sống gần đây, cậu ấy nói như vậy sẽ dễ dàng giúp đỡ mình hơn! Nhưng…………dạo này có vẻ cậu ấy ít đến! mình cũng ko biết tại sao?” DIỆP nói với giọng buồn bã!

“LÂM a?” chợt DIỆP mò mẫm bàn tay LÂM!
“cậu……giúp mình được ko? nếu trong trường , KHOA gặp khó khăn j, giúp đỡ cậu ấy giùm mình!! Được ko?” DIỆP nói với giọng thành khẩn!
LÂM mím chặt môi! Buồn cười! cách nói như vậy………………….chẳng lẽ……..DIỆP thích KHOA sao? Trái tim cậu như bị một con hổ vò xé! Ko! cậu ko muốn hứa! tại sao phải giúp đỡ tình địch của mình chứ? Nhưng…………..
“ừm!” cậu lại nói khác! Có lẽ………….DIỆP ko yêu cậu! nhưng………….cậu sẽ cố gắng giúp cho DIỆP cười nhìu hơn! Đành chôn chặt tình cảm này vậy!
colasoc20
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️7/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸33/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ?????
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Google Chrome 26.0.141)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=15779

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic15779-16.html#p200364

Quay về Thơ, truyện ngắn