_ Vậy em sẽ chết , để anh không nhìn thấy em nữa !
_ Hì ………. ( Nó lại cười nữa miệng), em đang dọa anh đó à , ok ! em chết đi , anh sẽ đứng nhìn em chết !
Từng câu từng chữ nó nói ra như hàng trăm, hàng ngàn nhát dao đâm vào trái tim tội nghiệp của nhỏ , 1 trái tim đả bị tổn thuơng từ rất lâu rồi ….
_ Em đã từng ước , 1 ngày nào đó em được làm sóng , được 1 lần xôbờ ….. rồi tan biến…. Hùng! Em yêuanh ! …
"đòang" , phát súng từ tay nhỏ phát ra , phát súng xé tan màn đêm , phát súng thức tỉnh 1 lươngtri đã đánh mất từ lâu , nó bàng hòang đứng đó , nhìn nhỏ mà bờ môi run run .
_ Cái gì vậy Hùng !
Bà Hà chạy từ phòng ra .
_ Trời con Nhung nó làm sao vậy nè , Hùng mày làm gì nó !
_ Con …con…
_ Mày giết nó rồi !
_ không … không … con chỉ nói Nhung là ăn cướp thôi !
_ " ăn cướp"
Bốp , bà Hà tát vào mặt nó 1 cái thật mạnh…
_ Mày có biết , mày đã nói gì không , mày có biết tại sao nó đi làm ăn cướp không …?
Nó vẩn đứng lặng im ,,,
_ Năm đó nếu không có số tiền nócướp được , thì tao đã chết từ lâu rồi , mày có biết tại mày vô dụng không , mày có biết tạimày không kiếm ra tiền không , mày có biếtnó sợ mày ngại ngùng nếu biết nó đi cướp để thay mày kiếm tiền nên nó dặn taokhông được nói không … tại mày mà nó trở thành 1 đứa ăn cướp …. Tại mày .. thằng khốn nạn …. Thằng mất dạy…
Từng lời bà Hà quát mắng , như từng cú đấm thật mạnh vào mặt nó , nó khụy xuống,bò lại bên Nhung ….giữa cái nền nhà hoang lạnh … cái xác ấy còn lạnh hơn cả nền đất , vẩn khuôn mặt yêu thương ấy , vẫn con người ấy , vẫn đang nằm đấy , nhưng sao nócảm thấy xa lạ quá , nó dùng sức lay cái xác kia …. Quá trể …. Nó ômchặt nhỏ vào lòng … gào lên từng cơn thảm thiết … nó dùng đôi bàntay săn chắc ấy lướt nhẹ trên từngphần trên cơ thể nhỏ …. Nó dừng lại ở tay …. Tay nhỏ đang nắm rất chặt 1 cái gì đó????? nó nhẹ nhàng lấy ra , đó là tấm hình nóvà nhỏ chụp 3 năm trước , sao lúc ấynhỏ cười tươi thế , sao lúc ấy nhỏ gần gủi thế ,… vậy mà giờ sao nhỏlạnh lùng quá , xa xôi quá … nó phát hiện sau lưng tấm hình có những dòng chữ rất ngay ngắn , nó nhận ra là chữ của nhỏ , gạt đi những giọt nước mắt đang giàn giụa trên mi , nó đọc " Anh Hùng , khi em nghe tin anh sắp lấy vợ emxem nhưmình đã chết , khi em quyết định về gặpanhlà em đã chấp nhận bản án tử hình cho mìnhbởi em đả giết thằng công an viên , cướp súng , vượt ngục mà về gặp anh ….. anh biếtkhông ,anh là mặt trời , còn em là đại dương , anh đã nhuộm màu yêu thuơng cho trái tim em …." Nó bóp chặt , gục xuống bên cái xác đã lạnh , từng giọt nước mắt muộn màng tuôn rơi , nó đã đánhmất người yêu thương nó nhất trên đời , nó lại xiết chặt nhỏ vào lòng như đang cố truyền chút hơi ấm cho cái xác lạnh lẻo kia . Nó đâu biết thể xác nhỏ vẩn bên cạnh nó , linh hồn nhỏ vẩn bên cạnh nó , tình yêu nhỏ vẩn trao tặng nó ,và cả cuộc đời nhỏ đã giành cho nó…. Nhưng chỉ .. hết đêm nay thôi …
Đêm nay nó đang đứng ở bờ biểnxưa " Em giờ này đang ở cạnh anh đúng không , lúc này em đang nhớ về anh đúng không , tấtcảđều đúng à , còn anh , anh đang lạc lõng giữa1 màn đêm dàyđặc , giữa những tiếng sóngvổ về liên hồi , giữa những tiếng cười mơn trớn của lũ bạn ngà ngà mensay …. Anh nhấp 1 ly rượu ĐẮNG và CAY lắm em à , rồi anh lại xa xăm nhìn về 1 cõi gọi là " chân trời" , từng đợt sóng như tô điểm thêm cho bức tranh anh đang ngắm nhìn , giữa 2 màu đen , trắng , mọi thứ thật hỗn độn …. Anh lại nghĩ về em … anh ước mình là con sóng kia… được 1 lần gặp em … và tan biến … " nó thì thầm .
P/S : BẠN MUỘN MÀNG NHẬN RA MÌNH YÊU MỘT AI ĐÓ , THÌ LÚC ĐÓ BẠN ĐÃ MẤT NGƯỜI MÌNH YÊU