Anh xa "xương nhớ"!
Bây giờ là 20h ngày 2-11-2005, bầu trời lủng lẳng, em ngồi thẳng cẳng viết thư cho anh!
Anh yêu quái, giờ này anh ở đâu? đang làmgì? "khoanh gối đánh ba cây" hay"ngồi xổm hô xóc đĩa"??? Em vừa ăn xong, no wá, nhớ anh không chịu được...ra mạng viết thư thăm anh!
Anh à, hôm nay thời sự thông báo dịch cúm gà vẫn diễn ra ác liệt... có nguy cơ lan rộng ra cả nước ta.
Tự nhiên em âu lo và buồn kinh khủng...Chẳng lẽ từ nay em phải từ bỏ cái thói quen "điểm tâm bằng hai quả trứng gà sống; ăn sáng với món súp gà; ăn trưa bằng hai tô miến ngan với bốn bát tiết canhvịt; ăn tối bằng ba tô cháo gà và năm quả trứng vịt lộn; ăn đêm thêm một chú gà tần thuốc bắc và ba cái trứng ngải cứu..." như mọi ngày đó sao??? Đấy là chưa kể thỉnh thoảng buổi sáng em thèm ăn chim câu nướng, ăn trứng cút ốp nếp và chim sẻ xé phay...buổi tối đôi khi em thích ăn tim gan lòng mề trần và chân gà nướng...Ôi!!! Tất cả giờ đây chỉ còn là một niềm tiếc nuối thôi sao???Em sẽ phải làm gì đây khi từ bỏ đi những gì thân thuộc yêu thương??????
Thôi, có lẽ tình cảm tin yêu , nhớ nhung dành cho anh em đã bày tỏ hết...Em phải về để cắt tiết nốt con gà rù cuối cùng còn lại trong đàn đây...Tự nhiên em thèm món gà xào lăn wá...
Tạm biệt anh yêu quý và mong một ngày gần nhất sẽ được cùng anh đi ăn món Vịt quay Bắc Kinh!!!
Chúc anh không bị Virut H5N1 đếnquấy rầy.