Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Bảy, 01:49:53 - 23/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện ngắn] Kịch bản không hoàn hảo

Re: [Truyện ngắn] Kịch bản không hoàn hảo

#2 » Gửi bài gửi bởi Tibu » 03/05/2013 17:22 » @216591

Mẹ Ngân đẩy cửa vào, tròn mắt ngạc nhiên trước khung cảnh phòng của đứa con gái vốn được cho là ngăn nắp từ bé. Đống giấy bị vò nát, vứt ngổn ngang dưới nền nhà, sách truyện trên giá bị lôihết thảy xuống giường và bàn học, kể cả truyện tranh. Ngân đangnằm bò trên giường, lật hết cuốn này sang cuốn khác, cắm cúi đọc rồi lại hí hoáy viết.
- Con đang làm gì đấy?
- Mẹ thấy rồi mà. Con viết kịch bản – Con bé đáp mà vẫn không ngướclên.
- Con có bạn tới chơi đấy. Cậu ấy đứng ngoài cổng.
- Ai vậy mẹ?
- Hiếu. Lâu lắm mới thấy cậu ấy đến nhỉ.
Ngân không hỏi thêm nữa mà chạy vội xuống nhà. Tên con trai đang đứng quay lưng với nó. Dángngười dong dỏng cao, mái tóc lúc nào cũng bù xù. Đích thị là Hiếu rồi.
- Này! - Ngân hắng giọng.
Hiếu quay lại:
- Ờ, ra rồi à? Mặc phong phanh thế,lạnh đấy.
- Thế thì vào nhà đi.
- Thôi, đứng đây được rồi. Một lát thôi mà. Này, quàng tạm đi kẻo ốm.
Hiếu cởi áo khoác ra đưa cho Ngân. Như một phản xạ tự nhiên, nó đưa tay cầm lấy. Cả hai cứ đứngthế hồi lâu, cho đến khi Ngân lên tiếng trước:
- Có việc gì không?
Hiếu trả lời, mắt nhìn bâng quơ:
- Xin lỗi việc sáng nay. Không nghĩ là khóc nhanh thế. Chỉ định đùa một chút thôi, ai ngờ...
- Ừ!
Ngân bật cười. Toàn nói trống không. Thực ra Ngân đâu có giận Hiếu. Chỉ tại thời gian qua học tập căng thẳng, thêm vào đó lớp cứ đội sổ suốt, rồi sắp tới 20/11 mà chưa nghĩ ra tiết mục gì cho lớp làm Ngân cảm thấy stress vô cùng. Câu nói của Hiếu chỉ là giọt nước tràn ly thôi. Nhìn dáng điệu ngại ngùng vẻ hối lỗi của cậu bạn lúc này, Ngân quên hết cả mệt mỏi. Đây mới đúng là con người thật của Hiếu. Ngỗ nghịch, phá cách, chẳng qua chỉ là cách để Hiếu giấuđi hình ảnh một cậu con trai sống tình cảm mà thôi. Sống trong một ngôi nhà rộng thênh thang nhưnglúc nào cũng chỉ có mình và ngườigiúp việc, dăm bữa nửa tháng mớigặp bố mẹ, họa chăng chỉ có những kẻ “máu lạnh” mới không cảm thấy tủi thân. Nhưng mà, cáchnổi loạn của Hiếu thì hơi... đặc biệt.
Trời buổi tối lạnh thật. Ngân xuýt xoa, cho tay vào túi áo khoác của Hiếu, bỗng chạm phải vật gì đó có hình khối. Nó rút ra. Là một bao diêm.
- Này, từ giờ đừng breaking rules nữa nhé. Thế là đủ rồi đấy.
Hiếu thấy Ngân cầm bao diêm giơ lên, ánh mắt nghiêm nghị, thì nhún vai:
- Tối qua nhà mất điện, thắp nến xong tiện tay bỏ vào túi áo thôi. Cậu nghĩ tớ tập tành hút thuốc à?
- Không phải thì tốt quá. Hì – Ngừng một lát, Ngân nói tiếp – Dạo này... ổn cả chứ?
Hiếu cười hơi nhếch mép:
- Ừ. Hai ngày một lần bố hoặc mẹ về nhà ăn cơm cùng. Thế cũng may rồi.
- Vậy thì tớ có thể yên tâm là trongthời gian này Thái Khắc Hiếu sẽ không nổi loạn chứ? Hứa với tớ, nhé!
Ngân cười, nheo mắt nhìn Hiếu. Cậu bạn không nói gì, nhưng nó biết là Hiếu đã ngầm đồng ý. Vui thật đấy. Hóa ra hôm nay không tồi tệ như nó nghĩ. Việc kéo một “thiên thần sa ngã” ra khỏi vũng lầy của sự tăm tối có cảm giác chắccòn vui hơn việc chèo kéo đoàn quân 12A1 từ vị trí cuối trường lênđầu sổ nữa.
- Hiếu này, tớ sửa kịch bản nhé!
- Không, cậu đừng sửa. Tớ nghĩ kĩ rồi. Như thế phù hợp hơn. Giai đoạn nước rút này cần tập trung cao độ, chờ sau khi đỗ đại học cũng chưa muộn mà. – Ngân bất giác thấy Hiếu đỏ mặt. – Biết đâu, có người xem kịch xong lại áp dụng, như tớ chẳng hạn...
Hiếu nói gấp gáp và bước đi rất nhanh mà không dám quay lại chào Ngân. Ừ, may là không quay lại, nếu không thì cậu ấy đã bắt gặp hai vầng mặt trời song hành ngự trị trên đôi má vốn đã mũm mĩm của Ngân rồi.
Đêm tổng duyệt...
Vở kịch về tình yêu học trò của 12A1 có vẻ đang thành công ngoài mong đợi. 7 phút trôi qua từ khi bắt đầu lên diễn, cả khán phòng vẫn lặng như tờ theo dõi diễn biến câu chuyện. Thầy cô trong ban giám khảo cũng chăm chú không kém, thỉnh thoảng còn nói nhỏ vào tai nhau điều gì đó rồimỉm cười ghi ghi chép chép. Ngân đừng phía dưới, khoanh tay nhìn thành quả của mình, lòng đầy lo lắng. Bên cạnh là Hiếu, Bảo Nam, Hoài Anh cùng lũ yêu quái của lớp.
- Mình... mình thích cậu!
- Mình xin lỗi, Quân à. Mình cũng rất mến cậu, nhưng mình không thể. Cậu cũng biết là đây là năm học quyết định cơ mà. Hãy chờ thêm một thời gian nữa, khi cả haichín chắn hơn, được chứ?
- Mình hứa sẽ không sao nhãng học hành, mình sẽ cân bằng mọi thứ.
- ...
- Được rồi, nếu cậu đã quyết như vậy...
- Thực ra...
- Chúng ta sẽ vẫn là bạn tốt chứ?...
Vở kịch sắp kết thúc rồi... Cảnh cuối sẽ là cái nắm tay của hai người bạn. Tình yêu tuổi ô mai thật đẹp, nhưng đẹp hơn là họ biết đặt tương lai của mình lên trên hết. Đó là thông điệp mà Ngân muốn gửi đến toàn thể học sinh khối 12 trong vở kịch này. Một kịch bản hoàn hảo. Ngân mỉm cười.
Tibu
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️17/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: V-Anime Fan
Xếp hạng Bang hội: ⚡7/79⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸595/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Nghĩa Bạc Vân Thiên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Nokia 5130c-2)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=17119

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic17119-1.html#p216591

Quay về Thơ, truyện ngắn