Mấy cô bạn đều đang vòng tay ôm nó. Hơi nóng trong quán lẩu làm nó muốn vùng ra, nhưng nó lại chỉ ngồi yên, và rồi òa khóc. Không phải khóc vì tình yêu đã xa, không phải khóc vì buồn tủi khi anh nói rằng không thể tiếp tục ở bên nó nữa. Nó khóc vì hơi ấm từ những cái ôm. Ấm nóng đến nỗi làm cái vỏ lạnh băng của nó như phải bỏng.Nó đưa tay lên ôm lại những cô bạn thật chặt, chẳng để ý đến người khác trong quán đang ngạc nhiên nhìn một hội con gái khóc nức nở ôm nhau.
Tối hôm ấy về, nó vào phòng bố mẹ và em trai, ôm mỗi người một cái thật lâu,đến nỗi thằng em giãy nảy lên kêu ầm ĩ rằng nó bị điên, bố phải mắng không biết hôm nay con này bị làm sao, và mẹ yên lặng vỗ về nó. Nó lại bật khóc, chỉ dừng lại khi nhận ra cả nhà nó đangcùng ôm nhau, thật chặt.