Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhChủ Nhật, 22:30:05 - 07/07/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện ngắn] Bản chất của đĩ

Re: [Truyện ngắn] Bản chất của đĩ

#10 » Gửi bài gửi bởi Vuagaac » 12/05/2013 15:36 » @220853

“nhưng mà đều là miền tây , hơn nữa, cứ nhắctới gái miền tây , ai cũng nhớ đến bả. mày cãi nữa đi”
“ ừ , thì gái miền tây , ai cũng nói gái miền tây toàn đĩ hèn , không có được cao sang như Đà Lạt chính gốc”-Thắm nghiến giọng, đôi mắt xếch trợn lên.
Tôi có thể cảm nhận thấy đôi chút mặc cảm trong lời nói của chị.
“thôi thì tao xin lỗi , giỡn chút ghê vậy mày”
Từ trong hoàn cảnh trên , tôi rút ra kinh nghiệm , sau này không nên bàn luận về quê quán chị , cũng như phê phán gì về gái miền tây nữa.
Dân gian ác mồm , vơ đũa cả nắm , khiến họ khó sống ở vùng khác.
Ngọc Dao Lam quay sang tôi , làm bộ lè lưỡi , rồi lên giọng kể:
“Thảo Miền Tây, quê ở Bến Tre , mặt tròn , da trắng , tóc mượt , mũi thẳng tắp , mắt đen láy , nói tóm lại là dễ thương lắm cơ , từ cái thời cách đây 20 năm đã dạt lên Đà Lạt này làm đĩ kiếm sống , lên đây mang theo sida. cưng biết không?vì thời đó ở Đà Lạt này chưa từng xuất hiện căn bệnh đó, mà gái này nhiễm bệnh đang hận đời lắm , 1 khi đã muốn trả thù đời rồi , thì bả quyết tâm lây lan cho cả cái Đà Lạt này là chuyện dễ hiểu.” ngừng 1 chặp , chị Ngọc tiếp lời:
“danh tiếng em Thảo Miền Tây đẹp như hoa hậu nổi như cồn ở đây , cứ có chút tiền , bao nuôi bữa cơm , bữa ngủ là đàn ông cỡ nào cũng tiếp. nhất là cánh xe ôm ven hồ xuân hương. Rồi công an bắt được, đem đi xét nghiệm. mẹ chó , thời nay người ta sợ sida một thì thời đó sợ sida mười. nhà nào nhà nấyđóng cửa cấm con cái ra đường. bọn tọc mạchnhiều chuyện thì bu cả tới khu cách ly bệnh viện xem mặt con sida. mấy thằng ngu lỡ ngủ với nó, sau khi biết chuyện tìm tới nơi, thằng nào thằng nấy giở điên giở khùng, đâm đầu tự tử.nghe đồn tới lúc chết Thảo Miền Tây vẫn cười, ha ha ha”
Từng câu từng chữ , Ngọc Dao Lam chậm rãi kể lại, vừa kể vừa cười cợt như thể một câu chuyện tiếu lâm lí thú.
Sâu trong tâm trí , tôi cảm thấy cuộc đời này nhiều chuyện ghê tởm quá.
Bây giờ thì tôi đã hiểu hơn, vì cớ gì mà cứ nhắc tới gái miền tây là người ta mất cảm tình.
“thôi được rồi đó mày, đừng có doạ con nít nữa”- Thắm ngáp dài.
“cưới vợ giờ chứ nít gì nữa ” – Ngọc Dao Lam nháy mắt trêu chọc.
Tôi ngồi đực mặt ra nhìn 2 bà chị đối thoại.
Một thằng chỉ biết có học như tôi từ trước đếnnay nào có biết mấy chuyện nội bộ của đĩ điếm này. bây giờ được tiếp xúc gần gũi , trong tâm tôi đột sinh ra cảm giác sợ sệt.
Chị Thắm nhìn đồng hồ, quay sang tôi nguýt “ khuya rồi , đi về đi , mai còn đi học”
Tôi bị chị thẳng thừng đuổi về. hiểu tính chị nên tôi không hề giận.
Ngọc Dao Lam vẫn không tha , bám theo tôi châm chọc:
“ngay mai cây si có đến nữa không?” rồi chị nhỏ giọng “con này nó khó lắm, cưng theo nó chỉ có làm osin, nhưng mà chị có thể giúp cưng chút chút ”
Chị ta nở nụ cười rợn tóc gáy.
“giúp như thế nào ạ?”
Ngọc Dao Lam liếc mắt ngó chừng chị Thắm trong nhà , khi đã yên tâm chị không để ý , đôimôi hông tuôn vội cho tôi 1 dãy số.
“số điện thoại đó cưng”
“dạ dạ” -tôi vội vàng bấm lấy bấm để.
“liên lạc với cưng sau , ha”
Hun gío 1 cái , bà đại ca đóng cổng , miệng rít thuốc chân bước vào nhà.
Đêm hôm đó , rồi cả nhiều đêm sau nữa , những câu chuyện của Thắm và Ngọc hiện về đều đặn trong mỗi giấc mơ.
Tôi mơ thấy mình làm chuyện xác thịt với chị Thắm , sau khi xong chuyện , Thắm cười nghiêng ngả.
“cưng ơi , từ nay chị và cưng đều sida rồi , hahaha”
Tôi choàng mình tỉnh giấc , mồ hôi đầm đìa.
Ước mơ của Thắm là bỏ nghề , cưới được một người toàn tâm toàn ý.
Tôi quyết tâm giúp chị đạt được điều ước đó.
Từ hôm đó trở đi , tôi lao đầu vào học hành , học quên ăn quên ngủ.
Tôi đã ngắm sẵn đích đến cho tương lai gần – đó là cánh cổng trường bách khoa.
Tôi sẽ là 1 kĩ sư giỏi.

Chương 6: Bài Học Từ Gái Giang Hồ.
Có điều lịch học của tôi thời gian đầu có đôi chút gián đoạn.
2 ngày sau, vào một buổi chiều giờ tan tầm , Ngọc Dao Lam gọi cho tôi.
Trong sự ngỡ ngàng của đám bạn học, bà đại ca chở tôi tới quán pizza tết trên đường Trần Lê.
Người đẹp vẫn là người đẹp, chị ta mặc quần bò , áo phông bó sát người , tôn lên những đường cong hấp dẫn.
Thân hình Ngọc góc cạnh hơn Thắm , gợi cho người ta cảm giác khoẻ khoắn.
“ăn đi , ăn nhiều vào” – chị Ngọc vừa uống nước vừa chăm chú nhìn tôi.
“chị cũng ăn đi , sao ăn ít thế?” – tôi đang đói nên đánh chén rất thoải mái.
“thôi , pizza ở đây dở hơn sài gòn nhiều”
Tôi nuốt cái ực.
Miệng thì chê dở mà còn mời tôi ăn nhiều? là ýgì đây???
Được một lúc , Ngọc Dao Lam lên tiếng dò hỏi tôi:
“chị hỏi cưng cái này nhé”
“dạ , chị muốn hỏi gì?” – tôi thấy nao nao. Cảmgiác đối diện chị ta như đang đùa với 1 con sưtử cái.
“cái đêm mà cưng đưa Thắm vào viện ý , nó bị sốc thuốc đúng không?”
“đúng rồi chị”
Cuối cùng bà này cũng vào chủ đề chính.
“hôm đó cưng cũng ở đó , thế có thấy đứa nào đưa thuốc cho con Thắm không?”
Tôi ngập ngừng đôi chút , khổ thân tôi rồi , bây giờ nếu bảo không thấy , chắc chắn đại casẽ đạp tôi bay qua cửa sổ , rớt xuống dưới lầu.
Còn nếu bảo có thấy , tôi biết chỉ ai đây , tôi có biết ai đâu trời.
Vuagaac
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️9/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Hỏa Løng
Xếp hạng Bang hội: ⚡4/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸49/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Hàm Sa Xạ Ảnh⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
(Nokia x2-01)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=17561

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic17561-9.html#p220853

Quay về Thơ, truyện ngắn