Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhChủ Nhật, 22:30:12 - 07/07/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

[Truyện ngắn] Bản chất của đĩ

Re: [Truyện ngắn] Bản chất của đĩ

#17 » Gửi bài gửi bởi Vuagaac » 12/05/2013 15:55 » @220871

Còn chị Ngọc chỉ thốt được 1 câu “ôi, mẹ kiếp!” rồi nín thinh suốt buổi, mặc cho chị Thắm nổi trận lôi đình.
Sư tử cái đang say, chỉ có tôi là tỉnh. Đương nhiên tôi là người thê thảm nhất.
Chị Thắm mắng chửi, ***g lộn lên như thế nào, mặt mũi lúc ấy ra sao, đến giờ tôi vẫn chẳng dám nhớ lại.
Chỉ biết là, tuy phải chịu khổ sở dày vò mấy đêm liền nhưng sau cái vụ đi trả thù cùng Ngọc Dao Lam , tôi nghiễm nhiên trở thành thành viên không thường trực của “gia đình”.
Hằng ngày , tôi vẫn đều đặn tham gia lớp luyện thi. Mỗi buổi chiều thừa ra 2 tiếng, tôi lạinhận chỉ thị - thường là của chị Ngọc , mang cơm đến cho 2 đại ca.
Nhờ dịp đó tôi được ngồi trò chuyện cùng chị Thắm một khoảng thời gian dài.
Ngọc Dao Lam chẳng rõ có còn nhớ nội dung cuộc trò chuyện của chúng tôi hôm nọ khi tôi đưa chị về nhà không, nhưng dường như chị ta cũng khéo léo tạo điều kiện tốt đẹp cho tôi.
Chẳng hạn , ngoài chuyện mua cơm tối. nhữnglúc rãnh rỗi cần mua sắm mấy thứ lặt vặt , chị cũng “nhờ” tôi. Cái đèn điện ở nhà có vấn đề, chị liền gọi tôi sang kiểm tra.Mỗi buổi sáng chủ nhật còn hẹn tôi uống café.
Có ở gần mới biết , sư tử cũng có nét đẹp của sư tử.
Chị Thắm vô hình chung vẫn giữ 1 khoảng cách với tôi. Khuôn mặt chị lúc nào cũng thản nhiên.
Cơm tôi mua, chị vẫn ăn. Tôi lân la hỏi chuyện ,chị trả lời ỡm ờ.
Tôi đi siêu thị mua đồ dùng lặt vặt trong nhà, chị không cảm ơn , chỉ nói “cứ để đó” hay “con Ngọc lại vẽ chuyện”
Khi tôi loay hoay sửa bóng điện trong nhà, chị nói “không cần vất vả vậy đâu, để đó gọi thợ điện được rồi”
Có ngày, thấy tôi xuất hiện những 2 lần, chị hừgiọng “con Ngọc nó khoái mày rồi”
Khoái tôi? Eo ôi, tôi chẳng dám có cái phước đó.
Mỗi lần gọi điện nhờ tôi, chị Ngọc xách xe biếnđi mất dạng, nghe đâu đến khuya mới về nhà.
Một chuyện lạ nữa , đó là chị Thắm kì này ít đi khách hẳn. lần nào tôi qua cũng thấy chị ở nhà.
Có lần, không kìm được thắc mắc tôi bèn hỏi chị “sao dạo này chị ít ra ngoài thế?”
Chị Thắm trả lời “đang có kinh!”
Tôi nín ngay.
Cái tôi không vừa lòng nhất ở chị có lẽ là những lời nói thô tục và trần trụi.
Nhưng biết làm sao được, ai mà không có khuyết điểm.
Sau mỗi lần gặp mặt. trò chuyện được một lúc,chị lại đuổi khéo tôi về sớm.
Tôi nhớ, ở Đà Lạt được đúng 1 tuần thì Ngọc Dao Lam lên đường đi “công tác”. Lần này là Nha Trang –Vinpearl Land.
“mẹ mày ý, bữa nay dụ được lão già nào mà cho ra resort ở sướng thế?” – chị Thắm mắng yêu.
“tất nhiên rồi, thầy bói đã phán, số tao là số đi đây đi đó, tháng sau tao còn đi Sing nữa cơ, chuẩn bị phong bì cho tao đi , tao làm mối chomấy ông giám đốc đẹp trai chưa vợ ”-chị Ngọcvểnh môi.
“gớm gớm, tin mày có mà bán nhà ”.
Chúng tôi đưa tiễn Ngọc Dao Lam trước cửa nhà Thắm , khi chiếc xe con Lexus rẽ vào góc phố nhỏ , chị Ngọc quay sang ôm tôi thân thiện “chị đi nghe cưng, ở nhà nhớ chăm sóc chị Thắm, năng qua đây chơi chớ hông nó buồn”.
Tôi cười gượng gạo.
Không ngoài dự tính của tôi, chị Thắm nguýt ngay “cái con này, mày khoái nó thì rước nó đichung luôn đi , sao còn lôi tao vô đây”
Ngọc Dao Lam cười phá lên, chui vào trong xe.
Tấm cửa kính từ từ hạ xuống , để lộ khuôn mặt một gã đàn ông đứng tuổi.
Ông ta mỉm cười với chị Thắm, hôn gió một cách lộ liễu.
Tôi thấy chị khinh khỉnh cười.
“mẹ kiếp lại là 1 lão già dâm đãng” – tôi đánh giá.
Chiếc xe lăn bánh trên đường, tôi chợt cảm thấy 1 chút xót xa cho Ngọc Dao Lam. dẫu biếtrằng đó là cái nghề bẩm sinh của chị.
Sáng sớm , đồng hồ chỉ mới điểm 7h.
Chị Thắm hối tôi “coi đi học chớ trễ ”
“hôm nay em được nghỉ ” – tôi nói dối.
Sau khi nghe chị Ngọc căn dặn. tôi bỗng nhiêný thức được bản thân cần phải quan tâm chăm sóc cho chị Thắm nhiều hơn.
Đó là ý nghĩ hão huyền của tôi trong lúc đó.
Thắm nhìn tôi lạ lùng, nếu chị biết tôi đang nóidối thì đó sẽ là 1 điều bất hạnh.
Vì chị ghét nhất là nói dối.
Mấy đêm trước khi nổi trận lôi đình, Thắm quát vào mặt tôi “ bọn mày còn dối trá lần nữathì cút hết ra khỏi nhà tao, đừng có quay lại đây!”
Bây giờ nghĩ lại thật đáng sợ.
Cũng may , ông trời còn thương , chị Thắm nghe xong chỉ nói “cưng được nghỉ thì ở đây với chị”
Ôi, tôi có đang nằm mơ không?đó là câu nói mà tôi mong chờ nhất.
Nói đoạn, chị nhìn ngắm căn nhà. Căn nhà 2 tầng mái chữ A gợi nhớ một chút năm tháng của quá khứ, bên ngoài là hàng rào trắng kiểugiả gỗ trông khá bắt mắt.
Thắm nheo mắt nói “bắt đầu từ hàng rào...”
Chị ngập ngừng , chỉ tay “sau đó là cửa kính , cần phải lau chùi , sơn quét lại kĩ càng”
Tôi tròn mắt, thì ra chị bảo tôi ở lại đây để làm việc nhà giúp chị.
“có phải ngày tết đâu, sao tự dưng chị lại tổngvệ sinh nhà cửa?”- tôi hỏi.
“ơ hay , nhà cửa mình ở thì phải vệ sinh sạch sẽ. đáng lẽ chị phải làm từ hôm qua , bắt con Ngọc phụ 1 tay nữa. nhưng mà quên béng đi mất.”
Tôi bán tin bán nghi.
Thấy tôi ngờ vực, chị gắt “ít bữa nữa chủ nhà về, nhà như cái ổ chuột thì chị mày ra gầm cầuở!”
Thì ra, người chủ ở Thuỵ Sĩ sắp về.
Vuagaac
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️9/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Hỏa Løng
Xếp hạng Bang hội: ⚡4/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸49/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Hàm Sa Xạ Ảnh⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
(Nokia x2-01)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=17561

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic17561-16.html#p220871

Quay về Thơ, truyện ngắn