Tôi : Này em bảo này !
Chị : Có phải là thằng N đã chủ động liên lạcvới mày và nó đang đặt vấn đề nhờ mày giúp đúng không ?
Tôi : vãi lúa ! Sao bà chị biết nó đặt vấn đề nhờ vả luôn
Chị : Đơn giản thôi ..kế sách tao sắp đặt là hoàn hảo ...nó chắc chắn đã tin tưởng mày tuyệt đối ...và từ trước đến nay nó luônđề phòng mày ...mày đừng nghĩ nó ngu ...tựnhiên có đứa đến làm quen rồi lại liên quan đến con H Có ngu mấycũng phải cảm nhận được lờ mờ cái vai tròcủa mày . Cái đấy cũnglà phản xạ tự nhiên thôi .
Tôi : Tức là sao
Chị : Mày thử nghĩ xem ..khi mày đưa tayvào 1 ngọn lửa ...não mày chưa kịp ra lệnh thì tay mày đã rụt lại ngay đúng không ?
Tôi : Thì lại chẳng rụt
Chị : Cái đó là phản xạ vô điều kiện của con người . Con người ta lúc nào cũng có cái phản xạ phòng bị khi gặp bất cứ cái vấn đề nào có hại cho mình .
Thằng N đó cũng vậy ..khi mày đem lại cho nó cảm giác lo lắng thì đương nhiên tự cái bản thân nó phải phòng bị lại chứ .mày nghĩ việc gì cũng ngon cơm à . Nhưng bh thì việc phòng bị vô điều kiện , phản xạtự nhiên của nó đã bị gỡ bỏ rồi . Đương nhiên là nó phải cần đến cái gì nhất . Lúc trước nó k dám nhờ mày nhiều ...vì cái phản xạ của cơ thể còn bh thì đương nhiên nó phải làm điều đó thôi . Thế nên không quá lạ khi nó đặt vấn đề luôn .
Tôi : À ! Đúng như chị nói H đã dành cho thằng đó khá nhiều tình cảm . Nt và gọi điện nhiều hơn . Sắp tới là SN thằng N nó đang nhờ em giúp . Chị liệu thế nào đây
Chị : Ha ha ...biết ngay mà ...cái H làm vậy thì rõ rồi ...nhưng vì ta épnó phải làm vậy nên thằng N mới có hi vọng . Cái tao cần ở đây là sự Hi vọng của nó và niềm tin của nó về mày .
Tôi : Không hiểu lắm .
Chị : Mày không hiểu là thằng N giờ vẫn đang ở thế yếu à . Trên thực tế nó vẫn đang chỉ là đứa cò cưa ...đã là Ny chính thức đâu . Thế nên cái hi vọng đem lại cho nó cái sự tự tin để hành động . Còn chúng ta thì cần các hành động của nó . Hiểu chứ ?
Tôi : Đã hiểu đã hiểu .
Chị : Và giờ mày bảo thằng N làm những công việc như thế này.
Tôi : Làm việc gì .
Chị : Mày phải bảo thằng N làm cho con Hcó các thói quen ...VD :NT hay gọi điện vào cùng 1 giờ hàng ngày , hẹn đi chơi vào 1 thời điểm cố định ...mua quà vặt cho con H vào những timecố định .
Tôi : Để làm gì cơ .
Chị : Khi con người ta có những thói quen tự tạo thì sẽ rất khó bỏ nó đi . Mày hãy thửtượng tượng 1 ngày mày dậy mà không có cái thói quen đánh răng rủa mặt xem nào. Sẽ rất khó chịu đấy . Thế nên cách tạo thói quen cố định là 1 bước quan trọng . Màyphải giúp nó khéo vào.
Tôi : OK ! Em hiểu rồi ...vậy là bước đầu là giúp thằng N tạo ra các thói quen cho con H .
Chị : Ừ bảo nó hành động luôn và ngay ...ròi đến khi nào gần SN nó sẽ có 1 cái chốt lại .
Tôi : OK ! À còn 1 điều nữa về cái LT
Chị : Mày và LT đang gặp 1 số điều rắc rối , và mày khó chịu về điều đó đúng không ?
Tôi : Há hốc mồm ngạc nhiên ..Sa...o chị biết .
Chị : Cái này cũng tiên liệu rồi . Nhưng Hùng này ...mày phải nhớ ...1 điều ...những cái nhìn thẳng thật đôi lúc đem lại cho mình cảm giác đau đớn nhưng ta cần những điều đó để mạnh lên . Thế nhé ...chị off đây . Bh có tin thì mes cho chị
Tôi : Khoan đã ..
Chưa kịp hỏi thêm về cái LT lẫn cái chuyện hom trước nó bảo đừng hận chị ntn thì nó off . Mes bảo nó ol thì nó ko rep . Chán ...
Lòng cứ nghĩ bâng quâ ...nhùng điều thẳng thật thì luôn đem lại cả giác không thoải mái ...thậm chị là đau đớn ...Thôi thì kệ mẹ đời đến đâu thì đến
đang hóng part 11 mai ra.