Em: L không hề thương hại anh , anh biết tính L rồi đấy, vì sao L phải làm vậy, vì sao L phải đắn đo , vì người L yêu là em trước đây , âm thầm và cô độc trong thời gian dài anh hiểu không ? Nhưng em không thể đến với L được và chính xác cách đây không lâu đâu L biết L đã yêu anh rất rất nhiều . Tình cảm của anh dành cho L đã khiến cho L hiểu và yêu anh . Em cũng thú thật tối qua em là người đầu tiên của L , anh đừng trách L và em nhé ?
K: thật sao em ?
L: vâng em yêu anh ngốc ạ , vì anh làm em cảm thấy giống như em được sống lại, em không muốn tự dối lòngmình nữa , anh có yêu em không ?
K: tất nhiên là có rồi
L: kể cả em không còn nguyên vẹn
K: em có khuyết thiếu gì đâu mà nguyên vẹn với không nguyên vẹn .
L: em không còn là con gái nữa anh hiểu không ?
K: anh không vì chữ trinh emhiểu không ?
L: anh có dám ngỏ lời với em ngay tại đây không ?
K: tại đây ?
L: vâng
K: anh có thể
L : anh làm đi
Em không nghĩ rằng anh K là một người đầy sự tư tôn như thế mà phải khuất phục một người con gái . Anh K đứng dậy rồi đi đến trước mặt L, quỳ xuống và nâng một tay L lên ánh mắt chứa đầy sự tự hào và trìu mến nhìn L:
K: L tuy anh chỉ là một thằng đàn ông , trong tay sự nghiệp của anh chưa ổn định, nhưng anh chắc chắn có thể bảo vệ em và cùng em đitrên con đường em chọn . Emcó đồng ý làm bạn gái và sẽ là vợ của anh tương lại không ?
L: anh có tin là em sẽ hành anh suốt đời không ?
K: anh không , nhưng chắc chắn một điều là anh sẽ làm em yêu anh hơn tình cảm em dành cho X
L: Sao lại lôi anh ấy vào làm gì , liên quan quá đấy
Em: trả lời đi hóng hớt quá rồi đấy L
L: vâng , em đồng ý làm người yêu anh , nếu anh không chịu được khổ em sẽ bay đi mất đấy
K: khổ đau anh đã trải qua đủ , anh không hề sợ việc ấy chút nào cả . Anh yêu em nhiều L ạ
Vừa nói dứt lời , Anh K lao vào ôm lấy L , hai người hônnhau , có lẽ ở đây em là người thừa nên đứng dậy vàđi ra ngoài luôn. Xuống nhà đứng rút bao thuốc châm mộtđiếu , rít một hơi thật dài vànhả khỏi . Có lẽ cuộc đời nàycó nhiều điểu ngang trái thật, để cho một người yêu một người rồi chính người được yêu ấy lại tạo cơ hội cho người khác có thể yêu họ . Đi bộ ngược về hướng Tràng Tiền , mưa rơi rồi , cơn mưa bất chợt to và không ngừng rơi . Đi dưới cơn mưa nước mắt lăn trên mặt hòa với nước mưa , lànhlạnh và ấm áp. Gục xuống đường cố gắng thở đều hơn. Mọi thứ như từng thước phim chợt chiếu chầm chậm khoảng thời gian từ hôm qua. " tôi thích đi dưới mưa , vì khi đi dưới mưa người ta không biết tôi đang khóc " . Đứng lên và bước đi qua đường , không biêt từ đâu một chiếc xe taxi phanh gấptrước mặt em , làm em giật mình nhưng chẳng còn kịp nữa rồi . May mắn làm sao nó chỉ dừng lại cách chân emmột khoảng nhỏ . Tay lái taxithò đầu ra mắng xa xả nhưng em chẳng còn nghe gì nữa tai ù đi . Bước lên vỉa hè , lánh vào hiên cửa hàng bên cạnh đó , rút máy ra và bấm số của C . Tiếng tút tút quen thuộc vang lên :
C: em nghe đây anh
Em: đến tràng tiền đón anh nhé
C: ơ anh làm gì trên ấy vậy
Em: em qua đón không ?
C: vâng đợi em một chút
Ngồi xuống dươi hè phố , nước mưa vẫn tấp vào mặt như những cục đá bé con con , đau và rát . Chẳng biếtem đã ngồi đó bao lâu rồi chỉ nhớ đến lúc C đến và che ô cho em . Nhận ra sự cómặt của C , và được C đỡ dậy . Em ôm lấy C ngay dưới cơn mưa , hôn lên bờ môi ấy, mãng liệt và ôm chặt lấy C hơn nữa . Giống như sợ rằng C sẽ vụt biến mất vậy :
C: anh sao vậy , có chuyện gì buồn sao ?
Em: uhm , anh rất buồn , em có ở bên anh bây giờ được không ?
C: tất nhiên rồi , đồ ngốc
Em: vậy lên xe đi , anh muốnem bây giờ
C: ơ , là sao ?
Em: em cứ lên xe đi , lát sẽ biết
Ngoan ngoãn nghe theo lời em , C leo lên c để em lái . Đánh chiếc xe lên đường vàtiến thẳng về phía Hồ Tây ...