PHẦN 45
Dẫu biết là sẽ là của nhau nhưng phía trước còn nhiều điều chông gai , em có ngại vươn qua không ? Em có biếtyêu anh là cả một gánh nặng đè lên vai không em ? Một thằng con trưởng gánh vác việc của cả một dòng họ , rồicon cái , rồi mọi thứ ? Em có chấp nhận anh được không? Anh hỏi tất cả câu ấy với em mà tại sao em lại cứ khăng khăng chấp nhận điềuđó .
Cái ý nghĩ vụt lóe lên trong đầu ấy , làm em cảm giác sẽ thử được lòng ai thật ai không . Có thể nó hơi quá đáng nhưng mà chắc sẽ ổn thôi , tự nhủ với chính mình như vậy. Bón cho D xong bátcháo , ép uống mấy phiên thuốc rồi để D ngủ . Em xuống nhà ngồi với C xem tivi , cùng chả ngủ được mai là ngày nghỉ nên chẳng biết làm gì cả . Nằm gối đầu lên đùi C :
Em: em có mệt không ? mà đi suốt không ở nhà bố mẹ chảmắng cho
C: em bảo mẹ là em sang nhàanh rồi , yên tâm đi bố mẹ chiều con rể làm
Em: hảsao lại con rể ở đây?
C: thì em bảo là em với anh yêu nhau rồi mà , bố mẹ chấm anh rồi đấy nhé , sướng chưa ?
Em: sướng với chả không sướng gì , anh đang chán hết cả người đây .
C: sao lại chán ?
Em: anh chả biết nữa thấy cứ luẩn quẩn trong cái vòngnày mãi anh chẳng biết thoátra làm sao cả
C: vòng nào ?
Em: em , D, A , B cả 4 người
C: anh chọn em rồi còn gì ?
Em: theo lí và vậy nhưng tình thì anh không biết phải như thế nào
Một giọng nói cất lên làm em giật cả mình , là D đi xuống từ bao giờ rồi :
D: anh không chọn em được nữa sao ?
Em: ơ , em xuống từ bao giờthế ?
D: đủ để nghe thấy cái câu lívà tình của anh
Em: haiz , anh chẳng biết nữa , có lẽ anh không nên chọn ai
D: không , anh nên chọn hai hơn là cả 4
Em: vì sao ? em uống nước đi này
D: em xin , em nghĩ thế môt người lo việc cùng anh một người ở hậu phương cho anh. Như thế vẹn cả đôi đường , em cả chị C không loanh kiếm phở
Em: kinh tính toán kĩ gớm nhỉ ?
C: em thấy thế cũng có lý đấy , nhưng mà " con thầy , vợ bạn , gái công ty "
D: chị chả phải lo đâu , không có chị còn có em lo cho anh X lo gì
Em: thôi cho em xin hai chị , cho em yên ổn
C: chưa yên được đâu anh
D: chị nói đúng đấy
C: ra chị xem em đỡ sốt chưa , D
Thật sự trong cả 4 người thìchỉ C và D là hợp tính nhau nhất , nhìn cả 2 cứ như chị em ấy , hòa thuật mà ít khi cãi nhau . Người kia nói thì người này im không ý kiến gìcả và ngược lại . Nhìn cảnh này cũng thấy ấm lòng , nhưng sao cứ thấy khó xử thế nào ấy . Bỗng dưng điệnthoại lại ọ ọ í í e e , là bô gọi. Quái thật đêm hôm bô gọi , có việc gì đây ? bốc máy nghe:
Em: dạ con nghe bô
Bô: Cún hả , mày gọi bác , các cô với chú , chuẩn bị đồvề nhà ngay , ông sắp mất rồi
Em: dạ ( đoạn này em rụng rời chân tay không biết làm sao , rơi điện thoại cái " Cạch " .)
D vội nhặt điện thoại lên nghe tiếp , chỉ thấy D dạ dạ rồi vâng . Em thì thật sự lúc ấy không còn biết thêm gì nữa ,tất cả hồi ức về ông nội ùa về . Mới gần đây thôi gần nhất đây về thăm ông , ông còn khỏe lại sau 2 lần tai biến . Ông nói ông cười ông còn bảo bao giờ có chắt cho ông bế đây . Em khóc òalên như một đứa trẻ , vậy là ông nội em sắp ra đi mãi mãi rồi . Mấy tuần trước nghe bố bảo ông bị ốm phải nhập viện nhưng vẫn khỏe , không bị sao cả . Vậy mà nghe em gái em nói ông dạo này yếu dần , em lặn lội sang tận Trung Quốc , Hàn Quốc mua nhân sâm, Đông trùng về để cho ông uống . Đi khắp nơi có thuốc hay thuốc quý đều gửi về để ông uống mau khỏe . Vậy màông trời sao không để ông em sống chứ . Một người luôn tin tưởng em dù em có là một thằng nghịch tử trời đánh không chừa , một thằngtàn phá hoang tàn cả cái nhàmột thời . Vậy mà khi họp cả gia đình , mọi người chửi mắng chỉ trích em mãi , chửi em ngu , rồi dại rồi thằng ănhại . Ông vẫn đứng ra quát mọi người im và tuyên bố "thằng X cháu tao , nó nghịchnó phá nhưng tao tin rằng dù nó có phá đến mức độ nào đi chẳng nữa nó vẫn là con người , phần người của nó vẫn còn và nó biết nghĩ, nó chỉ hư chứ nó chưa hỏng" . Chỉ nghe ông nói câu đấy thôi em cũng bật khóc , đêm ấy còn ngủ với ông tỉ tê bao nhiều điêu , còn dứt râu ông để trêu . Vậy mà ông tai biến 2 lần ông yếu hẳn . Khi viết những dòng chữ này em nói thẳng với các thím em khóc ,thật sự em đang khóc . Có ai có một người ông nào tin cháu mình kể cả nó phá , tin tưởng giao cho nó bao nhiềuquyền lực trong dòng họ . Một người chỉ lại cho em con đường chính đạo , vậy mà sao những người tốt lại không thế sống lâu chứ . Cũng chỉ tại cái xã hội thối nát này em căm thù cái xã hội này làm cho bao nhiều người dù có muốn sống yên lành cũng phải trở thành quái vật để mà sống . Kí ức cứ ùa về như sóng xô vào bờ , còn nhớ ngày nọ về với cái bằng tốt nghiệp loại ưu về cho ông xem . Ông rưng rưng nước mắt nhìn em, đến em cũng phải khóc theo ông , vì em đã làm ông thất vọng nhưng giờ thì đã khác . Ông họp cả nhà lại tuyên bố em sẽ kế nghiệp dòng họ sau khi bố em mất ,toàn bộ con cháu trong nhà phải nghe lời em . Ông đã rấttự hào về em . Vậy mà giờ đây ông sắp đi xa rồi . C đến bên ôm từ đằng sau :
C: anh bình tĩnh đi , em lên lấy đồ rồi đưa D về lấy đồ luôn . Em qua rồi mình về luôn nhé anh