Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Tư, 13:41:46 - 27/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

[Tâm sự Review] Làm thế nào để thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn này ?

Re: [Tâm sự Review] Làm thế nào để thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn này ?

#102 » Gửi bài gửi bởi Banneddi » 15/08/2013 02:51 » @252601

Em: bác sĩ à , làm sao để cóthể cứu vãn tình thế bây giờkhông ?
BS: thật sự mà nói , chúng tôiđã hết cách rồi , não ông liệtrồi sắp mât ý thức , do tai biến và nhồi máu cơ tim nên thành mạch máu trong tim yếu , có lẽ không đủ máu bơm lên não để nuôi não thêm . Bây giờ thì chỉ còn chờ ông ra đi thôi , tôi rất xin lỗi người nhà và bệnh nhân chúng tôi không thể làm gì hơn nữa
Em: vâng , các bác sĩ đã làmhết sức rồi , cháu thay mặt gia đình cảm ơn bác sĩ . Bác sĩ cầm một chút gọi là công sức bỏ ra để chăm sóc ông cháu .
Dúi vội tờ 500k vào túi ông bác sĩ , quay ra ngoài thì chú út cũng vừa từ Móng Cáivề . Chú phi vội vào trong chỗ ông , em đứng ngoài định hút điếu thuốc thì cô rabảo em ông gọi vào . Mở cánh cửa ra , không tin vào điều trước mắt nữa , ông tiều tụy dường như chỉ còn da bọc xương. Mặt ông hốc hác , ông ra hiệu cho em lại gần . Em gục xuống ngay bên cạnh giường ông , nước mắt lưng trong trên mắt. Ôngxoa xoa đầu ,vỗ vỗ rồi khòkhè thở . Lúc ấy em chả biết làm gì òa khóc thật to :
Em: ông ơi , ông phải sống , ông ơi ông đừng bỏ cháu mà ông ơi , cháu nghe ông thành tài rồi ông à , cháu đãcó con đường công danh sự nghiệp để chứng minh sự tin tưởng của ông rồi . Cháu vềvới ông rồi ông đừng bỏ cháu ông ơi . Ông đừng đi , ông còn phải bế chắt chứ ông ơi ?
Ông: Cuôc đời này hoa nở rồi cũng có lúc hoa tàn , đừng khóc như thế kẻo mọi người cười cho . Cố gắng học hành , làm nên sự nghiệp vẻ vảng cho dòng họnghe không ? Đừng bỏ dở gìcả , ông tin cháu làm được những gì cháu hứa với ông .Trên kia ông sẽ phù hộ và mìm cười với cháu , nhớ lời ông cháu hư chứ chưa bao giờ hỏng cả . Cháu đích tôn của ông , ngoan nghe lời chăm sóc bà và các em nhé ,hướng cho chúng nó đi theo đường đứng đắn . Làm cho tốt việc họ nghe chưa , đừng để mọi người cười chê nhà mình . Ông tự hào về cháu lắm .
Em: vâng cháu biết rồi ông à, cháu nhớ lời ông mà , ông ơi ... ông ... ông mở mắt ra đi... ông ơi ... ông tỉnh lại đi ông ơi ... ông ơi ... ông...
Những lời cưới như khắc sâu vào lòng em lúc ấy ( cácthím ạ nhớ lại cái cảnh ông em ra đi em không thể kìm được nước mắt nữa ) Ông em chỉ kịp dặn dò rồi vỗ đầu em một cái , ông đi thanh thản lắm , môi vẫn mỉm cười . Còn em thì không tài nào nặn ra được nụ cười, nước mắt từ đâu dồn hết về , em không thể ngừng khóc được dù chỉ là một phút, lòng đau như cắt . C cả D quỳ xuống bên cạnh em , cầm tay ông đang lạnh dần em cảm giác như em vừa đánh mất một thứ gì đó cực kì quí giá . Cả nhà em lúc ấy chỉ biết quỳ xuống ôm mặt khóc tiễn ông đi . Một lúc saucả nhà chuẩn bị mọi thứ để đưa ông em về nhà khâm liệm . Em cũng ra gọi xe cứu thương để chở ông về nhưng không hiểu sao không có một cái xe nào ở sân bệnh viện cả . Hỏi ra mớibiết là ở nhà đang làm 49 ngày cho anh trai của ông nội em nên ông em chưa thể về được . Mãi đến 12h trưa ở nhà gọi điện lên là xong cho ông rôi , lúc ấy trời bắt đầu lất phất mưa , xe cứu thương ở đâu về ùn ùn trong sân bệnh viện . Em chạy vội ra gọi đút tờ 200k cho một ông rồi bảo vào ưu tiên cho ông em . Mọi người khẩn trương đưa thi thể ônglên xe rồi về nhà ngày . Em bảo D lái xe theo xe cứu thương còn em muốn được ởcạnh ông . Ngồi trên xe chở ông về nhà tay vẫn cầm bàn tay lạnh đi của ông , em lại bật khóc , thương ông nhất và cũng là người mong ông sống đến lúc em cưới vợ vậy mà ông ra đi sớm quá . Về đến nhà mọi người khẩn trương mới thầy liệm xác cho ông , em hợp mệnh nên được vào để giúp mọi người . Nhìn khuôn mặt mỉm cười của ông em không kìm được nước mắt , em lại bật khóc thêm , bô ngay lập tức lôi cổ em ra :
Bô: cấm mày khóc khi liệm ông , để ông đi , mày khóc làdính trùng tang đấy con ạ
Em: vâng nhưng còn thương ông quá bô ạ, ông bị người ta ép đến ức mà chết thế này con không đành lành bô ơi ( gục trên vai bô em , bô xoa đầu em )
Bô: bố biết , mày cứ yên tâm, bây giờ chưa rửa oan này thì bố cũng không yên tâm. Mày cứ để xong việc của ông đi rồi bàn sau , nghe chưa con . Nín đi con trai mà khóc nhiều thế ( em biế bô em cũng kìm nén không để cho nước mắt rơi )
Khâm liệm , tắm rửa xong cho ông , thay đồ mới rồi mọi người chuyển ông vào áo quan. Thầy pháp gọi mọi người vào nhìn mặt ông lần cuối trước khi che mặt rồi yểm . Em đi qua áo quan mà cố gắng lắm mới để nước mắt không rơi . Vẫy tay gọi C và D vào , em cúi xuống thì thâm với ông :
Em: ông à , ông cho phép conđội khăn tang cho C và D ông nhé, con mong ông coi hai người ấy là con cháu trong nhà ông cho phép con ông nhé .
Một giột nước từ khóe mi ôngtuôn ra , em biết là ông cũngđồng ý rồi nên đứng dậy đi ra ngoài . Lúc đeo khăn cho mọi người em mang khăn choC và D tự tay vấn khăn cho cả hai . Đội kèn hiếu đã bắt đầu lên nhạc , trời vẫn mưa nhưng bầu trời vẫn trong ....
Banneddi
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️12/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/??⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸101/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Bạo Vũ Lê Hoa Châm⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
(Nokia c2-00)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=20235

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic20235-101.html#p252601

Quay về Thơ, truyện ngắn