PHẦN 51
Dắt xe ra ngoài cổng đợi B ra . C đánh xe đến trước mặtem :
C: anh định đi đâu bây giờ đấy
Em: uhm anh có việc muốn nóivới B , em cả D về trước đi lát bọn anh về sau
C: nhớ về sớm đấy , cẩn thận không cảm gió biển lạnhđấy anh
Em: uhm anh biết rồi , lái xe cẩn thận nhé
C: vâng , em về trước đây
Em: uhm ok
Đứng đốt hết 2 điếu thuốc mới thấy B lò dò đi ra , tấy khuôn mặt có vẻ mệt mỏi củaB sao mà thương thế .
Em: em làm gì mà lâu thế anh chờ mỏi chân quá đấy
B: em thắp hương cho ông với cả chào bố mẹ anh nữa mà
Em: uhm , đi thôi em , cầm lấy mũ này
B: thôi , không cần đâu anh ,em thích thả tóc hơn
Em: đội vào , lỡ may có gì anh lại làm tội em ra
B: không sao , em cũng không thích đội mũ lắm trôngnó kiểu gì ấy
Em: đúng là con gái , cái gì cũng nói được , rồi đi thôi em
Đợi B ngồi an vị sau xe , embắt đầu nổ máy và lái đi . Thong dong đi từ từ cho nóng máy tí đã .
Em: Ban đầu anh định không nhắn tin cho em đâu , nhưng mà thôi dù sao nhà anh có chuyện anh cũng không thích để em nghĩ anh giấu diếm em
B: anh đang nói về cái gì đấy ?
Em: à ý anh là em về nhà rồilại lặn lội ra tận đây để dự tang ông anh , anh cảm thấyanh bắt tội em quá
B: có sao đâu anh , dù sao em cũng không muốn anh nghĩ em là em vô tâm
Em: thôi không nói nữa , ôm chặt đi anh tăng tốc đây
B vòng tay qua bụng , ôm thật chặt . Vê côn về số vit ga lên cao phi như một mũi tên trên cái đường đầy ụ đất và ổ gà vì đang sửa này . Lách qua người đi xe một cách điệu nghệ , em nhắm hướng cầu Bãi cháy thẳng tiến . Gió thổi vù vù bên tai , lên đến giữa cầu dừng lại gạt chân chống xuống .
Em: em thấy quê anh thế nào? bằng quê em không ?
B: đẹp chứ anh , em thích đứng từ trên cao ngắm nhìn cảnh biển đêm . Em thích cái không khí này , ở nhà em không được như vậy
Em: uhm, anh hỏi em điều này nhé ?
B: vâng , anh cứ nói đi
Em: em nghĩ sao nếu như anh muốn em chọn một ai khác thay vì chọn anh
B: anh hỏi thế nghĩa là sao?
Em: anh đã suy nghĩ nhiều về điều này rồi , biết nói sao nhỉ anh nghĩ em không cần phải cố gắng trong việc anh sẽ lựa chọn ai đâu
B: vì sao ?
Em: anh thấy nếu anh làm vậy với một cô gái như em , thì anh sẽ mang tội lớn và anh không muốn em buồn nữa
B: anh nghĩ rằng em đang buồn ư ?
Em: cũng có thể lắm chứ
B: vậy anh nhầm rồi , em không hề buồn , và em cũngkhông hề muốn rời xa anh
Em: vì sao ?
B: vì em yêu anh vậy thôi
Em: yêu anh , em thấy mọi chuyện với anh như thế chưa đủ khổ sở sao em vẫnyêu anh
B: em lì lợm lắm anh hiểu không ?
Em: uhm anh hiểu , nhưng anh vẫn đắn đo lắm
B: anh chọn được ai trong sốbọn em rồi à ?
Em: chưa , thực ra là anh phân vân , anh không muốn mọi người phải buồn
B: với em , điều này giống như là tham gia một cuộc thi vậy
Em: uhm, cũng có thể , và anh không xứng đáng với bất kì ai trong tất cả mọi người cả
B: anh đừng nói thế , xứng đáng hay không là cảm nhận của con gái bọn em , không phải của anh , vì thế anh đừng nói ra những lời khôngcần thiết
Em: vậy sao , thôi cũng được , vậy tức là điều anh nói em bỏ qua
B: vâng , em chấp nhận tranh giành dù cho có là ai đichẳng nữa chỉ cần anh biết em yêu anh , vậy là đủ rồi
Em: vẫn không từ bỏ anh sao ?
B: em không chưa bao giờ emmuốn từ bỏ anh cả , em biết em sẽ yêu anh đến mức độ này rồi .
Em: uhm , thôi lại đây với anh nào
B đi tới chỗ em rồi quàng tayqua cổ , một cái ôm thật chặt. Đứng ngắm nhìn những chiếc xà lan chạy qua lại chán em quyết định về vì cũng khá muộn rồi và gió bắt đầu thổi mạnh hơn . Về đến nhà thấy đèn trong nhà vẫn sáng , chắc hai ẻm chưangủ rồi . Em bảo B vào trướcrồi mở gara dắt xe vào , dọn dẹp qua một số cái ở trong gara rồi đi ra ngoài lên nhà . Thật sự bây giờ là lúc em cảm thấy thoải mái nhất , được ngổi trên ghế và thư giãn một cách thoải mái nhất. Trong đầu lúc này bắt đầu nghĩ về cái kế hoạch sẽ diễn ra trong vòng3 ngày tới , điều này thật sựcần để có thể lựa chọn xem ai là người sẽ cùng em đi hếtcon đường này .
C: anh mệt lắm à ?
Em: uhm , mệt bã cả người rarồi , em chưa đi ngủ à ?
C: em chưa , em cả D dọn dẹplại bếp một chút , anh đói không ?
Em: không ăn như lợn buổi chiều như thế tầm này đói gìnữa
C: ai biết được , mầy hôm anh như thế nhìn mặt anh xanh với cả hốc hác đi nhiều đấy
Em: uhm, tạng người nó thể biết làm sao được
C: anh lo giữ gìn sk đi
Em: uhm , anh biết rồi , à màanh hỏi em một câu này nhé?
C: anh nói đi
Em: nếu một ngày , anh biến mất không một lí do . Không ai biết anh ở đâu , cũng chẳng ai có thể cho em biết anh đã đi đâu . Em sẽ làm gì?
C: tất nhiên là em sẽ đến bên cạnh anh ngay lúc nào anh đặt chân đến cái chỗ anh định đi ấy . Anh không thoát nổi em đâu , nên đừng cố đưa ra câu hỏi ngớ ngẩn ấy ?