TÀU HOẢ
Tôi sống cùng mèo cưng ở một làng quê khá xa thành phố. Phòng của tôi có cửa sổ đối diện với một đoạn đường ray tàu hoả. Thường thì người ta sử dụng tàu điện nên tàu hoả cũng không hay đi qua nơi này, vì thế nó rất tĩnh lặng và bình yên. Bàn học của tôi được kê ngay cửa sổ, có tầm nhìn đến tận những ngọn núi cao và đường chân trời thơ mộng.
Như mọi hôm, tôi trở về nhà sau 16 cây số đạp xe từ trường. Tôi ngồi vào bàn học và cố gắng chống chọi lại cơn buồn ngủ, nhưng không thể. Gió mát rượi từ đồng cỏ mênh mông nhanh chóng kiến tôi chìm sâu vào giấc ngủ. Trong vô thức, tôi nghe được tiếng chuông leng keng, tiếp sau đó là tiếng tàu hoả xình xịch chạy qua. Tôi có thể tự mình mường tượng ra cảnh tàu chạy băng qua cánh đồng lau xanh rượi, thêm chút nắng dịu dàng như truyện cổ tích ♥ Thật lãng mạng! Từ xa xăm vang lên một tiếng thét lớn…
Bộp! Tôi cảm nhận được một cục bông mềm trên tay mình. Miu à, em thật nghịch quá Có lẽ mèo cưng đã nhân lúc tôi ngủ mà nhảy lên bàn học, nàng lại muốn được vuốt ve đây mà! Bỗng gió từ đâu mang đến một mùi tanh nồng xộc thẳng lên mũi tôi, rồi những tiếng kêu chói tai vang lên khiến tôi nổi hết cả tóc gáy. Tôi dụi mắt tỉnh dậy và hét lên một tiếng lớn…
Trên tay tôi là một cái đầu với khuôn mặt gần như nát bét, tóc cùng máu bết lại thành một mớ hỗn độn. Ngoài kia, mèo cưng đang cào cào móng vuốt lên cánh cửa và kêu lên những tiếng chói tai.