Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Ba, 07:39:59 - 02/07/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

Truyện dài - Chân ngắn sao phải xoắn - Huyền Lê.

Re: Truyện dài - Chân ngắn sao phải xoắn - Huyền Lê.

#3 » Gửi bài gửi bởi Mrtuan » 17/01/2014 11:31 » @282283

Chân ngắn, sao phải xoắn - Huyền Lê.
Truyện dài - Chân ngắn sao phải xoắn - Huyền Lê.
... đặt bút vào giấy phạt.
- Tên cô là gì ?
- Đỗ Tiến Phương !
Anh ta ngẩng đầu lên nhìn tôi, nhìn gì mà nhìn, chưa bao giờ thấy con gái duyên dáng, mắt híp như tôi chắc. À, mà cũng có thể, anh ta bị nụ cười của tôi hớp hồn.
- Tên gì mà… như đàn ông !
Tôi chợt nhớ ra, ôi chết rồi, hắn ta hỏi tên mình để ghi vào giấy phạt, tôi cuống cuồng khuyến mại thêm một nụ cười xinh đẹp thầm cầu mong anh ta sẽ khoan dung độ lượng. Nhưng mặc cho tôi cười đến méo mồm lần thứ N thì anh ta vẫn không mảy may mềm lòng. Vương Lực Hoành, dù tên anh có giống ca sĩ mà tôi hâm mộ thì tôi vẫn nguyền rủa anh, tại sao anh không bị nụ cười đẹp như thiên thần của tôi quyến rũ chứ. Dù mắt tôi có híp thật thì ngoài điều đó ra tôi vẫn rất xinh đẹp cơ mà. Thật là bất công, à không, thật là bất nhẫn, quá bất nhẫn với một kiều nữ như tôi. Mặc cho tôi thầm nguyền rủa, anh ta xé roẹt giấy phạt đưa cho tôi. Thế là hết, tạm chia tay con bọ hung ghẻ hai mươi ngày và một cơ số tiền phạt. Thật là một ngày đen đủi. Tại sao trời sinh ra Đỗ Tiến Phương này lại sinh ra thêm một thằng cha Vương Lực Hoành làm gì chứ. Lão Hoành chết dẫm, lão Hoành ngớ ngẩn… Tôi thầm chửi rủa anh ta. Nhưng anh ta lại nhìn tôi mỉm cười, thế là tôi… chết lịm. Đấy, đến chết vẫn còn háo sắc là thế đấy! .
- Cô có cần người đưa về không ? . Hắn ta hỏi tôi.
Hừ, cuối cùng thì hắn cũng nhận ra vẻ đẹp tiềm ẩn của mình, tôi cười thầm, chắc hắn muốn đưa mình về nhà đây, đồ cáo già, đừng hòng lừa tôi, ( đấy là nghĩ thế, nhưng trong đầu tôi đã kịp vẽ ra viễn cảnh hắn chạy theo năn nỉ được đưa tôi về. ). Tôi cố làm ra vẻ tức giận và lạnh lùng.
- Anh nghĩ là anh được phép đưa tôi về chắc ? Còn lâu nhé, anh không phải là đối tượng được nhận đặc quyền đó đâu.
Anh ta trố mắt nhìn tôi từ đầu đến chân .
- Làm gì mà cáu thế ! Tôi chỉ định chỉ cho cô là bên kia đường có xe ôm thôi mà !
Ối, trời đất quỷ thần, mặt tôi đỏ dừ, giá mà lúc đó có cái bao tải đựng rác ở đó tôi cũng nguyện chui đầu vào mất. Sau vài giây định thần, tôi cố tỏ ra lạnh lùng và kiêu hãnh ( ấy là tôi nghĩ thế) .
- Khỏi cần, tôi tự đi bộ !
Tôi cố ý đi thật nhanh để anh ta không nhìn được cái mặt đã ỉu như quả cà chua ngâm nước nóng của mình. Tôi mang khuôn mặt ấy cả ngày hôm đó, và ngầm thề rằng, “Vương Lực Hoành ! Tôi sẽ trả thù” , mặc dù tôi chả biết phải trả thù hắn như thế nào. Nhưng kệ, thề được thì cứ thề, còn làm được hay không thì cứ thề đã rồi tính.
Mọi chuyện rồi cũng qua, dù tôi bị giữ xe nhưng tôi chả phải cuốc bộ ngày nào. Chưa bao giờ tôi cảm thấy mình phải cảm ơn số phận vì đã cho tôi hai thằng bạn thân như lúc này, một thằng nhận nhiệm vụ chở tôi mỗi khi tôi cần đi chơi, chả phải vì nó tốt đẹp gì đâu, mà nó cũng ham chơi như tôi. Từ bé, tôi vẫn gọi nó là Cây Sậy tại nó cao và gầy lêu đêu. Thằng còn lại, tôi gọi là Bi Ve vì nó tròn tròn nhưng tính tình trong veo, dễ thương. Bi Ve chuyên chở tôi đi học, vì Bi Ve học cùng trường với tôi. Những ngày còn lại, khi muốn đi đâu tôi lại nhảy xe buýt. Và mối thâm thù với viên cảnh sát giao thông Vương Lực Hoành cũng phai nhạt dần theo thời gian. Đấy, tính tôi được cái chả thù dai bao giờ, chẳng qua tôi mắc bệnh nhớ lâu, cái gì đáng nhớ thì tôi không thể nào nhớ được ( ví dụ như lịch học, như lời dặn của mẹ..) nhưng những thứ như quán café nào ngon, chơi chỗ nào sướng, hay ai làm tôi giận thì tôi nằm lòng vanh vách. Mẹ tôi thường thở dài nói, “tao chả hiểu vì sao mày lại đỗ đại học”. Rồi sau này, khi tôi được tuyển thẳng lên học cao học, mẹ tôi lại nói “ Tao chẳng hiểu tại sao mày lại học được cao học“. Ơ hay, mẹ là mẹ con, mẹ không hiểu thì thôi chứ hỏi con làm gì, con còn chẳng hiểu nữa là. Nói vậy thôi, chứ tôi chơi ra chơi mà học cũng ra … chơi hết. Tôi vốn thông minh từ bé, nên chẳng cần học nhiều mà kỳ thi nào tôi cũng...
Mrtuan
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️7/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: ?????
Xếp hạng Bang hội: ⚡??/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸134/4141🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ?????
Giới tính:
Ngày tham gia:
Số điện thoại:
(Nokia 6300)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=24184

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic24184-2.html#p282283

Quay về Thơ, truyện ngắn