Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhChủ Nhật, 20:39:55 - 05/05/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

TOPIC Hạt Giống Tâm Hồn - Love Story

Re: TOPIC Hạt Giống Tâm Hồn - Love Story

#7 » Gửi bài gửi bởi TomboyCukkoo » 28/06/2012 20:16 » @28469

● Nỗi Sợ...

Một buổi sớm, tôi thức dậy với nỗi sợ hãi ghê gớm xâm chiếm, một nỗi sợ hãi không rõ, tôi không biết tôi sợ cái gì, tim tôi xúc động mãnh liệt.... Nó khiến tôi cảm thấy ngột ngạt khó tả, như một bản năng, tôi bật dậy khỏi giường và lao ra ngoài, nhưng nỗi sợ vẫn còn đó. Tôi cố kiềm chế và làm chủ nỗi sợ như những gì tôi đã được dạy, nhưng nó không tan biến, nó vẫn day dứt tôi, khiến tôi hoảng hốt, bứt rứt, hồi hộp, mơ hồ, lo sợ....
Tôi chạy vào nhà làm một cốc nước đầy bụng, cố hít thở thật sâu và trấn tĩnh lại mình nhưng tất cả vô ích. Cuối cùng tôi gục ngã ra sàn nhà, tim tôi nhói đau thảng thốt, đôi mắt nhìn lên trần nhà và tuôn trào ra những dòng nước mắt... tôi đã khóc. Thực sự tôi đã không chống lại được nỗi sợ hãi, tôi đã để nó lấn át mình, làm đau mình, tôi đầu hàng trước nỗi sợ hãi một cách vô điều kiện và mềm yếu. Bản thân tôi tự trách mình nhưng tôi không thể làm gì hơn, " Tôi sợ" - đó là điều mà tôi có thể cảm nhận được lúc này.
Nỗi sợ nó không biến mất mà chỉ nhạt dần cho đến khi tôi đuối sức và thiếp đi, đôi mắt ngưng chảy để chìm vào bóng tối dày đặc của giấc ngủ vô thức. Tại sao nỗi sợ hãi lại đến một cách bất chợt và mạnh mẽ đến vậy?
Tôi chợt nhận ra nó đến từ tuồi thơ non nớt của tôi. Tôi không phủ nhận việc tôi từng là một con bé rụt rè, ít nói gần như là tự kỉ mà suýt nữa tôi được chuyển đến trường học đặc biệt ( dành cho những trẻ bị tự kỉ ) nhưng tôi không tự kỉ theo cách nghĩ thông thường. Thực ra nó xuất phát từ việc tôi chả có ai chơi, tôi thường bị bạn bè bắt nạt, trêu xấu, làm trò cười và đôi khi bị hờ hững xa lánh. Vì vậy tôi mặc cảm, trầm tính cả suốt một tuổi thơ dài với những kí ức đau khổ. Với bố mẹ tôi, họ luôn dành tất cả tâm sức vào công việc và đôi khi dành cả thời gian để cãi nhau, để dằn vặt bản thân và trách cứ quá khứ. Tệ hại nhất tôi thường là nơi để bố mẹ tôi trút những muộn phiền, gánh nặng cứ như thể vì tôi mà dẫn đến tất cả mọi sự của họ lúc đó, họ không ngừng mắng nhiếc tôi, kể cả khi không vì một lí do gì, họ bỏ mặc tôi trong một căn phòng vắng và tối tăm để trừng phạt tôi... ngoài tình yêu thường họ còn gieo vào tôi những cảnh báo, dọa nạt thế này thế kia, không được như thế này hay thế khác.... Nó dần ăn sâu vào tâm hồn tôi và là một phần kí ức tuổi thơ bé nhỏ đó.... Dù đến bây giờ tôi nhận ra thế giới không như những gì bố mẹ đã nói hay bạn bè không phải là một cái gì xa lạ, ghê gớm có thể khiến tôi tự ti như ngày nào, dù cho lúc này tôi là một con bé khá nghịch ngợm, hay đùa vui, chọc ghẹo người khác để làm họ cười nhưng lại dễ bị nỗi sợ hãi vô thức đó đánh gục đến khi khụy ngã....Tôi thực sự bất lực trước nỗi sợ và thường để mặc nó xé tan mình ra thành trăm mãnh của những cảm xúc hỗn độn....
Đến bây giờ tôi mới ước có thể thay đổi tuổi thơ của mình nhưng tất cả là huyễn hoặc... tôi đã cố gắng học cách chấp nhận nó và thẳng thắn hơn với chính bản thân mình. Dù cho nó có đánh gục tôi nhiều lần hơn đi chăng nữa nhưng nó sẽ chẳng thể làm gì với con người mạnh mẽ của tôi lúc này. Nỗi sợ đã là một phần của bản thân tôi nhưng trên hết dựa trên nỗi sợ hãi đó, tôi đã sống tốt hơn và nỗ lực để vượt lên chính nó... Và... tôi phải sống để học cách làm mọi người quên đi hay nhẹ nhõm hơn với nỗi sợ khi gần kề tôi...

TOPIC Hạt Giống Tâm Hồn - Love Story
Sửa lần cuối: TomboyCukkoo 01/09/2012 14:48

Những người đã like TomboyCukkoo bởi bài viết có ích này:
p0d0lsky
Rating: 0.14%
 
TomboyCukkoo
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️16/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Hỏa Løng
Xếp hạng Bang hội: ⚡4/60⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸1776/4140🩸
Tiền mặt:
Nhóm:
Danh hiệu: ⚝Gia học Uyên Nguyên⚝
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=3868

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic3868-6.html#p28469

Quay về Thơ, truyện ngắn