- Thôi..... em ăn đi rồi nghỉ ngơi, anh.... xuống dưới cùng bọn thằng Việt.
- Dạ
Nó ngoan ngõan nghe lời Phong. Phong đi tới cửa đột nhiên quay lại nói khe khẽ
- Nhớ sau này khi ko có anh bên cạnh thì đừng uống say như thế nữa nhé.
- Ừhm..
Phong vừa bước ra khỏi phòng, thì nó ngã vật ra giường, tay để lên ngực áp đảo trái tim đang nổi lọan của mình, nó lảm nhảm
- Phù, nguy hiểm quá.
Vợ tôi trả lời cộc vài câu thế rồi đi vội lên phòng. Có lẽ tôi đã tìm được cách giải quyết cho chuyện Lan. Cám ơn vợ nhé, anh quyết định rồi. Một dấu chấm hết ở đây thôi
* * *
CHƯƠNG XXII : QUYẾT ĐỊNH
Part 1
- Thưa ông, mọi người trong nhà đang bàn tán nhau chuyện cô Lan có thai với cậu Trí. Cô Lan hiện giờ đã dọn về ở cùng cậu Trí.
- Tôi biết rồi, cậu ra ngoài đi
- Dạ ...vậy chuyện của cậu Trí thì sao ạ ?
- Mọi chuyện cứ để tự thằng Trí giải quyết. Tôi muốn xem nó làm thế nào.
- Nhưng nếu giải quyết ko ổn thoả thì chuyện này sẽ ảnh hưởng đến công ty chúng ta.
- Ừmh...Cậu nói cũng đúng.... cậu điều tra cho tôi về cái thai của con Lan, điều tra kĩ càng cho tôi nhé.
- Vâng, tôi hiểu.
***
Nó đem cái bát đã sạch nhẵn xuống lầu
- Diss mẹ, con đó có thai rồi
- Sao mày biết ?
- Thằng Minh gọi cho tao, nó nói hôm nay nó sang công ty nhà thằng Trí lấy đồ án, nó đứng ngoài cửa thì vô tình nghe thấy trợ lí Nam nói với bố thằng Trí
- Êh tụi bây hay tại con Lan có thai nên thằng Trí bắt buộc phải lấy nó ?
- Hahahaha, mày có điên ko Việt. Thằng Trí đâu phải hạng có trách nhiệm trong mấy chuyện như thế. Mà nếu đúng thế thì tại sao nó ko nói với tụi mình.
- Ờh, mày nói cũng đúng
Xoảng......
" Có thai ? "........................
..........................
"Chị Lan có thai ?".........................
.............................
"Anh Trí có con cùng chị Lan ư ? ".............
............................
- My, em ko sao chứ
- Ko sao ạ, em bị vuột tay thôi mà, xin lỗi anh Việt nha
- Ờh, ko vấn đề gì đâu em. Người đẹp làm vỡ bát thì thằng Việt nó ko trách đâu.
- Mày nhiều chuyện quá
Có vẻ mọi chuyện đang nghiêm trọng dần, tôi có thể thấy được điều đó qua nét mặt của My. Chắc có lẽ cô bé đã nghe được chuyện lúc nãy chúng tôi nói.
- Thôi, em lên lầu nằm nghỉ nhé.
- Êh thằng Phong kia, mày khôn thế ? Lần nào đưa người đẹp lên phòng mày cũng giành là sao ?
- Mày lại lắm chuyện nữa àh. Mau dọn đống này đi !
- Ơh tại sao lại là tao ?
- Tại mày ú
****
Nó ngồi thừ trên mép giường, Phong nhìn nó, khuôn mặt có vẻ lo lắng.
Gìơ đây nó ko muốn khóc, ko muốn buồn chỉ thấy như mình ko còn gì để bận tâm nữa. Cũng chẳng biết tại sao lại thế, chắc vì chuyện này cũng bình thường như cân đường hộp sữa ấy nhỉ.
Đến cưới nhau họ cũng đã chuẩn bị cả rồi thì có thai chắc cũng là một phần sẵn có trong kế hoạch của họ. Nếu có gì đáng để bận tâm thì chắc có lẽ chính là việc tại sao nó lại là người cuối cùng biết chuyện này và nó cũng là người phải chấp nhận một nỗi đau ko thể nào nguôi nổi.