Thiên thần đeo mặt nạ – chương 16
Chap 16: Sự thật…
Thi học kỳ 1 xong, trường tổ chức cho học sinh khối 12 đi suối nước nóng Bình Châu ba ngày. Khỏi phải nói mọi người vui thế nào, sau một thời gian dài thần kinh căng như dây đàn vì thi cử thì một chuyến đi suối nước nóng thư giãn là phần thưởng tuyệt vời nhất.
Ra chơi, Minh một mình nghe nhạc trên băng ghế đá ở sân sau, giai điệu nhẹ nhàng của bài A Little Love vang lên bay bổng, đưa cô dần chìm vào giấc ngủ…
- Cho cậu này!
Tiếng Nguyên làm Minh giật mình, cô mở mắt ra, một cảm giác ấm nóng ở má cùng mùi cà phê quyện trong không khí khiến Minh thấy ấm áp hơn trước tiết trời se lạnh mùa Giáng sinh.
- Cảm ơn! – Minh đón lấy ly cà phê từ tay Nguyên
- Cậu sẽ đi chứ? – Nguyên chợt hỏi
- Đi đâu?
- Suối nước nóng!
- Vậy cậu có đi không? – Minh cười
- Tớ cũng chưa biết nữa!
- Cậu đi thì tớ đi!
- Ừ!
Cả hai im lặng, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng. Bất chợt, Nguyên kéo Minh dậy:
- Theo tớ!
- Đi đâu thế?
- Đi chơi!
- Bùng tiết sao? – Minh kinh ngạc
- Ừ! Cúp học và đến một nơi có tự do…
Nguyên bỏ lửng câu nói, như muốn làm Minh tò mò.
Cả hai đến một vùng ngoại ô. Không khí trong lành nơi đây khiến Minh thấy bình yên.
Họ đi xa hơn, khi đang đứng ở một tán cây lớn, Nguyên bảo Minh nhắm mắt lại.
- Từ từ thôi nhé! Nhắm chặt đấy, không được tí hi, ăn gian là tớ kiss cậu đấy! – Nguyên “doạ”
- Biết rồi mà! – Minh bật cười
- Tớ đếm đến 3 thì cậu mở mắt ra nhé!
Một…
Hai…
Ba!
Nguyên đưa tay đẩy tán cây ra, không gian chợt bừng sáng. Minh kêu lên kinh ngạc. Trước mắt cô là cả một cánh đồng hoa bồ công anh. Chị gió khe khẽ vuốt ve làn da Minh, dễ chịu.
Nguyên dắt Minh đi đến giữa cánh đồng hoa, cậu đứng sau lưng cô, vòng tay ôm eo Minh, khẽ nói:
- Bây giờ thì nhắm mắt lại nào!
Minh làm theo.
If the hero never comes to you
If you need someone you’re feeling blue
If you’re away from love and you’re alone
If you call your friends and nobody’s home
You can run away but you can’t hide
Through a storm and through a lonely night
Then I show you there’s a destiny
The best things in life
They’re free
But if you wanna cry
Cry on my shoulder
If you need someone who cares for you
If you’re feeling sad your heart gets colder
Yes I show you what real love can do
Tiếng hát êm dịu của Nguyên lặng lẽ hoà với tiếng gió khe khẽ bên tai Minh. Hương thơm của gỗ đàn hương trầm lắng lan toả trong không gian. Minh có cảm giác mình như đang bay lên, bay theo tiếng hát, bay theo cánh hoa bồ công anh, bay thật cao và xa như có thể chạm đến bầu trời xanh kia, bay mãi mãi…hoàn toàn tự do…
Fly away, fly away, fly away
Fly to the top
Fly forever…
(Note : Lời bài Bolero của DBSK)
- Khi buồn tớ hay ra đây lắm! Tớ đến đây như muốn trốn tránh tất cả, trốn tránh bạn bè, gia đình, cuộc sống…vứt bỏ mọi ưu phiền, cảm giác như được tự do! Tớ đã muốn chỉ một mình tớ biết đến nơi này thôi!
- Vậy tại sao cậu lại dẫn tớ đến đây?
Nguyên bất giác nắm lấy tay Minh, khẽ siết chặt:
- Vì dù là ở bất cứ đâu, tớ luôn muốn có cậu kề bên, dù là đến tận cùng thế giới thì người tớ muốn đồng hành mãi là cậu!
Nguyên đặt lên môi Minh một nụ hôn, khẽ thôi…nhưng…
Có gì đó hối hả…
Dịu dàng mà cũng rất mạnh mẽ…
Hãy để tình yêu của anh là những cánh hoa kia…
Theo gió bay đến tận cùng chân trời.
Hãy để tình yêu của anh là hương thơm của thiên nhiên…
Bên em những lúc em cần sự bình yên.
Hãy để tình yêu của anh là giọi nắng mỗi sáng…
Nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc em.
Và hãy để anh được là người duy nhất…
Ngự trị trong trái tim em.
________________________________________________
Hôm nay là ngày khối 12 đi Bình Châu. Gương mặt ai nấy háo hức thấy rõ. Chẳng biết có phải Nguyệt lão (hay tác giả )) sắp đặt không mà lớp 12A và 12B lại chung xe. Từ sáng sớm, Nguyên đã phải năn nỉ Ngọc muốn gãy lưỡi để “xí” được chỗ ngồi cạnh Minh.
Chiếc xe chậm chạp lăn bánh, Minh ngả đầu vào vai Nguyên, mắt lim dim muốn ngủ. Nguyên nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, khẽ hỏi:
- Muốn tớ hát ru cho không?
- Ừm…muốn!
Nguyên cười, ghé sát tai Minh, khẽ hát…
Giọng hát ấm áp của Nguyên dần đưa cô vào giấc ngủ, mùi gỗ đàn hương toả ra từ cơ thể Nguyên khiến cô cảm thấy thật dễ chịu, nhưng…trông một chốc, cô lại chợt nhớ rằng…Shin cũng có mùi gỗ đàn hương. Một nỗi nghi ngờ dấng lên trong lòng cô gái trẻ…
Có thể nào…Nguyên và Shin là một?
Nguyên hôn nhẹ lên tóc Minh. Minh cảm nhận được nụ hôn có chút gì đó lo sợ…một nỗi sợ mơ hồ…
Linh tính mách bảo cô Nguyên có một bí mật, một bí mật mà đối với cô, có thể nó rất khủng khiếp.
Lại nhắc đến Ngọc, sau khi nhường chỗ cho Nguyên thì cô nàng chỉ còn một chỗ ngồi duy nhất cạnh…Lệ Băng! Tình hình là hai bạn ấy không ưa gì nhau:
- Đừng có ngồi gần tôi đấy đồ cáo già! – Ngọc bĩu môi
- Ai thèm ngồi gần cái đồ giả nai như cậu! Mà cậu nói ai là cáo già? Hả?
- Ôi! Quả là gừng càng già càng cay! Mới nói một tý đã nổi sùng lên rồi kìa! Cậu xem, cậu như con cáo lai nhím ý!
- Này…cậu kia, tôi đã đụng chạm gì tới cậu chưa hả?
- Đụng tới Minh là đụng tới tôi đấy! Thế nào? Đừng có ở đó mà tỏ ra ngoan hiền ta đây không hại ai nhé!
Ngọc le lưỡi nhìn Băng đang tức không nói nổi một câu. Phải nói là dạo này Minh ít bên cạnh Ngọc hơn lại giúp cô “rèn luyện” lòng dũng cảm!
Đến trưa thì cả đoàn đến nơi. Minh vốn bị say xe, mệt phờ người nên nhận phòng xong thì cô lăn ra ngủ. Gần 6 giờ chiều, Ngọc lay cô dậy:
- Cậu đúng là sâu ngủ! Tính không ăn tối luôn hả?
Minh khẽ mở mắt, giọng ngái ngủ:
- Mấy giờ rồi?
- Kém 15 phút nữa là 6 giờ!
Cô không nói gì nữa, lặng lẽ đứng dậy vào phòng tắm. Sau bữa cơm tối, trong khi các bạn hò nhau đi ngâm mình trong suối nước nóng thì Minh lại “đánh bài chuồn” về phòng để…ngủ tiếp!
Cỡ 8 giờ tối, đang lim dim thì cô bị một lực mạnh kéo dậy
- Dậy! Sâu ngủ, mau dậy ngay!
- Gì vậy Ngọc? – Minh cằn nhằn
- Đi ra tắm suối nước nóng, lớp mình với lớp 12A đang tổ chức party ở ngoài đó!
- Nhưng…
Chưa kịp dứt lời, Minh đã bị Ngọc bắt thay đồ rồi lôi ra ngoài.
Không khí sôi nổi của buổi tiệc cũng khiến cô tỉnh hơn một tý. Chợt nhớ đến cậu bạn trai, Minh quay sang hỏi Ngọc:
- Nguyên đâu?
- Đằng kia kìa!
Minh nheo mắt nhìn, thấy Nguyên đang mỉm cười bước đến:
- Tớ đợi cậu mãi, mau lại chơi với tụi tớ đi!
- Ừm…
Nguyên mỉm cười kéo tay Minh bước lại đám đông. Khi Nguyên quay lưng lại, Minh đã ngỡ như đất trời sụp đổ dưới chân…
Trên vai trái của Nguyên là… ký hiệu la mã cổ xưa và con dao găm có đôi cánh nhỏ…
Hình xăm của Shin…