Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Sáu, 15:12:50 - 22/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Mod, SMod, Admin

Truyện ngắn: Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai

Re: Truyện ngắn: Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai

#13 » Gửi bài gửi bởi NgoHaiThien » 01/02/2014 09:24 » @286766

Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai – chương 24 + 25
chap 24
Sau khi đi chơi về nhà thì là la lá la một trận chiến diễn ra khiến cả nhà hok ai ngủ được tối hôm đó.mẹ Đăng cũng hok được lên tiếng. tất cả mọi người trong nhà hok ai dám nói 1 lời khi thấy vẻ mặt quá ư là ” khủng khiếp ” của ông
Ông : thật là quá , hok thể như thế này mãi. quản gia Lâm đem roi mây ra đây
Đăng nói nhỏ với My : em đừng lo, hok sao đâu. Có anh đây thì em hok phải lo (cười)
( phần tiếp theo)
Đăng bik lần này chắc chắn ôgn sẽ hok bỏ qua. Cây roi mây cũng được mang ra.vẻ mặt ông lúc này thật rất đáng sợ. nhưng người ông phạt hok là Đăng mà là My.Đăng cố dùng thân mình che chở cho My nhưng như thế chỉ làm cho ông thêm bực. my hok muốn vì mình mà Đăng và ông thêm đối đầu nhau nên My đẩy Đăng ra .
My : tôi có lỗi tôi sẽ chịu phạt, cậu hok cần phải lo ( xưng hô hơi bị “dỏm”)
Đăng : hok . anh sẽ bảo vệ em.anh hok thể làm gì cho em , nhưng anh hok thể nhìn em chịu phạt.
Đăng lao đến ôm lấy My và thế là 1…2…3…4…..5…6….7 roi Đăng đều chịu đủ.nước mắt My rơi. những giọt nước mắt lăn tràn trên gương mặt ” anh đừng như thế. Anh đừng chịu phạt cho em nữa mà.Ông ơi, con xin ông con xin ông đừng đánh anh ấy nữa.con xin ông, con xin ông mà. Anh ơi, buông em ra, đừng chịu phạt co em nữa mà.” My nói trong những tiếng nấc nghẹ ngào.nhưng đôi tay Đăng vẫn chặt lấy My. Ông thì vẫn đánh.
* * *
* * *
Đăng : dù có chuyện gì, thì anh cũng hok thik em van xin hay cầu cạnh ai.Ông cứ đánh đi.
Ông dừng tay và cũng lúc đó Đăng ngã vào người My. Đôi tay Đăng lúc này hok đủ sức giữ chặt lấy My nữa nhưng nó vẫn chưa rời khỏi người My. My khóc và khóc. Đôi tay Đăng lại đưa lên gạt nứoc mắt cho My .
Đăng : đừng khóc mà, anh hok sao đâu. Ông đánh anh hok đau nhưng em khóc làm anh đau đó.đừng khóc nữa mà, ngoan đi mèo 2 chân ngốc của anh.
mẹ Đ : giỏi lắm con trai.( bà cưòi nhẹ mà nước mắt cũng muốn rơi) con dìu Đăng lên phòng đi. bác Lâm, bác phụ My dìu Đăng lên phòng rồi lấy thuốc xoa cho nó.
My đã cố gắng muốn vượt qua ” khoảng cách “để đến Đăng. Nhưng nhìn Đăng lúc này My cảm thấy có lỗi. My bwocs nhẹ về phòng riêng. My hok muốn vì mình mà Đăng tiếp tục cải nhau với ông. những suy nghĩ phút chốc ùa về trong tâm trí My. My hok kịp nghĩ nữa thì ông bước vào
Ông: tôi muốn nói chuyện với cô.
My : dạ
Ông : tôi muốn cô nghỉ việc ở nhà này và chấm dứt mọi quan hệ với cháu của tôi.
My : ý ông
Ông : tôi nói như thế mà cô còn hok hiểu sao. chẳng phải cô quen Đăng là vì tài sản của gia đình này sao. Cô quen là vì tiền . được rồi cô ra giá đi. bao nhiêu cô cứ nói đi
My như muốn gã xuóng nền gạch khi nghe những lời nói đó.
My : cháu quen Đăng hok phải vì tiền như ông nghĩ
Ông : những cô gái như cô có ai nhận là mình quen vì tiền chứ.nếu cô hok ra giá thì đây, số tiền này đủ để cô sống cả đời . nhận lấy và đi khỏi nhà này ngay lập tức. thêm một điều nữa, tôi sẽ lo cho cô một trường học khác, cô sẽ hok được học cùng trường với Đăng. tôi lo cho cô cả chỗ ở. Và điều cuối cùng là cô hok được nói với bất cứ ai chuyện tôi nói với cô. cầm lấy tiền và đi ngay đi.đây là địa chỉ trường và địa chỉ nơi ở mới của cô.
Ông thảy cho My 1 tờ giấy nhỏ ghi tấc cả địa chỉ cần. Im lăng một lúc lâu thì nước mắt My rơi , có lẽ vì lần đầu tiên trong đời My bị người khác khinh khi và coi rẻ như thế.
Ông :hay cô chê tiền ít, được tôi sẽ đưa thêm cho cô.
My : cháu sẽ đi, cháu chỉ xin ông cho cháu ở lại chăm sóc cho Đăng. khi Đăng khoẻ lại cháu sẽ ra đi. cháu hok cần tiền. cháu chỉ xin ông một điều thôi.
Ông : được , cô nói đi
My : cháu sẽ đi nhưng khi ai hỏi ông cứ nói cháu đã nhận tiền mà ông đưa rồi đi. Cháu chỉ quen Đăng vì tiền.ông yên tâm, cháu sẽ hok nói chuyện này cho bất cứ ai.
Ông : được , cô có thể đi ngay bây gờ. vì nhà này ngoài cô ra thì hok thiếu người có thể chăm sóc tốt cho Đăng.
My : nhưng cháu…
Ông : hay là bây giờ cô lại đổi ý, hok muốn đi.
My : hok, cháu sẽ đi nhưng bây giờ đã quá khuya. Cháu chỉ muốn xin ông cho cháu ở lại 1 đêm. Sáng mai cháu sẽ đi .
Ông : thôi được.
My nhận ra nếu tiếp tục ở cạnh Đăng thì chỉ làm Đăng khó xử với ông. Bước khỏi căn nhà này thì My sẽ đi đâu về đâu ? tối hôm ấy My dọn đồ và dự định sáng mai sẽ âm thầm đi sớm.cả đêm đó My lên phòng Đăng ngồi với Đăng cả buổi tối.
Đăng : có chuyện gì hay sao mà mặt em pùn hiu vậy mèo 2 chân ngốc ?
My : làm gì có chuyện gì . mà có đau lắm hok ?
Đăng : nhằm nhò gì ba cái chuyện lẻ tẻ này. trẻ con mới đau.mà sáng mai đi học nha, đừng có nghĩ học nữa. nghĩ sẽ bị mất bài vở vở đó. Năm nay cuối cấp rồi
My: nói hay quá, bik cuối cấp sao hok lo học đi mà còn quậy phá. chỉ hay dạy người khác
Đăng: uhm, thì từ mai sẽ lo học. nhằm nhò gì ba cái c
huyện lẻ tẻ đó. Hok muốn học thôi chứ học thì ba cái bài vở đó là chuyện thường thôi
My : hok thấy kết quả thì sẽ hok tin
Đăng : vậy thì chờ đó
My : mà nè, cậu đừng có đi đua xe nữa. hok còn trò nào khác chơi hay sao mà chơi cái trò bán mạng đó ???
Đăng : làm gì mà hôm nay nói chyện giống người sắp đi xa vậy?
My : uhm, đi xa
Đăng : đi đâu (hét lớn )
My : làm gì mà la lên vậy. nói đùa thôi chứ có đi đâu. Thôi ngủ đi tôi về phòng mình đây
Đăng : cậu_tôi, xưng hô vậy mà nghe được hã ?hi..hi..anh_em đi cho ngọt ngào thân mật
My : quen rồi, thôi tôi về phòng đây. tạm biệt nha.
Đăng từ trên phòng nhảy xuống ngồi vào bàn ăn sáng. Hôm nay với Đăng là nột ngày vui vì sẽ đựơc cùng My đi học với quan hệ là “ấy”. nghĩ đén thôi là Đăng đã thấy vui lắm rồi. thế mà Đăng có đâu ngờ rằng My đã đi khi vừa rạng sáng.
Đăng : mẹ ơi, My đâu mà hok ra ngồi ăn sáng rồi đi học ?
mẹ Đ : mẹ hok bik nữa. sáng dậy mẹ chỉ thấy bàn dọn sẵn thức ăn. mẹ cứ tưởng My lên phòng kêu con dậy..
đăng : hok có, con dậy có thấy ai đâu. Bác Lâm , bác có thấy My đâu hok bác ?
qgia : lúc tờ mờ sáng có thấy My mang theo giỏ xách đồ đi ra khỏi nhà.bác cứ tưởng My đi làm gì nhưng lâu rồi hok thấy My về.
Đăng + mẹ : giỏ xách đồ???
Đăng chạy nhanh vào phòng My. Căn phòng hok còn bất cứ thứ gì là đồ riêng mà My để lại. Đăng nhớ lại vẻ mặt và thái độ khác thường của My tối qua.
Đăng : là ông _đăng chạy nhanh ra bàn ăn. vẻ mặt của ông vẫn điềm tĩnh, bình thường.
_ có phải ông đã nói gì với My ??
Ông : cháu nói thế là sao? Ông hok hiểu
Đăng : ông đã nói gì với My ? ông đã nói gì với cô ấy ? tại sao My lại bỏ đi
Qgia nhớ lại điều gì đó. Lá thư_lá thư lúc sáng My nhờ qgai đưa lại cho Đăng.
Qgia : thưa cậu, lúc sáng My có nhờ tôi đưa cho cậu lá thư này
Đăng cầm lấy lá thư, đọc xong Đăng bông lỏng bàn tay cho lá thư rơi nhẹ xuống nền.
Đăng : hok, hok thể nào , hok thể nào,My em hok phải là một cô gái như thế này,
Đăng ra lấy xe và lao vào dòng người ngoài phố để đi tìm My.
chap 25
My vô tình gặp được Trường trên đường đi. My hok nói chuyện gì về vì sao mình lại ra đi. nhưng thấy vẻ mặt My là Trường có thể đoán ra chuyện gì. Nhưng cụ thể thế nào thì hok bik. Trường gạ hỏi và My luôn xem Trường như anh trai nên nói cho Trường nghe. Trường hoàn toàn bất ngờ trước câu chuyện tình của Đăng_My. Hok ngờ là My thik Đăng. họ đã là một nửa của nhau. Dù có muốn tin hay hok nhưng sự thật vẫn là sự thật.
trường : vậy là em ra đi là do ông. Em hok nhận tiền thì tại sao lại nói là em nhận tiền của ông rồi ra đi. em nói vậy thì Đăng sẽ nghĩ em thế nào ? sao em ngốc vậy chứ ?
my : em hok thể làm khác, em hok muốn ông và Đăng bất hoà.em xin anh đừng nói chuyện này cho Đăng nghe và cũng đừng nói là anh đã gặp em.
trường : sao một cô gái như em lại ở hoàn cảnh như thế này chứ. những chuyện xảy ra với em chưa đủ bất hạnh hay sao mà trời lại trêu đùa em như thế này nứa.
my : có lẽ em sinh ra vào một ngôi sao kém may mắn.
my khóc và Trường kéo nhẹ My vào mình. My dựa vào vai Truờng khóc nức nở.những giọt nước mắt cứ lăn dài trên gương mặt mệt mỏi. Trường chỉ có thể làm duy nhất 1 điều lúc này là siết nhẹ My vào lòng và để My khóc.
Đăng chợt xuất hiện. đăng hok tin vào những gì diễn ra trước mắt.
Đăng : anh Trường.anh và My
trường : đăng, em đừng hiểu lằm. anh và My….
Đăng : hok hiểu lầm. vậy anh kêu tôi phải hiểu sao đây khi bạn gái mình đang trong vòng tay của một kẻ khác. Cô, tôi thật hok ngờ có một ngày cô lại như thế này. Tôi thật khó có thể tin được. thì ra cô chỉ là một loại gái làm tiền. ông anh của tôi, anh cũng nên xớm thoát khỏi ma lực của cô ấy. cô ta chẳng phải tốt đẹp gì đâu.cô ta dùng vẻ mặt dễ thương để giả tội nghiệp để người khác thik, rồi cuối cùng ..ha..ha…ah vì tiền..vì tiền mà thôi. Tôi thật lầm khi đã thik cô. Tôi thật là một thằng ngốc khi đã khắc tên và bóng hình cô vào tim mình. Cô nói đi làm sao để tôi có thể xoá được tấc cả đây.
My: ly mới là cô gái mà anh nên yêu.cô ấy mới là ngưòi xứng với anh. Anh đi đi, tôi hok muốn gặp anh
Đăng : đúng, lẽ ra tôi nên nghe lời ông sớm hơn. Chúc cô tìm được một t/y thật sự. tôi mong cô đừng làm khổ những kẻ ngốc như tôi nữa. tôi mong cô sẽ yêu thương anh tôi thật lòng.chào cô.
trường : đăng àk, hok phải như em nghĩ đâu, đăng….đăng….
my : đừng nói cho anh ấy nghe anh ạk.
đăng quay về nhà với nỗi buồn xé lòng. từ ngày hôm đó Đăng ngoan ngoãn làm theo lời ông. Đăng và Ly luôn đi song hành cùng nhau như hình với bóng. Bên Ly , Đăng như một cái xác hok hồn.
những lúc vô tình gặp My, Đăng tỏ ra là người đang hạnh phúc và có những cử chỉ rất thân mật với Ly. Đăng đâu bị rằng My cũng rất buồn từ ngày nghe những lời nói của Đăng. giờ lại thấy Đăng vui vẻ hạnh phúc bên cạnh Ly, My thấy mừng vì Đăng đã làm the lời ông. Nhưng My cảm thấy pùn vì bik rằng sẽ mãi mất Đăng.
không ai có thể nghĩ rằng chuyện tình của Đăng và My lại ngắn như vậy. nó diẽn ra hạnh phúc như một giấc mơ tình yêu ngọt ngào, rồi thoáng chốc giật mình thức dậy thì mọi việc lại trở thành một cơn ác mộng. khoảng cách địa lí của Đăng và My lúc này là 2h30p đi xe máy. Còn khoảng cách con tim thì hơi xa dù ảc hai đều luôn có hình bóng đối phương ở tim. thế đó, thế mới bik hok phải yêu nhau thì lúc nào cũng phải ở bên cạnh nhau. Có những cuộc tình hok bên nhau nhưng tim họ luôn có nhau.
rồi vào ngày mưa Đăng đến tìm My.lúc này , Trường cũng đang ở chỗ My. từ ngày My dọn đến đây thì hok ngày nào mà Trường hok đến.
đăng : em muốn nói chuyện với My một chút
trường : uhm. Anh cũng có việc, anh đi trước.(Trường ra lấy xe và chạy đi )
đăng : anh muốn nói chuyện với em.
My : tôi hok có gì để nói với anh hết.
Đăng : My, em nhìn thẳng vào mắt anh nà. Anh xin lỗi em vì những lời hôm trước. chỉ tại lúc đó anh đã rất hoảng khi em bỏ đi , mà em lại…cho.anh xin lỗi. nhưng anh muốn nghe một lời giải thik từ em.anh hok thể nào tin được em lại làm thế. Em đã nhận tiền của ôgn để rời xa anh sao? Em quen anh chỉ vì tièn thôi sao My ? nói cho anh nghe. 1 lời thôi, anh xin em đừng lặng thịn như thế.
My : tôi chẳng có gì để giải thik cả. những gì anh bik, anh nghe, anh thấy đều là sựu thật. tôi chẳng cần giải thik gì cả.tôi tìm cách quen anh chỉ là vì tiền thôi. Tôi chỉ muốn quen anh để có tiền tìm em gái rồi tôi với em gái tôi có cuộc sống tốt hơn thôi. Anh cũng thừa bik gia cảnh của tôi như thế nào mà.Ông nah cũng rất hào phóng , ông ấy đưa cho một số tiền mà khi quen anh tôi cũng hok nghĩ là sẽ có được nhiều đến thế
Đăng : em nhìn thẳng vào mắt anh và nói cho anh nghe lại đi .
My : anh có bị điên hok. Tôi đã nói thế thì còn gì để nói nữa chứ.
Đăng : anh chỉ hỏi em 1 câu cuối thôi. Nhìn vào mắt anh và trả lời. em có từng thik anh hok ?
My nhìn thẳng vào mắt Đăng . My cảm nhận hok thể nói dối trước ánh mắt đó. Nhưng…” tôi chưa từng thik anh. Tôi chỉ xem anh là một cái mỏ vàng thôi ”
Đăng : tháng sau anh sẽ đính hôn với Ly.
My : uhm. Tôi chúc anh hạnh phúc.
Đăng ra về, trời cũng mưa. dường như trời cũng đang khóc thương cho cuộc tình của họ. cách đây 2 tuần cơn mưa đối với họ là một kỉ niệm hạnh phúc hok bao giờ quên. rồi 2 tuần sau, cơn mưa hôm nay như muốn rửa nỗi đau của lòng họ. có những người gặp rồi ta sẽ quên. Cũng có những người trọn cuộc đời ta hok thể nào quên. rồi họ sẽ là ai trong cuộc đời của nhau.
và cứ như thế gần 1 tháng trôi qua 4 người Đăng , My , Ly, Trường đều hok ai có niềm vui trọn vẹn. Đăng luôn mang bộ mặt gỉa dối khi bên Ly, vì Đăng hok hề có chút t/c gì.
Trường cố gắng chăm sóc và quan tâm nhiều cho My nhưng với My chỉ có tình cảm anh em với trường. ngoài ra chẳng có gì. My cũng tranh thủ tìm Trân, nhưng chẳng thể nào khuyên Trân theo My về.
Mãi đến 1 ngày, ngày lễ đính hôn của Đăng diễn ra.mọi việc tấp nập chuẩn bị. còn 2 tiếng nữa, 2 tiếng nữa thôi dù muốn dù hok thì My cũng phải xóa sạch hình bónh Đăng trong lòng. Và Đăng cũng thế.ngày lễ đính hôn mà mặt Đăng chẳng khác nào mặt đưa đám .từ nagỳ My ra đi Đăng chưa hề nở một nụ cười.ban ngày đi nhậu với mấy thằng bạn thân. tối tối chở cô vợ tương lai đi mua sắm.học hành chẳng cần quan tâm. Vì Đăng hok tìm ra mục đích tại sao phải học.chẳng aio có thể khuyên Đăng.chỉ có một người nhưng người ấy thì hok thể nào khuyên được. người đó là My.vì thất vọng quá nên Đăng nghe lời ông lam flễ đính hôn với Ly sớm hơn thời gian dự định

Những người đã like NgoHaiThien bởi bài viết có ích này:
truth97
NgoHaiThien ✅
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️27/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Trảm Phong
Xếp hạng Bang hội: ⚡1/249⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸2127/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ༒☬The King☬༒
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Android)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=24519

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic24519-12.html#p286766

Quay về Thơ, truyện ngắn