Bang hộiTiền mặt: 0 Xu Trò chơiHộp quà giáng sinhThứ Ba, 08:05:35 - 26/11/2024
Cùng chia sẻ những bài thơ, mẩu chuyện hay

Các điều hành viên: Admin, Mod, SMod

[Truyện Ngắn] Mặt Trăng Ôm Mặt Trời

Re: [Truyện Ngắn] Mặt Trăng Ôm Mặt Trời

#2 » Gửi bài gửi bởi NgoHaiThien » 19/02/2014 19:03 » @294647

Có phúc cùng hưởng có nạn tự chịu, câu nói này xem ra sinh ra là để dành cho nó và hắn. Chuyện là như thế này toán được chia làm 2 phần đại số và hình học và thường thì con trai sẽ giỏi hình hơn, trong trường hợp này cũng vậy. Dù cho đã cố gắng đem hết tài lực và trí óc nhưng nó vẫn không thể nhồi nhét mấy hình quái gở đó. Thế nên giải pháp duy nhất là cầu cứu thằng bạn gần kề không ai khác chính là hắn. Nhưng mà có qua có lại nó cũng chả nợ nần gì hắn bởi hắn kém tiếng anh và tất nhiên đó là sở trường của nó. Có thể xem đó là 1 sự kết hợp tuyệt vời nếu như chữ của hắn không quá xấu nếu không nói là như vẽ rồng vẽ rắn. Và kết quả là bài kiểm tra của nó bị cô gạch phăng vì lỗi không hiểu bài viết lung tung trong khi những bài tiếng anh của hắn đều từ 8 trở lên. Xem ra trong vụ trao đổi này nó đã bi lỗ nặng.
Tuy ngoài miệng luôn mắng hắn xấu xa thế này thế kia nhưng cũng có những lúc nó cảm thấy hắn cũng khá là dễ thương. Đó là hè năm lớp 8 nó muốn ép hoa phượng vào vở làm kỷ niệm nhưng chẳng biết làm cách nào vì trường cấm trèo cây hái hoa . Hết giờ ra chơi nó thấy hắn thở hổn hển mồ hôi ướt đẫm cả chiếc áo trắng.
_Ông lết ở đâu về mà nhìn như bụi đời thế hả
_Nhắm mắt lại
_Để làm cái quái gì? Ông có âm mưu đen tối gì hả?
_Nói thì nghe và làm theo đi bà biết rõ là tôi lúc nào cũng trong sáng như tờ giấy than còn gi?
Và …khi nó mở mắt ra trước mắt nó là 1 chùm hoa phượng đỏ rực. Không biết phải nói gì nó quá bất ngờ thằng bạn tưởng chừng như vô tâm này lại chu đáo đến thế. Nó nhìn hắn đầy vẻ nghi hoặc rồi phát hiện trên tay hắn là vết màu đỏ, là máu. Tim nó hình như… có 1 cảm giác rất lạ.
_Ông rảnh quá thì đi ngồi học bài đi tự nhiên đi bẻ hoa bẻ cành làm gì? Bảo vệ mà biết thì chết có ngày
_Thế bà nghĩ là tôi làm sao mà về được đến đây phóng như bay suýt nữa thì bị tóm, mệt gần chết bà còn trách móc nữa, nếu mà không thích để tôi ném nó đi
_Stop ! Không mất công mất sức được cho ngu gì mà không lấy. Nhưng tôi cũng chả lấy không của ai bao giờ ngồi xuống tôi băng vết thương cho.
Dù không nói ra nhưng trên mặt nó có khắc 2 chữ to tướng đang vui. Nó cũng xót xa khi nhìn đôi bàn tay của hắn khi những vết sẹo cũ còn chưa lành( hậu quả của những lần hắn và nó cãi nhau). Nó cảm thấy hắn giống , rất giống 1 người.
Và 1 lần khác:
Nó cứ nói mãi về việc đàn gà nhà nó con nào con đó to khỏe bụ bẫm , dễ thương ,đáng yêu còn có 1 con gà con màu mun rất đẹp nữa. Sáng gà chiều cũng gà hắn gần như phát điên đi đâu cũng nghe thấy gà và thế là hắn quyết định đến khảo sát thực tế xem có cái gì hay ho mà nó cứ nói suốt ngày như thế. Hắn gần như té ngửa khi chẳng có gì khác ngoài đàn gà con hơn 1 tháng tuổi chạy nhảy lung tung bên mẹ của chúng
_Tôi còn dễ thương hơn chúng đến ngàn vạn lần ấy chứ?
_Ở trên đó gió mạnh lắm đề nghị ông xuống giùm tôi cái, lúc nào cũng như ở trên mây.
_Bà thấy bọn nó có gì hay hơn tôi nào? Lời vừa nói ra hắn đã cảm thấy vô cùng hối hận, có ai lại so sánh mình với động vật bao giờ. Thật ngu ngốc.
_ ^ ^ Tất nhiên rồi ông còn ‘ đáng yêu’ hơn cả động vật. Quả nhiên là nó chẳng thể bỏ qua cơ hội để chọc hắn.
Trong khi nó chạy vào nhà có tí việc thì hắn loanh quoanh săm soi mấy con gà và dạo chơi trong vườn. Hôm nay là 1 ngày đẹp trời, nắng nhẹ nhàng chiếu xuống xen qua những kẽ lá , những cơn gió nhẹ xua tan cái nắng hè gay gắt. Và cuối cùng điều quan trọng nhất đã xuất hiện quả là không bỏ công hắn lặn lội nãy giờ. Ôi! màu xanh mượt mà làm sao, còn to và căng tròn nữa. Hắn bỏ dép chèo thoăn thoát lên cây ổi già của nhà nó, hái và ăn ngấu nghiến như chết đói năm 45 vậy. Trông hắn lúc này chẳng khác gì con khỉ con bị xổng chuồng cần được bắt lại khẩn cấp. Khi nó từ nhà bước ra tìm mãi nhìn trước nhìn sau qua trái qua phải cũng chả thấy mặt mũi hắn đâu, đang bực mình thì bị choảng ngay 1 cái vào đầu thì ra cái thằng trời đánh đang ngồi vắt vẻo trên cây sau những tán lá xum xuê trĩu quả.
_Tôi cho ông 2s nếu không xuống ngay lập tức thì đừng bao giờ xuống nữa. Nó hét còn to hơn cả loa phát thanh nữa.
Nhanh như cắt hắn đã có mặt ngay cạnh nó, chỉ chờ có thế nó lao đến đuổi hắn chạy mấy vòng quanh vườn.( Chuyện này xảy ra như cơm bữa chỉ là địa điểm không giống nhau.)
Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa nghe tiếng hét lên của nó hắn không chạy nữa mà dừng lại, có 1 cái gì đó mềm mềm ở dưới chân của hắn. Vâng, chính xác thì đó là con gà con và hơn nữa là con gà màu mun mà nó hay nhắc đến. Kết quả là mặc dù đã hết sức thành khẩn xin lỗi nhưng hắn vẫn ngay lập tức bị đuổi về nơi sản xuất.
Chỉ vì việc theo hắn là bé xíu bằng hạt đậu mà nó giận hắn cả ngày hôm sau không nói với hắn câu nào mặc cho hắn làm đủ trò.
Sáng thứ 6 sau 4 ngày giận dỗi nó đến lớp vừa đặt cặp sách xuống ngăn bàn thì sờ thấy 1 vật thể lạ, 1 con gà bông màu mun, còn tác giả thì chắc chắn không ai khác ngoài 1 người.

Nhìn từ bên ngoài có thể thấy hắn là 1 kẻ vô tư hay nói hay cười nhưng có mấy ai biết sự thật ẩn sau đó, nó cũng không biết cho đến 1 ngày…Đó là 1 buổi chiều chủ nhật hắn hẹn nó đến trường để làm bài tập tiếng anh. Nhìn bầu trời u ám có vẻ như sắp mưa nó đã định không đi nhưng nghĩ đến việc hắn ngồi đợi 1 mình nó lại không đành lòng, mang theo ô và cất bước. Sắp có mưa giông thời tiết thật là oi bức rồi khi nó vừa bước tới cổng trường thì gió bắt đầu thổi mạnh hơn, lá cây và bụi bay tung tóe. Mưa tới rồi, nó chạy thật nhanh, đến cửa lớp thì mưa trút xuống xối xả. Đang thầm nguyền rủa sao lại hắn chọn đúng lúc đẹp trời như vậy thì nó khựng lại……….Dáng người bé nhỏ gục đang gục xuống bàn và mặc dù tiếng mưa rất to nhưng nó vẫn nghe thấy tiếng nấc. Là hắn đang khóc? Sao đột nhiên nó cảm thấy tim mình cũng nhói lên. Đây là lần đầu tiên, rất khác hẳn với hình ảnh mà thường ngày nó vẫn thấy. Có chuyện gì đã xảy ra?
Trong khi nó đang luẩn uẩn với những suy nghĩ , hắn đã nghe thấy tiếng bước chân , ngoảnh đầu lên và nói :
_Ngồi cạnh tôi và đừng nói gì cả. được không?
Nó ngoan ngoãn làm theo, tiến đến ngồi cạnh hắn 1 tay đặt lên bờ vai đang run run, tay còn lại nắm lấy tay của hắn. Cả 2 cứ ngồi như thế, ngoài kia mưa đang rơi.
NgoHaiThien ✅
Hình đại diện của thành viên
Rank: ☀️27/30☀️
Cấp độ:
Tu luyện:
Like:
Online:
Bang hội: Trảm Phong
Xếp hạng Bang hội: ⚡1/249⚡
Level:
Chủ đề đã tạo: 🩸2127/4141🩸
Tiền mặt:
Ngân hàng:
Nhóm:
Danh hiệu: ༒☬The King☬༒
Giới tính:
Ngày tham gia:
Đến từ:
Số điện thoại:
(Android)

- Chia sẻ bài viết:

- Xem full chủ đề: http://chiase123.com/viewtopic.html?t=25237

- Link bài viết: http://chiase123.com/topic25237-1.html#p294647

Quay về Thơ, truyện ngắn